Thứ Hai, 31 tháng 12, 2012

CẢM HOÀI

Có phải đi rồi đi mãi đâu !
Người đi để lại những đêm thâu
Mòn khuya chỉ một mình em thức
Nhàu tóc còn bao nửa sợi sầu
Nhìn ngọn chứa chan chan chứa nhớ
Trông dòng Thương Bạc bạc thương đau
Chừ tang thương quá thương thương lắm
Chưa thấy trùng dương đã bạc đầu

thơ mời họa {nhà thơ}
Lê thiên minh khoa
{tiếng quê hương}

THỦY CHUNG
Kẻ đó người đây có cách đâu?
Mà sao vương vấn mãi ngàn thâu
Trăng treo sương tối làm hoa tủi
Gio gác mưa khuya khiến nụ sầu
Ngắm bóng mây bay bay nỗi nhớ
Trông màu tuyết phủ phủ niềm đau
Chao ôi! thương quá ...ôi! thương quá
Ươc nguyện cùng anh tới bạc đầu

trân ngộ mến họa


TÌNH XƯA

Bây chừ lòng vẫn chưa nguôi
Nhớ em bởi một nụ cười môi em
Ngày buồn rồi tắt bóng đêm
Trăng nghiêng gió lướt say mềm nguồn yêu
Thương em dưới ngọn nắng chiều
Thương em trong khoảng cô liêu tháng ngày
Nắng vàng màu má hây hây
Yêu nhau cho trọn kiếp này nghe em
Nhớ em dáng dấp dịu hiền
Cung đàn muôn điệu êm đềm lâng lâng
Thương em trăm vạn muôn lần
Nhớ  em như thuở anh từng yêu em !

lời cho người tình cũ .

Thứ Tư, 26 tháng 12, 2012

QUAY VỀ

Thân cùng tử tháng ngày trôi
Chác chao giông bảo giữa đời hơn thua
Ngoảnh nhìn nhật nguyệt... sớm trưa
Dựt giành buông bỏ quê xưa quay về

NƯƠNG TỰA
Lũ đuổi sông chạy tơi bời
Cá van chóng mặt rải bơi ngược dòng
Long nhong kiến rớt trôi sông
Vô tình rơm cõng tựa nương qua bờ
Thơ mời họa
Lê đăng Mành
Hải Tân Hải Lăng Quảng Trị

ĐỒNG DỊ
Cóc ngồi mừng bóng chiều trôi
Trong lồng đôi vẹt hót lời thiệt thua
Ve nằm nghe hát quên trưa
Công tôi say múa còn chưa chịu về

HỮU TÌNH

Chài ông trùm cái áo tơi
Ngày đông giá lạnh thuyền phơi giữa dòng
Một đời sinh tử cùng sông
Thương tình cá khóc lòng không bến bờ

Trân ngộ
kính họa

Thứ Ba, 25 tháng 12, 2012

HOA TRÁI CHO ĐỜI

Tuổi gần thế kỷ vẫn thông minh
 Nợ bút duyên thơ cũng tỏ tinh
Phục cổ hoành vàng thờ thánh đế
Hồi văn liễn ngọc bái anh linh
Tâm hiền đạo cả tròn ân đức
Chí thiện công cao vẹn nghĩa tình
Hiến trọn cho đời hoa quả ngọt
Một lòng vì nước mãi trường sinh

CÂY ĐỜI MÃN NGUYỆN
Vì nước tươi xuân chẳng quản già
Thiều quang chín bảy nở muôn hoa
Vươn cao kiến thức cùng nhân loại
Phát triển tài năng rạng thế gia
Ngọn bút hào hùng thơm nghĩa khí
Đài thơ oanh liệt nức tình ca
Bốn nghìn năm cũ hồn ÂU LẠC
Ngồi ngắm trăng thanh buổi thái hòa

Kính tặng nhà giáo .anh hùng lao động
Thày:Vũ Khiêu
Tròn chín bảy mùa xuân
Thơ trân ngộ

Thứ Hai, 17 tháng 12, 2012

CHÚC XUÂN

Tưng bừng đón tết với muôn hoa
Tống cựu nghênh tân quá đậm đà
Hội ngộ gia đình nơi đất mẹ
Tương phùng huynh đệ giữa quê cha
Anh em cốt nhục bao chan chứa
Con cháu tình thâm thật mặn mà
Nề nếp gia phong lưu đức sáng
Mừng xuân đồng vọng ấm lòng ta

thơ mời họa
Lê Đăng Mành .nhà thư pháp

MỪNG XUÂN

Tết đến mai vàng thắm sắc hoa
Bên hiên cành trúc uốn la đà
Trông về quê cũ thương tình mẹ
Ngoảnh lại chốn nhà nhớ nghĩa cha
Qúy quyến xa xôi hằng mến cảm
Thân bằng gần gũi mãi yêu mà
Bao mùa xuân tới lòng mong đợi
Mừng buổi trùng phùng bạn với ta !

trân ngộ bảo lộc
kính họa


Thứ Sáu, 14 tháng 12, 2012

TỈNH MỘNG

Đêm qua nằm mộng dưới trần
Tỉnh mê mê tỉnh mấy lần không thôi
Chiếu trần chỉ có một tôi
Cải tranh tranh cải chuyện người chuyện ta
Biết tôi chẳng thật người mà
Thân do năm uẩn cũng là giả thôi
Nhờ đèn bát nhã rọi soi
Mới hay vạn pháp hợp rồi lại tan
Hợp tan như bóng mây ngàn
Nghe chuông chùa vọng cuối làng ... canh ba .
Tỉnh giấc niệm PHẬT DI ĐÀ !
Thơ thiền
trần ngộ.

Thứ Năm, 13 tháng 12, 2012

CẢNH SẮC

Non quê thanh tịnh yên lành
Đài tươi lá thắm lòng thành là đây
Tâm không quái ngại đêm ngày
Chí nguyền tu học mặc ai đủ đầy
Tròn vành một niệm thẳng ngay
Phước càng thêm lớn đức dày hạnh an
Cội vàng Thứu Lĩnh mang  mang
Dấu xưa Đức PHẬT niết bàn sa la
Hào quang chói lọi sáng lòa
Nguyệt viên đã nỡ muôn hoa chiên đàn !

thơ kính tặng vườn tâm lâm nguyệt viên
Đạo hữu:Lê Đăng Mành
Văn Qũy Hải Tân Hải Lải Lăng Quảng Trị

Thứ Hai, 3 tháng 12, 2012

CHÚC XUÂN QUÝ TỴ

Rồng bay quán xuyến miền biên xa
Đợi rắn ban chiêu thức giữ nhà
Chặn kẻ rắp tâm quỳ bán nước
Nâng người chung dạ dựng buôn ta
Trừng ngươi mà đọc bình ngô cáo
Ngoáy nhĩ để nghe cử quốc ca
Qúy tỵ chúc người luôn nhớ cội
Diên hồng đồng vọng tiếng ngân nga

Thơ mời họa
Nhà thư pháp :LêĐăng Mành
Văn Qũy Hải Tân Hải Lăng Quảng Trị

MỪNG XUÂN QUÝ TỴ
Rồng về hạ cánh tận trời xa
Rắn đến nghiêng vai gánh việc nhà
Chước thánh hưng bang vui dạ bạn
Mưu thần lợi nướcsướng lòng ta
Con hồng rung phím vang lời hát
Cháu lạc ngân đàn rộn khúc ca
Ngủ phúc lâm môn tài lộc tiến
Oanh đề phượng múa ngợi ngâm nga

Trần ngộ
kính họa

Thứ Năm, 29 tháng 11, 2012

MỪNG XUÂN TÂN TỴ

Tỵ đến Thìn đi vận khí trời
Chúc mừng thuyền Việt thuận ra khơi
Mừng đời sống thọ vui chân đạo
Chúc đạo an vui sống đẹp đời
Mong bạn an khang chào lộc biếc
Cầu tôi hạnh phúc đón mầm tươi
Trăm năm ước hẹn đang vươn tới
Trỗi dậy bình minh sáng tuyệt vời.

Thơ mời họa
Thầy Lê Chí Phóng {Nhà thơ.Thanh Phong}


CUNG CHÚC

Ngào ngạt hương hoa giữa đất trời
Đông phong phơi phới tận trùng khơi
Muôn nhà tống cựu tùy theo phận
Vạn ngõ nghênh tân xứng với đời
Khí tiết tuần hoàn cốt cách khỏe
Phong sương nhuần đượm tinh thần tươi
Tân xuân Quý Tỵ kính lời chúc
Tình nghĩa tri âm cao nhã vời.

Nhà thư pháp:Lê Đăng Mành
kính họa

TỐNG CỰU NGHÊNH TÂN

Vũ thuận hòa phong cũng ở trời
Trăng vàng nhuộm sóng khắp trùng khơi
Rồng về bể rộng lo tròn đạo
Rắn đến non cao tính lẻ đời
Trúc chúc chào xuân nghìn lá thắm
Mai mừng đón tết vạn hoa tươi
Cầu mong Quốc phú Gia cường thịnh
Năm mới Bắc Nam sáng tỏ vời.

Học trò: Trần ngộ
Kính họa

Thứ Ba, 27 tháng 11, 2012

LẼ MỘNG ĐỜI

LẼ MỘNG ĐỜI

Một viên ngọc quý giữa trần ai
Đã mấy lâu nay chẳng giũa mài
Khiến kẻ vô tình coi rẻ rúng
Mà người hửu ý cũng phôi phai
Của phàm nỡ hỏi chàng mờ mắt
Kiếp tục chẳng buồn khách lãng tai
Duyên phận trăm năm là mối chỉ
Hiên khuya bóng nhạn cảm thông hoài.

Lê viên Ngọc Lâm Đồng
xướng

NHỚ HOÀI

Vốn ngọc thì ai chẳng khác ai
Muốn cho bóng loáng nhớ lau mài
Mong đừng sắc nọ thêm tàn tạ
Chớ để hương này phải úa phai
Cửa tục thiếu gì chàng tỏ mắt
Nẻo phàm còn chán ả tinh tai
Cứ mời thiên hạ cùng chiêm ngưỡng
Trăm họ gần xa sẽ nhớ hoài.

           Tranngo mến họa


Thứ Hai, 26 tháng 11, 2012

DƯ ÂM PHÙ SA TÌNH

Đêm nhớ phù sa tình
Ấm nghĩa đời mông mênh
Sông xanh đò xuôi ngược
Trời mây tím bồng bềnh
Dù ai miền đô hội
Ai cuối bãi đầu ghềnh
Ôi! ngàn năm đất nước
Thắm đượm biết bao tình
Mến tặng triamcac Tập thơ :phù sa tình
(của nhà thơ nhà giáo:VÕ VĂN HOA)

Thứ Sáu, 23 tháng 11, 2012

KHÚC GIAO MÙA

Giao mùa không nắng cũng không mưa
Há để đời trôi phút sống thừa
Toan thả hồn vui thi tứ lạ
Mà e tình nhạt nợ duyên xưa
Thu tàn lá chiếc sầu chưa vợi
Đông sớm lòng riêng bóng khó mờ
Ai đó cô phòng chăn gối lẻ
Nâng đàn hòa điệu nối vần thơ

Thơ mời họa
Cụ :Trương Đình Đăng
Triệu độ Triệu phong Quảng trị
Yđề

Chim chiều sãi cánh dưới cơn mưa
Nghĩ chuyện đời ta chẳng thiếu thừa
Gõ nhịp khơi sầu duyên phận cũ
Rung đàn gợi nhớ nghĩa tình xưa
Bao mùa lá đổ vầng dương rạng
Mấy độ hoa rơi ánh nguyệt mờ
Bến cũ khách về đêm gió lộng
Chạnh lòng xao xuyến thả hồn thơ

Trânngo

kính họa

Thứ Năm, 22 tháng 11, 2012

VĂN HÓA TỪ CHỨC

Chức có tranh đâu lại bảo từ
Do trên đề bạt có văn thư
Đúng sai hậu quả mặc ai chịu
Phải trái nên hư lệnh phải ừ
Học vị chức quyền không chạy chọt
Đặt đâu ngồi đó vẫn như như
Năm mươi năm lẻ bao công trạng
Tổ chức ban sai lảnh đạo từ
 Thơ mời họa
Lê Văn Thanh
Thơ đường . tiếng quê hương

TỪ TỪ
Thủ trưởng chưa phê chớ cáo từ
Ra về gửi lại bức tâm thư
Cấp trên chỉ định thì thưa dạ
Bậc dưới bảo ban phải bẩm ừ
Chất vấn mong đừng:  có lẻ giống...
Tường trình xin miễn: chắc hình như...
Luật vua phép nước rành rành đó
Vô tội lo chi chuyện giã từ
Trần ngộ
mến họa






Thứ Sáu, 16 tháng 11, 2012

VẮNG EM

Đông bắc đã về xơ xác cây
Quanh vườn ngõ lối lá rơi đầy
Quên sao giọng nói cùng môi thắm
Nhớ hỡi nét cười với má hây
Chín đợi mười chờ bao luyến nhớ
Năm hò bảy hẹn lắm nồng say
Em xa để một trời hoang lạnh
Đành gởi thơ buồn với gió bay

thơ mời họa:xuân lộc
{tiếng quê hương}

ĐÔNG VỀ

Lá rụng rơi vàng dưới gốc cây
Đông sang gió lạnh tuyết giăng đầy
Ong sa đáy núi nhuần mưa thắm
Bướm đỗ lưng đồi gội nắng hây
Lữ khách sinh tình ôm mộng tỉnh
Tao nhân tức cảnh thả hồn say
Lòng sông nguyệt rọi mây trời tím
Đôi bóng chim chiều sải cánh bay

trần ngộ mến họa

VUI THÚ TUỔI GIÀ

Cổng kín nhà lầu chắc đã sang
Trên đời sức khỏe quý hơn vàng
Cháu con hiếu thảo cùng tiên tổ
Nội ngoại tình thâm với xóm làng
Tu bổ vườn nhà xanh chổ ở
Chăm nom cây cảnh đẹp thôn trang
Giao lưu bạn hữu tình tri kỷ
Sống khỏe sống vui sánh cụ hoàng
Thơ mời họa
Hồ Hắc Hải {tiếng quê hương}

GIA BẦN LẠC ĐẠO

Dậu vẹo rào cong cũng vẫn sang
Xưa nay trọng nghĩa chẳng thèm vàng
Tắt đèn cầu cứu người gần xóm
Tối lữa ai kêu kẻ ngái làng
Mộc mạc trước nhà đôi khóm cẩn
Đơn sơ sau cổng mấy lùm trang
Một bầu phong nguyệt an nhàn thưởng
Lạc thú còn hơn cả ngọc hoàng

Trần ngộ mến họa

TRI ÂN GIÁO DỤC

Tôn vinh nhà giáo triệu lời ca
Khảm cốt khắc tâm nguyện chẳng già
Bục giảng ươm mầm tươi đất nước
Sân trường nhủ lộc rực quê nhà
Miệt mài bụi phả tóc pha tuyết
Cần mẫn bút khai tâm nỡ hoa
Nhật nguyệt rạng ngời ơn dạy dỗ
Trồng người quả ngọt mãi thăng hoa

thơ mời họa
Nhà thư pháp :lê Đăng Mành
Hải Tân Hải Lăng Quảng Trị

ƠN THẦY

Tôn sư đồng hát bản hòa ca
Cống hiến công lao quên tuổi già
Thước ngọc một thời tô nghĩa nước
Khuôn son muôn thưở thắm tình nhà
Lương tâm giáo dưỡng trong như tuyết
Phẩm cách gieo trồng đẹp tựa hoa
Bồi đắp nhân tài bao thế hệ
Cho đời thơm ngát những bông hoa

Trần ngộ
kính họa

Thứ Tư, 14 tháng 11, 2012

RẮN LÊN NGÔI

Không cẵng mà hơn bọn có chân
Được thời rắn cũng cưỡi hồng vân
Long bào đỗi lốt thêu ong bướm
Vương miện đội đầu chạm phượng lân
Múa lưỡi huyên thiên nhiều kẻ ghét
Mắt trông lơ láo ít ai gần
Khôn hồn mau kiếm nơi lui ẩn
Hết vận coi chừng họa diệt thân

thơ mời họa :Minh Thi {tạp chí tiếng quê hương }

VƯƠNG THƯỢNG XÀ
Vương bá bàn gì cẳng với chân
Tài đa rắn nọ cũng đằng vân
Oai phong mũ mão hình qui phượng
Lẫm liệt long bào dáng hổ lân
Mưu đạo trừng gian khanh sĩ mến
Lo đời khuyến thiện tướng quân gần
Muôn dân trăm họ đều sùng bái
Quốc thái gia hòa sướng vạn thân

trân ngộ mến họa

Y ĐỀ    
Cẵng không nhờ có vảy thay chân
Luồn lũi đất còn để dấu vân
Giỏi mánh lục roi bắt chước phượng
Tài trò trun đất học đòi lân
Mai gầm hổ chúa lo phòng sớm
Hổ gió cạp nong chớ đến gần
May gặp bọ hung rao trái lệnh
Nếu không loài nó khó toàn thân

Ông :Trương Đình Đăng .quê Triệu Độ Triệu Phong.
mến họa .

Thứ Hai, 12 tháng 11, 2012

TÔN SƯ TRỌNG ĐẠO

Tôi đi bên em giữa hai hàng phượng đỏ
Sáng nay ngày nhà giáo hiến chương
Trở lại ba mươi năm
Tôi xa mái hiên trường
Hôm nay lễ lòng tôi nghe rạo rực
Lòng tôi nghe tiếng trống trường thúc dục
Nghe thì thầm lời Bác dạy xưa nay
*{Vì lợi ích mười năm thì phải trồng cây
Vì lợi ích trăm năm thì phải trồng người )
Lời di huấn sáng ngời muôn thế hệ
Tôi càng thấy công thầy sao xiết kể
Đức trồng người cao quý biết là bao
Sáng mai nay tôi cảm thấy dạt dào
Muốn chắp cánh bay về thời trẻ dại
Để được sớm chiều tung tăng đi học lại
Cùng bạn ngây thơ đùa giỡn dưới sân trường
Và tới ngày nhà giáo hiến chương
Tôi là người đi đầu dâng hoa kính tặng ...
Cũng như tôi là người :
Của muôn đời
TÔN SƯ ĐẠO TRỌNG !
Chú thích:*Tại lớp học chính trị cũa giáo viên  cấp 2 và cấp 3 toàn miền Bắc.
Ngày 13 tháng 9 năm 1958 Chủ Tịch :HỒ CHÍ MINH đã đến thăm và căn dặn .
Thơ trần ngộ viết kính tặng quý thầy cô giáo trong ngày lể :Hiến chương nhà giáo .20 tháng 11 năm 2012.






Chủ Nhật, 4 tháng 11, 2012

Ngày mô anh về

Ngày mô anh cất cánh hồi hương
Thượng lộ bình an muôn dặm trường
Xa mặt mấy ngày trăm kẻ nhớ
Cách lòng vài bữa vạn người thương
Ngãi Giao đất lạ càng am hiểu
Bà Rịa trời quen đã tỏ tường
Mai mốt người về mang dấu ấn
Trời thơ vằng vặc sáng trùng dương

Kính tặng anh Võ Văn Hoa

Thứ Ba, 30 tháng 10, 2012

HỬU THƯỜNG

Ham chơi lạc cõi vô thường
Một đêm đổ nát cho buồn qua sông
Say trăng ...ta rớt bên dòng
Công phu nghìn kiếp bềnh bồng mất tăm

Phật tử: Châu Thoại. chùa Phước Huệ thành phố Bảo Lộc.thỉnh mời họa 

VÔ THƯỜNG
Rong chơi giữa chốn hữu thường
Tâm không vướng cảnh thẳng đường sang sông
Trăng thanh gió mát đôi dòng
Còn không thật tướng huống hòng bóng tăm !

Tranngo .Mến họa

CHƠN THƯỜNG
Lỡ mai chạm bóng chơn thường
Dập tắt ba nghiệp tìm đường qua sông
Ném bè ngữ nghĩa trôi dòng
Thông thêng vai quảy tánh không nhẹ hều !

Nhà thư pháp:Lê Đăng Mành. Hải Tân QuảngTrị
Mến họa

Thứ Hai, 29 tháng 10, 2012

Tam đồng

thơ thỉnh mời họa

Đồng trần đồng đạo lại đồng hương
Nhớ thưở ra đi cảnh đoạn trường
Lạc nghiệp quê người bao khổ tủi
An cư đất khách mấy buồn thương
Tình đời nghĩ cạn còn ngao ngán
Nghĩa đạo suy sâu hết chán chường
Sáng tối đèn trời soi thấu tỏ
Thánh ma đôi lẻ một con đường
Trânngô .
kính tặng bác:Trương Đình Đăng
TRiệu Độ Triệu Phong Quảng Trị

Y ĐỀ
Nhắc chữ tam đồng nhớ cố hương
[Quốc gia ]tiếng cuốc lụn đêm trường
Quay về quá khứ đau niềm hận
Ngoảnh lại quê nhà quặn nỗi thương
Phải trái đào phân ngao để ngán
Dở hay kép giải chán thêm chường
Thánh thôi linh hiển ta bà loạn
Aó giấy theo ma ngập lút đường

cụ Trương Đình Đăng .mến họa 

ĐỒNG CƯ 

Quê xưa vắng bặt vốn không hương
Bất động như như muôn dặm trường
Cát bụi tung hê miền khổ lụy
Ta người vùi dập nẻo đau thương
Khiêm cung học đạo tâm tàm quý
Từ thị nhìn đời sắc giấu chường
Tự tại tiêu dao cõi tục ấy
Nước mây bất nhị vốn chung đường

chú giải:chường :lộ mặt ra

nhà thư pháp:Lê Đăng Mành Hải Tân  Quảng Trị
mến họa

Thứ Bảy, 27 tháng 10, 2012

Cái rốn đời tôi

Hôm qua xem tri âm
Lòng buồn không tả nỗi
Đọc bài thơ cái rốn
Tin anh đã qua đời

Gia đình bao thương tiếc
Bè bạn ôm ngậm ngùi
Thay lòng bằng giọt lệ
Gởi về khóc anh tôi

Thôi thế thế là thôi
Ai cũng một đời người
Sinh già rồi bệnh chết
Luật vô thường anh ơi !

Từ nay anh xa mãi
Còn gởi mối tình chung
Của ta đời cái rốn
Trời ơi! quá não nùng

kính viếng hương hồn nhà thơ :Nguyễn Văn Đắc
người em xứ sở Trầnngộ thương tiếc .

Thứ Năm, 25 tháng 10, 2012

Chuyện tình ngoài phá tam giang

Tôi đến tìm em miền Quảng Ngạn
Bên bờ cát trắng phá tam giang
Nhìn con sông lạnh ngoài xa vắng
Ngắm chiếc thuyền câu tận ngút ngàn
Cũng muốn tới lui qua lại mãi
Nhưng vì cách trở chuyến đò ngang
Thôi em đừng đợi chờ anh nữa
Mai mốt sang ngang sẽ phũ phàng

Thơ thỉnh mời họa
Tâm Nguyệt  .Hà Lổ. Hải Tân . Hải Lăng . QuảngTrị
số điện thoại :01692144930 

Tuyệt vọng tình em

Thuyền ghé bên dòng sông tả ngạn
Trời cao diệu vợi nước tràn giang
Chiều trôi lặng lẻ mây về núi
Đêm xuống âm u gió vọng ngàn
Hẹn cũ ngày nào đành bội ước
Thề xưa thưở nọ bỏ sang ngang
Em ơi tình nghĩa còn đâu nữa ?
Đừng nói thêm câu :  phủ với phàng !

Trânngo kính họa 
.

Thứ Hai, 22 tháng 10, 2012

Nhắn con

Hơn sải nước dâng nguồn hải sơn
Đất cằn lũ quét lại hao mòn
Ly hương có thắt lòng thương nhớ
Cố xứ ngùi trông dạ vấn vương
Vẳng tiếng mẹ kêu chao nhật nguyệt
Nghe lời con gọi động càn khôn
Muôn loài quằn quại cầm tan tác
Con ngó lụt chà nuốt có ngon

chú thích; hai chữ đầu và đuôi đều nói lái
Thư pháp .Lê Đăng Mành  . mời họa

Nhắn nhủ
Cơn sùng lá rụng khắp cùng sơn
Đồi trọc mưa tuôn nước xói mòn
Cột chặt rừng thưa lòng chẳng tiếc
Cây đào núi rỗng dạ không vương
Thiên tai nước cuốn do người dại
Địa họa bão lùa bỡi kẻ khôn
Tàn phá môi trường quên sự sống
Mòn ngôi lâm tặc tưởng mồi ngon

Tranngo kính họa

Thứ Sáu, 19 tháng 10, 2012

Mèo cụt

Mèo cụt nằm trên cái mụt kèo
Lâu lâu bụng đói lại meo meo
Thói đời mang tiếng phân tài giấu
Thế võ ra oai cẳng giỏi trèo
Thăm chuột leo cau đòi bữa giỗ
Ngữi mùi tìm mỡ gặp giàn treo
Đêm canh ngày ngủ tròn thiên chức
Hỏi chủ giàu không cứ bảo nghèo.

cụ: Phương Ngữ quê   Giáo Liêm triệu độ  triệu phong quảng trị
thỉnh mời họa

Mèo Cấu

Mèo cấu cào sau chóp mấu kèo
Tìm không thấy chuột cứ kêu meo
Cùng dòng dõi hổ nên tài nhảy
Chung giống nhà beo vốn mạnh trèo
Giỗ mẹ gà quay luôn nhớ đậy
Cúng cha vịt luộc chớ quên treo
Hững hờ sơ ý trong giây lát
Tiếc của mất ăn chớ đổ nghèo.


Tranngo kính họa

Cội Nguồn

Mèo còn quấn quýt leo mòn kèo
Người há quên nguồn để mốc meo
Tuổi nhỏ hàn vi thì đếch nhớ
Trưởng thành phú quý lại ưng trèo
Bia trà quán nhảy dôông cười duyệt
Mồ mả quê chờ cấy ký treo
Nguồn cội mong ai đừng chểnh mảng
Chớ than với oán tại đang nghèo.

Tiếng Quảng Trị dôông là chồng
cấy là vợ
Thư pháp: Lê Đăng Mành mến họa





Thứ Tư, 17 tháng 10, 2012

Lời Ru

Thao thức canh trường tiếng võng đưa
Lời ru còn đọng bấy thu xưa
Mòn tao nôi thắm sâu màu nhớ
Cạn giọng hò vời vợi sớm trưa
Bầu sửa mẹ dần vơi nỗi khát
Tấm thân cò lặn lội dầm mưa
Tuổi mười mươi mẹ còn minh mẫn
Sống dạt dào thanh đạm muối dưa

Thầy Lê Chí Phóng (nhà thơ:Thanh Phong )
Câu Nhi Hải Tân Hải Lăng QuảngTrị 
Thỉnh mời họa.

Nông vụ tấn thời .

Trên giàn thiên lý ngát hương đưa
Quê cũ mùa màng nhớ chuyện xưa
Những cánh vạc bay trên ruộng tối
Từng đôi cò liệng dưới đồng trưa
Bưng sâu mẹ cấy thân dầm gió
Biền cạn cha cày phận dãi mưa
Nông vụ tấn thời ! bao bận rộn
Bên cồn con hái mấy ang dưa !

chú thích:ang .tiếng Quảng trị .tiêng phổ thông gọi là ;thúng
một thúng đơn vị tính bằng 15kg lúa .

Học trò : Tranngo .kính họa .

Vô Ngại

Bến cũ ngoái trông buổi tiễn đưa
Lời ru sưởi  ấm mái lều xưa
Thu tàn còn nuối bờ sương sớm
Đông buốt mòn trông giậu nắng trưa
Kia nẻo tha hương lùa gió bão
Đây miền cố lý tát mây mưa
Buông tay ném quách về tao ngộ
Chi ngại mặn chay lẫn cá dưa

nhà thư pháp.Lê Đăng Mành
mến họa

Thứ Năm, 11 tháng 10, 2012

Tri âm

Mười mấy năm rồi biệt Hải Lăng
Đủ duyên hạnh ngộ hết xa xăm
Quẩy bầu nhật nguyệt tìm tri kỷ
Tát vũng càn khôn nhớ khách tầm
Dưỡng tuệ viên thông vi diệu trí
Khai ân thúc liểm đại bi tâm
Kiến kỳ thanh ấy ắt kỳ ngộ
Giữa chợ tri âm vọng diệu âm

Thư pháp : Lê Đăng Mành.
Mời họa

Lời Tổ
Năng mê nên tánh cứ lung lăng
Lý đạo thôi bàn chuyện bói xăm
Hửu ý vọng tài sanh khởi kiếm
Vô tâm kiến vật bất tham tầm
Nuôi thân tròn hạnh lo tu trí
Dưỡng tánh phúc đầy gắng luyện tâm
Kệ :Bổn Lai Vô ...!lời tổ dạy
Sắc không ngủ uẩn vốn vô âm

            Trânngo  kính họa



Thứ Tư, 10 tháng 10, 2012

Họa miền Trung

Thiên tai dịch bệnh tới rồi lui
Phước họa miền trung cứ cõng gùi
Nghệ Tỉnh chòng chành trên khốn khổ
Trị Thiên chao chác quá bùi ngùi
Khánh Hòa lũ quét đau thành biển
Ninh Thuận nước tuôn quặn tháp hời
Dâu bể đất bồi thêm khổ lụy
Yêu thương sẻ ngọt sớt chia bùi
Thơ mời họa.
Nhà thư pháp: Lê Đăng Mành, Hải Tân - Hải Lăng - Quảng Trị

Tình Chung 

Bảo đến rồi đi bảo lại lui
Miền Trung đông tới mãi đeo gùi
Thương ơi! Quảng trị bao cay đắng
Nhớ hởi! Thừa Thiên mấy ngậm ngùi
Ngày hạ cha hò lời mái đẫy
Đêm đông mẹ hát giọng ru hời
Ai về quê cũ cho ta nhắn
Xẻ áo nhường cơm rợt ngọt bùi.

Tranngo kính họa

Chia xẻ nỗi đau

Lũ lụt quê nhà kiếp nạn chung
Đọa miền Trung khốn khổ khôn cùng
Quảng Bình người vật oan khiên quá
HàTỉnh xe đò ...quả nghiệp nương
Cả nước nâng niu góp sức đỡ
Toàn dân lân mẩn nhủ lòng thương
Cháu con hồng lạc cùng nguồn cội
Máu chảy ruột mềm chớ dửng dưng.

               Mời họa Lê đăng Mành

Nghĩa đồng bào

Thiên tai quê mẹ khổ đau chung
Mấy tỉnh miền Trung ướt lạnh cùng
Lúa má trăm nhà trôi ngập ruộng
Quýt cam ngàn hộ rụng đầy nương
Bầu kia khác giống còn sầu nhớ
Bí nọ chung giàn nỡ chẳng thương
Cùng tấm nhiễu điều đắp lấy giá ...!
Đừng như nước lã với người dưng

Tranngo kính họa

Thứ Sáu, 5 tháng 10, 2012

Gửi Trần Ngộ

Biết Ngộ chưa nhiều quý Ngộ ghê
Lâu nay kỵ chạp có siêng về ?
Cội nguồn nơi đó quên răng nỡ
Dau rún đây miềng cũng rứa tê
Thân xác tha phương tròn một kiếp
Nghĩa tình cố xứ nặng đôi bề
Kim Long đế tửu nồng men mạ
Hẹn bựa mô về cạn chén quê

cụ PHương Ngữ quê :Triệu Độ Triệu Phong Quảng Trị .Mến gửi xướng .

Nguồn cội .
Chỉ một câu thơ mến cụ ghê
Dạ thưa đây cháu cũng năng về
Quê hương được vụ lòng niềm nở
Xứ sở mất mùa dạ tái tê
Ba chục năm tròn lo tứ phía
Sáu mươi tuổi lẻ nghĩ trăm bề
Đêm mơ nguồn cội năm canh mộng
Đau đáu bên lòng nỗi nhớ quê
 Tranngo kính họa

Tình Quê
Chộ người xướng họa thiệt bui ghê
Nhị vị tao nhân thơ mãi về
Học đạo viên thông đây thấu đó
Nghe đời đối đãi rứa ri tê
Quê nhà oằn cõng cõng bao chuyện
Cố quận  đứng lo lo mọi bề
Ai hởi cho đây thô thiển họa
Gọi là ngưỡng mộ chổ tình quê

Nhà thu pháp: Lê Đăng Mành .thôn Văn Qũy Hải Tân Hải Lăng Quảng Trị.
Mến họa


Thứ Ba, 2 tháng 10, 2012

Hoài Niệm

Mấy hôm nay như đứa nhớ nhà
Thơ thẩn ra vào một mình ta
Men rượu tân hôn còn choáng váng
Men tình quê mẹ mát lòng ta
Không phải Tử Kỳ không Bá Nha
Không phải bạn ngư tiều gặp nhau trên bải
Vốn đã quen gió mát trăng trong
Bầu rượu đắng say lần gặp gở
Chuyện đời tan trong chén rượu hồng
Tủi thì tủi
Mừng thì mừng
Hai mươi bảy năm một lần gặp lại
Lệ không trào mà tim tê tái
Vẫn là anh là tôi
Đang còn trẻ mãi
Như cái tuổi ban đầu khờ dại ngây ngô
Ta mê man  không rõ từ khi mô
Bổng ký ức chợt bừng lên rộn rã
Cảnh cùng người hòa nhã một trời vui
Vẫn là anh là tôi
Của một thời chân đất mộc mạc
Ngày xa quê
Aó ôm tròn trái bưởi
Giot lệ nào thương nhớ buổi tiển đưa ?
Gói hành trang vỏn vẹn vầng trăng xưa
Chiều cuối xóm tiếng chuông chùa văng vẳng !

quê người 16 tháng mười 2006
ngày đám cưới con trai trưởng

Thứ Ba, 25 tháng 9, 2012

Vịnh Đèo Ngoạn Mục

Ngoạn mục ai qua cũng nhớ đèo
Núi rừng hùng vĩ ngựa xe leo
Quanh co thác lượn trên triền dốc
Khúc khuỷu ghềnh nhô dưới lỏm eo
Khói sáng bao trùm non quạnh vắng
Mây chiều choàng ấp cảnh buồn teo
Tao nhân giai hứng cùng sơn thủy
Mặc khách nao lòng tiếng suối reo

kỷ niệm ngày dừng xe dưới chân đèo ngoạn mục
ngày 2 tháng 3 năm 1990

Giã Biệt

Đường về cực lạc có bao xa
Ông vội đi đâu bỏ cửa nhà
Đại thọ xem ra còn vẫn trẻ
Trường sinh ngó lại hãy chưa già
Quê hương nội ngoại đà ngùi ngậm
Làng nước trong ngoài cũng thiết tha
Chung cuộc đời người tan đến hợp
Xuân qua thu tới thế thôi mà

Kính tặng hương hồn ông:TRịnh Chấp
chánh quánHải Tân Quảng Trị
Tạm quán Lộc Tấn Lộc Ninh Bình Phước

Thứ Năm, 13 tháng 9, 2012

Ngày xưa chung lớp

Nhớ ngày ta chung lớp
Mực tím chấm chung bình
Bài toán khó đùng mình
Thầy khen em giỏi tính

Chính tả học thuộc lòng
Tới vệ sinh quan sát
Đức dục rồi đến hát
Bạch Đằng Giang trên sông

Giờ ra chơi bên em
Đuổi bắt chung quanh thềm
Nhìn nhau không tiếng gọi
Chỉ biết níu tay mềm

Lỡ đà xô em bổ
Em mắng tục anh đồ ...!
Nghĩ chuyện xưa xấu hổ
Mà đẹp biết chừng mô

Bây chừ anh xa vắng
Còn em đi lấy chồng
Chuyện xưa về dĩ vãng
Quá khứ còn nhớ không ?

Xưa uống nước chung giòng
Đục trong cùng nhau hưởng
Giờ kẻ khổ người sướng
Cách biệt vạn muôn trùng .

Kỷ niệm niên học 1972 tại trường tiểu học hải sơn Quảng Trị.

Thứ Tư, 12 tháng 9, 2012

Tự Lập

Bơ mận sầu riêng mít tố bà
Chuối hồng bùi ngọt tự tay ta
Cầm kỳ thi họa nho y lý
Một bước làm nên con cái nhà

25.5. 1982
chú giải:mít tố bà:mít tố nử

Thứ Năm, 6 tháng 9, 2012

Say rượu

Một buổi chiều mưa bụi
Gíó càng lay bên chén rượu nồng cay
Trong rét mướt
Đời phong trần lãng tử
Chí làm trai
Sương gió đã dạn dày
Men đã ngấm giọt máu đào nóng bỏng 
Cùng tâm can nghị lực hãy tràn đầy
Không chồn bước vẫn còn bao sinh khí
Vẫn oai phong như chàng trai kỵ sỹ
Ngựa đang tơ trông lẫm liệt tuôn trào
Bạn bè ta mấy đứa nay về đâu ?
Có mấy đứa đôi tay chừ nắng sạm
Đời ta vui trước bình minh sáng lạng
Rượu và tình của bè bạn chiều nay
Mưa vô tình như trút nước trên tay
Đêm xuống rồi mà hồn vẫn đương say

bào lộc chiều say 20.9 .1981





Thứ Tư, 29 tháng 8, 2012

Bài thơ dâng mẹ

Bao năm rồi con sống kiếp tha phương
Mùa báo hiếu con chưa về thăm mẹ
Công dưỡng dục mênh mông như trời bể
Nghĩa sinh thành vời vợi tựa non cao
Đêm vu lan con nhớ mẹ dạt dào
Âm thầm  sống giữa đêm trường giá lạnh
Mẹ yêu ơi ! những tháng ngày hiu quạnh
Lúc trở trời mẹ biết cậy nhờ ai
Trong giấc mơ qua những canh thâu dài
Mộng thấy mẹ hồn con buồn tê tái
Con lớn lên trong vòng tay ân ái
Bên mẹ hiền dòng sữa ngọt ngào thơm
Bên mẹ hiền từng hạt muối bát cơm
Mẹ đã cho con những ngày khôn lớn
Tròn thủy chung lo tảo tần khuya sớm
Phiên chợ nghèo ngày hai buổi bán buôn
Mưa tháng mười gió bấc thổi đầu non
Thương đời mẹ lệ con trào lả chả
Nghĩa cưu mang nay còn chưa báo trả
Đức sâu dày sao lại nỡ đành quên
Lời thơ bay giữa đêm sáng triền miên
Về thưa mẹ cúi đầu xin tạ tội

nhân ngày lễ vu lan báo hiếu

tranngo kính dâng

Thứ Năm, 23 tháng 8, 2012

KHÁCH TÂY

Năm ông Tây béo tới mua hàng
Mũi đỏ tóc vàng nom thật sang
Tôi hỏi các anh từ đâu tới
Ngài cao nhất đám bảo: BA LAN!

KHAY TÁCH

Khay trà nứt rạn tại thời gian
Bình tách bao năm thấy võ vàng
Vạn vật thứ gì lâu cũng hoại
Theo vòng quy luật hợp rồi tan.

VÔ THƯỜNG


Ta như giọt nước trên cành
Gió lay giọt rụng tan tành xuống đất
Vô thường còn hỏi chi mất
Được mất
Mất được
Hà tất...nhọc lòng!

                            tranngo

Chủ Nhật, 19 tháng 8, 2012

VỀ THĂM THẦY CŨ

Chiều nay con đến thăm thầy
Vẫn vầng trán rộng nhưng gầy hơn xưa
Ngoài trời còn đổ cơn mưa
Hương lài phảng phức gió đưa cánh rèm
Hoa cúc chớm nụ bên thềm
Lời thầy niềm nở dịu hiền chứa chan
Vườn sau vọng tiếng ve ran
Trên chùm phượng đỏ bướm vàng lượn bay
Bóng thầy xa vắng lâu nay
Bây giờ gặp lại lòng đầy mừng vui
Tóc thầy bạc trắng mây trời
Xuân ngoài tám sáu da mồi răng lay
Một thời thước ngọc trao tay
 Bài thơ thầy giảng nghe say đắm lòng
Trồng người thầy chẳng quản công
Chèo đò đưa khách qua sông sớm chiều !

nhân ngày khai giảng đầu năm 2012.
kính tặng thầy giáo:Lê Chí Phóng.cựu giáo sư trường tr.h.nguyễn hoàng quảng trị.
(nhà thơ:Thanh Phong)
học sinh :trần ngộ .

Thứ Năm, 16 tháng 8, 2012

Nẻo về

Hàng dương liễu rì rào theo gió lướt
Đường quê hương thả bước với lòng say
Thời gian đi qua những tháng năm dài
Tà áo mới ngất ngây màu hoa sữa
Hè quê tôi nắng vàng như màu lửa
Em nhìn anh trong đôi mắt yêu kiều
Ta vô tình chưa kịp gọi hồn yêu
Em đã vội bỏ quên lời trước ngỏ
Hoa xoan nở cổng nhà ai tím rộ
Đông chợt về trời cảm thấy âm u
Đàn chim hôm sãi cánh dưới mây mù
Tìm chốn ngủ sau một ngày phiêu bạt.

                                  tranngo

Chủ Nhật, 12 tháng 8, 2012

Giấc Mơ Quê .

Anh xin đưa em về
Miền phù sa bát ngát
Trăng tròn như đĩa bạc
Lơ lững trên trời quê.

Đàn ngân nga muôn điệu
Cò chao cánh trắng đồng
Chiều mưa mùa nước nổi
Lúa xanh ngàn mênh mông.

Anh sẽ đưa em về
 Nơi có một giòng sông
Thuyền ai chiều xuôi ngược
Mây nước trôi bềnh bồng.

Em sẽ theo anh về
Bên hàng tre rợp bóng
Nắng hè đưa nhịp võng
Điệu hò nghe mòn trông.

Đường xưa giờ quên lối
Cầu ao em qua vội
Gió thổi nón nghiêng vành
Lơ thơ làn tóc rối.

Anh sẽ đón em về
Qua bao ngày tháng đợi 
Hương nồng thơm cỏ nội
Thỏa lòng giấc mơ quê.

tranngo


Cảnh giòng sông Quê tôi


Thứ Năm, 9 tháng 8, 2012

VÔ ƯU

Ta còn để lại gì đâu
Nửa câu thơ lẫn lưng bầu rượu vơi
Qua loa cho hết kiếp người
Xuề xòa vui với chuyện đời thế gian.

                                   tranngo

Thứ Bảy, 4 tháng 8, 2012

BÓNG THỜI GIAN

Ngồi nhớ con sông quê chảy
Âm thầm theo mỗi mùa qua
Ngược xuôi thuyền về đôi ngả
Bến xưa mưa bụi xóa nhòa .

Thời gian trôi nhanh vô tình
Nhạt phai má hồng con gái
Đôi mươi một thời ngây dại
Mộng ước ngày nào còn xanh.

Thương em bây chừ xa vắng
Gió chiều làm tóc em bay
Tình đầu còn trong muôn thưở
Ta còn mãi trắng đôi tay.

Xuân qua én liệng lưng trời
Cội mai lạnh lùng rêu phủ
Ngõ quê lấm đường cơn lũ
Trước thềm từng giọt sương rơi.

Ta ngồi đếm bóng thời gian
Trăng vàng tan trong màu nước
Sao khuya dìu chân em bước
Người đi cuối nẻo mây ngàn .

tranngo

 .

Thứ Hai, 30 tháng 7, 2012

THIỀN NGỘ

Thơ đầy một cỏi sắc không
Lòng nghe bát ngát mênh mông lạ thường
Tỉnh cơn mộng giữa đêm trường
Đôi bờ sinh tử vô thường đợi ai
Tào khê hương động thiên thai
Suối róc rách hát bên tai điệu thiền
Gió rừng dạo khúc đàn tiên
Trăng rằm chiếu sáng đôi miền lãng du
Trên cây vẳng tiếng chim gù
Hốt nhiên! vạn pháp sanh từ tâm ta
Niết bàn cực lạc bao xa.

                   tranngo


Thứ Năm, 26 tháng 7, 2012

Bóng thiền


Hoa kỳ dị thảo tiêu dao
Hương thơm chim hót ra vào thảnh thơi
Nghêu ngao trong cỏi luân hồi
Tùy duyên chuyển hóa đạo trời mênh mang
Bụi hồng nhẹ bước lang bang
Tâm không ngăn ngại lang thang giữa trời
Đi tìm chiếc lá vàng rơi
Làm con thuyền nhỏ thả chơi giữa dòng
Chở người cô lữ qua sông
Còn tôi ở lại với dòng thời gian.


Kính tặng: anh Lê Đăng Mành nhà thư pháp

Thứ Hai, 23 tháng 7, 2012

HẠ CA

Ta ngồi với cô đơn
Nhìn mây bồng bềnh trôi
Gió chiều mênh mông thổi
Mưa chiều lạnh đôi môi.

Ta lặng ngắm trời xa
Nhện đan võng trước nhà
Dơi hoàng hôn vổ cánh
Ngàn sao như đóa hoa.

Dòng sông treo mộng tường
Cô lái đò ngâm nga
Giọng mái nhì mái đẫy
Yểu điệu dưới trăng ngà.

Đò em in bóng nước
Theo nhịp chèo lan xa
Đêm quê hè rộn rả
Reo hò dậy tiếng ca.

                 Tranngo

Chủ Nhật, 22 tháng 7, 2012

KHÁCH CHIỀU

Chợ chiều thưa thớt chẳng bao khách
Có ả đi mua thứ đắt tiền
Điệu bộ con nhà đầy kiểu cách
Hỏi ra mới biết người cao miên.

Thứ Sáu, 20 tháng 7, 2012

KHUYẾN HỌC

Dù ở nơi đâu phải thật thà
Đừng theo lối sống quá xa hoa
Bền tâm đua bạn không lùi bước
Quyết chí theo thầy sẽ vượt qua
Hoạn lộ ngôi sang đền nghĩa mẹ
Vân trình vị  hiển đáp công cha
Ngày mai tiến cử đường khoa bảng
Bái tổ vinh quy rạng nghiệp nhà.

                             Tranngo

Thứ Tư, 18 tháng 7, 2012

XƯỚNG - HỌA

Xướng


LÀM NGƯỜI KHÓ


                          Lê Chí Thiết (Câu Nhi, Hải Tân, Hải Lăng)

Trần gian cõi tạm nhớ ơi ai
Có đức có nhân có trí tài
Thành bại giàu nghèo do định mệnh
Con người đạo hạnh chốn thiên thai
Tu nhân tích đức đầy nhân quả
Bác ái vị tha phước lộc hoài
Đạo lý chu toàn tâm tự tại
Ung dung vô lượng sáng tương lai.

Họa

NHÂN VI NAN

Trăm năm ăn ở giữa trần ai
Một chữ Tâm hơn mấy chữ Tài  
Thành bại giàu nghèo do định mệnh
Phú bần biết đủ sống khoan thai
Dày công vun xới cây nhiều quả
Cố sức tu tâm chớ đợi hoài
Muôn sự đứng đầu câu nhẫn nại
Qua ngày bỉ cực tới cam lai.

                             Tranngo


Thứ Bảy, 14 tháng 7, 2012

AN PHẬN

LUI VỀ VƯỜN CŨ SỐNG AN NHIÊN
XA CHỐN THÀNH ĐÔ KHỎI LỤY PHIỀN
BÁN LẬN MƯU TINH KHO LẮM CỦA 
MUA GIAN KẾ XẢO TÚI ĐẦY TIỀN
TIỂU NHƠN ÍT KẺ TÂM THÀNH THẬT
QUÂN TỬ ĐÔI NGƯỜI TRÍ ĐẢO ĐIÊN
BA VẠN SÁU NGÀN NGÀY MẤY CHỐC
ĐỜI VUI THANH THẢN VỐI TANG ĐIỀN.

Thứ Sáu, 13 tháng 7, 2012

VÔ OÁN

MÂY GIÓ TRĂNG HOA CŨNG ÍT MÀNG 
SAO ĂN KHÔNG NGỌT NGỦ KHÔNG AN
KHI GIÀ CƠN BỆNH LUÔN HÀNH HẠ 
LÚC TRẺ MẦM ĐAU HIẾM HỎI HAN
MỚI BIẾT VÔ THƯỜNG DO TẠO HÓA 
CHO HAY HỮU HẠN BỞI TRỜI BAN 
THÔI ĐÀNH SƯỚNG KHỔ SAO NHỜ VẬY 
CAM PHẬN VUI LÒNG CHẲNG THỞ THAN.


                                       TRANNGO

Thứ Ba, 10 tháng 7, 2012

PHỤ MẪU TÌNH THÂM

Khói tỏa hương thơm ngát tận trời
Khóc cha thương mẹ lệ tràn rơi
Mẹ ơi! cha đã về đoàn tụ
Trần thế con làm kẻ cút côi
Vời vợi công cha dường biển thái
Trùng trùng nghĩa mẹ tựa non khơi 
Từ đây trời đất cách xa mãi 
Cánh cửa Càn Khôn đóng lại rồi !

chú thích: Càn; trời
                 Khôn; đất

Thứ Bảy, 7 tháng 7, 2012

DÒNG SÔNG DĨ VÃNG

Ngày em mười  sáu
Tuổi hẹn hò trên bến vắng sông quê
Gió thu hong se lạnh mái tóc thề
Em hái lá thả thuyền theo giòng nước
Trò ngây thơ đố mà em biết được
Anh si tình làm chú cuội ngồi xem
Bờ Ô Lâu sóng vỗ khúc êm đềm
Nghe ấm lại những mảnh tình tan vỡ
Nghe gần nhau đôi bàn chân bé nhỏ
Nghe rộn ràng từng khoảnh khắc cô liêu
Nghe vội vàng tim gỏ buổi đầu yêu
Đàn bướm trắng ngập ngừng bay bối rối
Để mai kia hồn trào dâng tiếc nuối
Hạnh phúc nào cũng chỉ một lần qua
Màu thời gian theo ngày tháng phôi pha
Dĩ vãng ơi! còn vọng mãi trong ta
Xuân mười sáu ngọt ngào bao kỷ niệm.


                                         Trần Ngộ

Thứ Sáu, 29 tháng 6, 2012

NỔI NIỀM

Mới đó mà nay đã bạc đầu
Thời giờ thấm thoát vội qua mau
Ba mươi năm lẻ đời thương hải
Sáu chục tuổi tròn kiếp bể dâu
Trôi dạt thân bèo bờ suối cạn
Nổi chìm phận bọt bến sông sâu
Bao giờ về với miền quê mẹ
Vui thú điền viên thỏa mộng cầu

                               Tranngo

Thứ Năm, 28 tháng 6, 2012

QUÁN TƯỞNG (Thơ thiền)

Một thoáng
vừng ơi!
tóc bạc
răng rơi
tử sinh.
mất được
kiếp người
quanh quẩn
ngược xuôi
có không
trời đất
xa vời
cực lạc
la mã
niết bàn
thảnh thơi.
           
          tranngo


Thứ Ba, 26 tháng 6, 2012

MỪNG XUÂN NHÂM THÌN

Thế sự xoay vần mãi thế thôi
Mừng niên kỷ mới đã lên ngôi
Dân giàu nước mạnh đời no ấm
Quốc thái gia an hưởng lộc trời. 


                                      TRANNGO

Chủ Nhật, 24 tháng 6, 2012

TRÁI SẦU

Em uống cùng tôi ly rượu hồng
Để đời vơi nỗi khổ sầu chung
Ngày mai hai kẻ buồn ly biệt
Vạn nhớ ngàn thương em thấu không?

                                      Tranngo


Thứ Bảy, 23 tháng 6, 2012

NGHĨA TÌNH SẮC SON

Mộng tiễn hồn về tắm bến mơ
Bên sông ai hát khúc đôi bờ
Vần sâu ý đậm tâm ngùi nhớ
Điệu thẳm lời nồng dạ ngẩn ngơ
Bóng nhạn qua mây chiều ngóng đợi
Tăm hồng rẻ gió tối mong chờ
Mai ngày gặp lại người tri kỷ
Tình nghĩa sắc son khó nhạt mờ.


                                           Tranngo

Thứ Tư, 20 tháng 6, 2012

XƯỚNG - HỌA 08

XƯỚNG

            ĐƯỢC MÙA

Nông nghiệp năm nay ruộng được mùa
Một sào bốn  tạ khách tìm mua
Vật tư phân bón không lo thiếu
Thủy lợi tưới tiêu chẳng có thừa
Hiện đại sản xuất cơ giới hóa
Cân bằng lao động máy cày bừa
Làng quê đổi mới đời tươi sáng
Hạnh phúc ấm no khác hẳn xưa.

                  DƯƠNG CÔNG DUẬN .Bút thơ :          Tâm Nguyệt
                        (Hà Lổ - Hải Tân)

HỌA

               ĐỔI MỚI

Một năm nông nghiệp có hai mùa
Lúa gạo heo gà chẳng phải mua
Tám tạ hai sào người sợ thiếu
Trăm lương bốn mẫu kẻ lo thừa
Trâu cày thuở trước bao lam lũ
Máy xới ngày nay sướng đỡ bừa
Xã hội văn minh đời tiến bộ
Quê nhà trù phú đẹp hơn xưa.

                                 Trần Ngộ

Ghi chú: 

- Một sào ở miền trung là 500m2

Một lương đơn vị tính ở Quảng trị là 60kg lúa



Chủ Nhật, 17 tháng 6, 2012

ĐẦU HẠ

Đêm nóng nằm nghe hạ về
Khóm cúc chưa tàn bên ngỏ 
Gió Lào thổi mát chân đê 
Tre vàng oằn sau xóm nhỏ.

Dòng sông tâm tưởng mòn trông
Chuông chiều vơi tan cỏi mộng
Con đường hun hút chân xưa 
Rạ rơm ươm đầy nhựa sống.

Thủy chung giàn bầu trước cửa 
Hiên bên bóng trúc la đà
Cơn mưa trái mùa bất chợt
Nghiêng chiều dậu trước chuồn sa.

Cửa lớp hè qua khép kín
Ve sầu nức nỡ hàng dương 
Ngậm ngùi thầy trò đôi ngả
Phượng rơi đỏ thắm sân trường .

                                Trần ngộ
(Kính tặng thầy, bạn trường cấp 2 Hải Tân, Hải Lăng, Quảng Trị).

Thứ Sáu, 15 tháng 6, 2012

XƯỚNG - HỌA 07

XƯỚNG

               HỌC

Học nữa không thôi học suốt đời
Học từ lúc mẹ đặt nằm nôi
Học nơi sách vở học bè bạn
Học để hanh thông trí sáng ngời
Học biết xưa nay qua các thời
Học điều nhân nghĩa trải muôn nơi
Học cho thấu tỏ sự và lý
Học nữa không thôi học trọn đời .

Trương Đăng Sử (Hà Lộc - Hải Sơn)

HỌA

                Y ĐỀ

Học nữa không thôi học mãn đời
Học lời mẹ hát thưở đưa nôi
Học câu chuyện cũ ngày cha kể
Học nữa để khai trí dạ ngời
Học cổ học kim học ở đời
Học làm điều thiện tận muôn nơi
Học lời Phật dạy ngời chân lý
Học nữa không thôi học suốt đời.

                           Trần Ngộ

Thứ Hai, 11 tháng 6, 2012

RỪNG THIỀN

Ta chỉ là một khách trần
Ghé vào mắt em mỗi buổi
Cái hồn không tên;
Cái thân không tuổi
Lạ lùng.
Như chưa từng trải
Dáng ngây ngô
Em như thuở lên mười.
Tuổi thần tiên vừa mới chớm đôi mươi
Rất thùy mị và hồn nhiên biết mấy
Đời sáng trong như trăng rằm lộng lẫy
Hương thơm tho huyền diệu tới vô cùng
Ta hôn em trong thế giới đại đồng
Tiếng chim hót bên ngàn hoa sặc sở
Suối vẫn ru dưới cây đời tàn úa
Muôn vì sao lấp lánh giữa trời đêm
Gió thiên không rót lạnh xuống trăm miền
Bàn chân nào in dấu chốn nhị nguyên
Rừng lặng lẽ
Lòng đi vào cô tịch.
                                     Trần ngộ

Thứ Bảy, 9 tháng 6, 2012

NẮNG HẠ

Mười lăm năm tôi thực đã về
Chiều mùa thu ấy trên bờ đê
Có người thiếu nữ cười trong nắng
Quên cảnh nhà nông khổ bộn bề.


            Tranngo   08/6/2012

Thứ Năm, 7 tháng 6, 2012

GIÓ THU

Trên cành chiếc lá nhẹ nhàng rơi
Bướm lượn bên thềm hoa thắm tươi
Mấy độ thu tàn cúc nở tím
Bao xuân mai điễm khắp nơi nơi
Thương người hồ hải còn sương gió
Nhớ kẻ lâm tuyền khổ chẳng vơi
khổ ải qua đêm ngày lại sáng
Cùng vui thơ nhạc với muôn người .

                 Tranngo 08/6/2012

Chủ Nhật, 3 tháng 6, 2012

BẾN XƯA

Ô Giang nước lửng lờ trôi
Chiều quê gió lạnh ai ngồi buông câu
Hỏi mình nguồn chảy về đâu
Chùm mây ngũ sắc in sâu bóng chiều
Mưa làm con sóng liêu xiêu
Trời chắc cũng muốn nói điều chi đây
Bến xưa thương dấu trăng gầy
Con đò đợi khách tháng ngày chờ trông
Gió đưa rụng lá ngô đồng
Như là rụng cả nỗi lòng của em.

Trần Ngộ

CHIỀU LẠI NHỚ CHIỀU
Chiều về nước cuộn bèo trôi
Nhặt khoan nhớ giọng bồi hồi từng câu
Tiếng hò thưở ấy còn đâu
Ai mong mỏi nhớ tình sâu hỡi chiều
Trời chiều vệt nắng bóng xiêu
Như tan mộng đẹp yêu kiều từ đây
Xót thương thân mẹ hao gầy
Chuyện xưa tình cũ đong đầy đợi trông
Mùa quê lúa chín ươm đồng
Hạt no hạt mẩy nặng lòng thương em
Thì thầm gọi gió bên thềm
Buồn trông chất ngất chiều thêm nhớ chiều !


Bài họa của thầy:Lê Chí Phóng {nhà thơ Thanh Phong }













Thứ Hai, 28 tháng 5, 2012

TRI ÂN

TRI ÂN
Tri Âm Các đậm đà
Tri kỷ khúc tâm ca
Đàn rung ngân nỗi n hớ
Trăng chiếu rạng sơn hà

Vó ngựa rong ngoài dặm
Thuyền nhô bóng trùng xa
Mây trời ôm cánh gió
Mộng lòng ôi ! thiết tha

Vủ trụ trùm bao la
Mưa nắng vẫn giao hoà
Hồn thơ đầy lắng đọng
Sâu nặng nghĩa tình nhà

Đời thắp sáng trong ta
Vạn nẻo đường ngõ lối
Qua trăm sông ngàn suối
Xuân về đất nở hoa !

Kính tặng Tri Âm Các
Nhà giáo nhân dân : Võ Văn Hoa

Thứ Bảy, 26 tháng 5, 2012

CHIỀU XUÂN

Chiều buông thôn nữ đứng bên sông
Mừng xuân hớn hở má tươi hồng
Mây trời in nước trôi lơ lững
Thuyền xa khuất nẻo khách còn trông.

Thứ Năm, 24 tháng 5, 2012

NGÂY THƠ

Đêm nay trăng lại tròn
Em vừa mười sáu tuổi
Đêm nay trăng vạnh tròn
Anh xấp xỉ đôi mươi.

Đời em như hoa tươi
Yêu anh em chỉ cười
Đời anh tựa trăng vơi
Yêu em đến tuyệt vời.

Tình anh cùng tình em
Cùng trăng lững lờ trôi
Cùng sao vẫn vờ trôi
Như hương đồng gió nội.

Mai này em khôn lớn
Ngày mai anh lớn khôn
Hai lăm, ba chục tuổi
Hết đêm ngắm trăng hờn.

Đêm nay trăng lại tròn
Con thơ đứa ẵm bồng
Anh vừa ba mươi tuổi
Nhớ cô gái Câu thôn.

       Ngày 15/02/1994



CẢNH QUÊ

Gió thổi trong vườn chiếc lá rơi
Ngồi xem cảnh vắng ngắm mây trôi
Hoa vàng áp - đọi* trên cành thắm
Nụ đỏ mù - u nở dưới chồi
Ước cũ mộng đời con sóng bạc
Mơ xưa tỉnh giấc bóng trăng chơi
Ai về cố quận cho ta nhắn
Nước biếc non xanh chẳng đổi dời.

Ghi chú:*  Áp đọi: Hoa móng rồng hay hoa dẻ.

Thứ Hai, 21 tháng 5, 2012

VÔ ĐỀ

Xuân đã qua rồi ta cố quên
Cô em gái nhỏ ở làng bên
Ngây thơ tà áo màu sim tím
Đi lễ đầu năm vái trước đền!

BỈ CỰC

Nhớ lại vần thơ anh tặng tôi
Đường đời như thể cánh bèo trôi
Xuôi dòng Lộc Tấn vô cùng cực
Ngược nước Lâm Đồng quá khúc nôi!
             
             *.

những ngày đi kinh tế mới 20 .6 .1980.

Chủ Nhật, 20 tháng 5, 2012

TỰ THÁN!

Năm mươi tư tuổi vẫn yêu đời
Dị thảo hoa kỳ vui thú chơi
Ngày hóng gió về ru trước cửa
Đêm nhìn hoa nở dạ càng tươi
Cháu con hiền hiếu ngời danh phận
Chồng vợ hài hòa sống thảnh thơi
Đã lỡ làm người trong cõi tạm
Ngồi xem danh lợi vỗ tay cười.

TẾT NGHÈO

Tết xưa đi chợ có dăm đồng
Mua gạo thì không mua nổi bông
Vốn liếng sau nhà hai gánh củi
Gia tài trước cửa một đôi thùng
Trời mưa nước tụ không người gọi
Nắng hửng mây tan thấp thỏm mừng
Mới biết ngặt nghèo ai cũng thế
Qua ngày giá lạnh sẽ hừng đông

Mùa tết tân dậu 1981.

KHÁNH THÀNH TỪ ĐƯỜNG

Từ đường lộng lẫy khói hương bay
Hơn sáu trăm năm phúc tổ dày
Khai phá giang sơn từ thuở trước
Khẩn thành điền địa đến ngày nay.

Thiên thu nhật nguyệt soi công đức
Vạn cổ cương thường chẳng đổi thay
Con cháu đồng lòng vun nghiệp cũ
Thành tâm báo hiếu ân sâu đầy

     Mừng khánh thành từ đường 
              Họ: Dương Công

Thứ Bảy, 19 tháng 5, 2012

NHỚ BẠN

Năm xưa anh cùng tôi
Rảo khắp xóm làng này
Bây giờ anh ở đâu
Tôi tìm không ra nữa.

Tình bạn cũ năm xưa
Xuân ấy hai mươi vừa
Tôi yêu người xóm Đạo
Giờ người ấy ra sao?

Đêm nhớ bạn dạt dào
Viết vài câu thơ nhỏ
Gửi tình đi đâu đó
Như thuở tuổi còn thơ.

Giờ tôi vẫn còn mơ
Trở về tuổi mộng mơ
Đi tìm khắp ngõ hẽm
Cùng bạn chơi từng giờ.

Chiều nay tôi sực nhớ
Cô gái nhỏ ngây thơ
Đi bên bờ sông vắng
Một mình tôi ngẩn ngơ.

Tình bạn đẹp như mơ
Tình yêu của ngày xưa
Ba mươi xuân biết mấy
Tình rộng không bến bờ.

                   11/6/1985

THẦY TÔI

Tóc thầy đã đốm bạc
Vì gội nước thời gian
Năm ngoái dạy trường làng
Tóc thầy còn xanh lắm.

Công ơn thầy vô hạn
Theo tháng ngày đi qua
Thầy trồng những vườn hoa
Cho đời sau hái quả.

Thầy đã vì tất cả
Cho sự nghiệp trồng người
Cho đất nước xinh tươi
Và loài người tiến bộ.

Hoa lòng thầy nở rộ
Trước mạch đời sinh sôi
Tôi yêu quý thầy tôi
Những lới xưa dạy dỗ.

Lòng tôi hằng mong nhớ
Học giỏi làm việc chăm
Mỗi lớp một nấc thang
Mà đường đời dành sẵn.




NHỚ QUÊ

Ai về Quảng Trị quê tôi
Cho xin nhắn gửi mấy lời yêu thương
Cách xa muôn dặm nẻo đường
Tình sâu nghĩa nặng vấn vương trong lòng
Thương dòng sông bên bồi, bên lở
Thương thế tình kẻ ở người đi
Thương người mang nỗi biệt ly
100 năm hỏi có duyên gì hay không?
Con đò bến nước dòng sông
Bờ tre, lũy chuối hàng bông trước nhà
Phía sau xanh một hàng cà
Con trâu, đàn vịt, đàn gà quanh nương
Nhớ nồi canh hến quê hương
Măng tươi kho cá, ớt tương thêm đường
Sinh ra giữa cuộc đời thường
Nắng mưa bươn chải, đau thương đủ điều
Quê nhà biết mấy thương yêu
Người đi bỏ lại quạnh hiu xóm làng
Trưa trưa một ngọn nắng vàng
Chiều chiều khói trắng lần ngang mái nhà
Qua rồi một trận phong ba
Trời quang mây tạnh lại ta với mình
Trăng thu mát rượi hòa bình
Cho tôi xin hát khúc tình ly quê
Người ơi! Có nhớ ngày về
Xa xa một mãnh trăng thề đầu thôn.

                                   Kỷ niệm mùa bảo năm 1989

Thứ Sáu, 18 tháng 5, 2012

NHỚ NGUỒN

Cây có gốc mới sinh chồi nảy lộc
Sông không nguồn, nước đã cạn từ lâu
Kiếp luân hồi người nối tiếp theo nhau
Trên đường về quá khứ mai sau
Và hiện tại những vườn hoa thơm nhụy
Đêm nằm nghe từ đáy lòng thủ thỉ
Nghĩa cưu mang trời biển rộng vô bờ
Ta lớn lên từ tuổi ấu thơ
Trên lưng mẹ những ngày đi lẫm chẫm
Ba mươi năm nửa đời người lận đận
Lớn lên rồi làm kiếp sống tha phương
Hai mươi năm thăm thẳm một chặng đường
Hiếu chưa trả, nghĩa chưa thường
Nỗi lòng ta ngày đêm canh cánh
Mẹ có nghe chăng dưới chốn cửu tuyền
Lời thơ con đầu cúi lạy cầu xin
Hai mươi năm nhớ ngày mẹ quy tiên
"Cỏi trần tục con làm người tội lỗi"
Muôn thuở nhớ nước nguồn cây cội
Trăm măm lo đất nghĩa trời công
Vườn hoa xuân! Ai chăm chút vun trồng
Cho tươi tốt muôn đời xanh lộc biếc
Mẹ là nguồn của đời con thắm thiết
Ánh dương hồng xin tạc ít lòng son.
Còn trời...
Còn nước...
Còn non...

    15/4/2001 - Nhân ngày Phật Đản


MỘNG ĐỜI

Ngồi nghĩ đời sao lắm chuyện buồn
Đôi người vì của tội tình tuôn
Thiên phương xảo trá không từ bỏ
Bách kế gian tà chẳng chịu buông
Phú quý Thạch Sùng dù bạc khối
Công danh Vương Khải đến vàng muôn
Ngàn sau lá sẻ rơi về cội
Nước chảy trăm sông đổ lại nguồn!

Thứ Hai, 14 tháng 5, 2012

XƯỚNG - HỌA 07


Xướng

 THƠ LÂU VỀ

                    Lê Chí Thiết (Câu Nhi)

Lâu rồi bạn vắng gửi thơ về
Thầm lặng trong lòng thấy tái tê
Có lẽ đầu xuân còn bận rộn
Hay là buôn bán lãi mà mê
Mừng cho tác giả vương tài lộc
Con cháu gia đình khoái hả hê
Thiết, Duận quê nhà luôn nhớ Nghệ
Một lòng chung niệm giữ tương tề.


Họa

       TỰ BẠCH 

                                Trần Ngộ

Sớm muộn rồi răng cũng phải về
Dù không mốt nọ cũng mai tê
Mưu sinh độ nhật trong nguồn ái
Kế sống qua ngày giữa bến mê
Khuya tối Trì Kinh câu niệm Phật
Sáng chiều tụng chú tiếng Ma Hê
Thưa rằng: Cỏi Phật là Tiên Thánh
Ai gắng tu đi sướng lắm tề.

VỊNH CÁI DÙ

Cột thẳng chân cong mái tám kèo
Hình thù bát giác rượng tong teo
Khi cần ôm bụng rất âu yếm
Lúc bỏ cầm chân dốc ngược treo
Hữu sự cương lên nhìn láng lẫy
Vô công hạ xuống thấy nhăn nheo
Nắng mưa già trẻ cùng nương cậy
Chẳng nghĩ thương em phận bọt bèo.

VỀ ĐI THÔI!

Bến cũ thuyền về an nghỉ thôi
Sông xưa khách đợi mấy thu rồi
Trăng quê trời sáng trong vằng vặc
Gió mát mây chiều thong thả trôi
Nâng chén quỳnh tương cùng bạn hữu
Nghiêng bình hoàng tửu cạn ly bôi
Thi thư xướng họa muôn ngàn điệu
Đêm xuống làng bên chuông điểm hồi.

Tranngo

Đôi vận hồi âm
Thà không hay biết đến thì thôi
Duyên bút hồn quê đã bén rồi
Cố xứ nhắc tên càng quyến luyến
Tân hương gửi phận khó buông trôi
Nay vừa tri ngộ trao dăm vận
Đợi buổi tương phùng cạn mấy bôi
Quảng Trị trang văn chờ mặc khách
Được tin nên vội nhắn tin hồi

Cụ:TRương Đình Đăng
Triệu Độ Triệu Phong Quảng Trị .Mến họa .
29 .9 2012





Thứ Bảy, 12 tháng 5, 2012

TRĂNG QUÊ

Trăng vàng rơi đầy thôn
Đường xưa hương bưởi thơm
Lối cũ hoa mai nở
Mắt em vẫn dỗi hờn

Dòng sông trôi êm đềm
Nước ngon mát dịu hiền
Ô Lâu nghìn ý mộng
Chiều quê màu thanh thiên

Ôi! Đất mẹ thần tiên
Chim ca lời thánh thót
Vườn quê đầy trái ngọt
Tình quê in dấu son.

Ta mang mùa thu đi
Mây trời xanh vời vợi
Má hồng em phơi phới
Bướm vờn hoa nhẹ rơi

Lời ru bên tao nôi
Câu hò xưa mẹ hát
Mối tình quê dào dạt
Con ngủ giấc trưa bùi

Đường quê đi trong tôi
Lúa chín vàng mẫy hạt
Trăng rằm trong vằng vặc
Xuân về thắm đôi môi.

Mùa xuân chung quanh tôi
Én chao cánh lưng trời
Xuân qua rồi xuân lại
Quê đẹp lắm người ơi.

NGHĨA NẶNG TÌNH SÂU

Đường về quê mẹ rộng mênh mông
Qua nhịp cầu tre dưới nắng hồng
Sặc sỡ vườn cà hoa nở tím
Nồng nàn hương bưởi nõn nà bông.
               
                  *****
Cù lao chín chữ ân trời thẳm
Cúc dục đôi vần nghĩa biển đông
Hiếu đạo chưa tròn lòng báo đáp
Mưa chiều se lạnh gió ngàn thông.

XƯỚNG - HỌA 06


Xướng

 VỌNG VỀ ÂN NHĨA

                                 Thầy: Lê Chí Phóng
                             (Nhà thơ Thanh Phong)

Nặng lòng thương nhớ chuyện xa xưa
Nối tiếp gia phong dấu kế thừa
Ngõ trúc mơ màng hồn vọng điểm
Đường xuân đỉnh đạc tiếng thơm đưa
Vượt tầm khôn dấu bao thầm lặng
Quyết chí dù cho bấy gió mưa
Cửa rộng nhà cao người mãn nguyện
Thâm ân báo đáp mấy cho vừa.


Họa

VỌNG VỀ ÂN NGHĨA

                                Trần Ngộ

Lòng thường thương tưởng nghĩa ân xưa
Đức cả phúc cao nguyện kế thừa
Bóng trúc la đà trăng gửi mộng
Mai vàng thơm nở gió hương đưa
Vượt ngoài trăn trở bao ngày tháng
Đã quyết làm không sợ nắng mưa
Biển rộng trời cao lòng khó tạc
Ân sâu muôn trượng sánh sao vừa.

CHUYỆN TÌNH 20 NĂM

Hai mươi năm biết bấy nhiêu ngày
Hồn anh là một cuộc đời say
Say gió, say trăng say sông nước
Say chuyến đò đông ở bến này.

Nghĩ chuyện tình ta lắm chua cay
Dẫn dắt nhau đi qua những ngày
Từ trong gian khổ cơ hàn ấy
Một nắm cơm nghèo tay trắng tay.

Anh viết cho em bài thơ say
Hai mươi năm yêu dấu từng ngày
Như ngọn lửa thiêng âm thầm cháy
Như làn gió thoảng cánh hoa bay.

Và hởi em ơi! Có biết không?
Những khi hờn dỗi nỗi buồn chung
Lòng anh như đã thôi thúc dậy
Dành hết cho em trái tim hồng.

Đạo trọng phu thê! Nghĩa vợ chồng
Trăm năm thề mãi thủy với chung
Dù cho bão táp phong ba lớn
Anh vẫn yêu em đến tận cùng.

Em hãy cùng anh nắm tay nhau
Đường lên hạnh phúc đến mai sau
Vườn hoa nở rộ mùa xuân chín
Ngày tháng đi qua dưới bóng cau.

Anh viết cho em trọn vần thơ
Hạnh phúc trăm năm mãi tôn thờ
Tình em như núi Thiên Thai đó
Vui chốn Tiên Bồng rộn ý thơ.

Em đã vì anh trọn một đời
Hai mươi năm không một tấc rời
Yêu nhau thề quyết không phân rẽ
Đầu bạc răng long vẫn có đôi.

Anh kể em nghe hết những lời
Chân tình thành thật máu tim sôi
Lồng xương thớ thịt lưu trong huyết
Tình nghĩa hai ta chỉ thế thôi!

TÌNH BẰNG HỮU

Ba chục năm rồi thấm thoát qua
Đường dài giục ngựa lướt phong ba
Trông ra bằng hữu còn thân ái
Ngoảnh lại đệ huynh vẫn cảm hòa
Bút đậm tình trao lời mực thắm
Nghiên nồng nghĩa gửi ý son pha
Khi mô trở lại trời Bình Phước
Nhấp chén rượu hồng bạn với ta.



                         30/12/2011
nhớ lại những ngày đi kinh tế mới 1980.

THẤT NGÔN TỨ TUYỆT

              DANH LỢI

Chợ lợi trường danh biết mấy vừa
Thói đời đen bạc lắm người ưa
Quân tử tuy ngheo còn cốt cách
Tiểu nhân phú quý thế còn thua.

            KIẾN VÀ VE

Kiến ve hai đứa ở chung cây
Một đứa làm đêm đứa ngủ ngày
Kiến năng cần kiệm nên liêm chính
Ve siêng đàn hát lại tà say.

CẢM XUÂN

Mậu Thìn xuân vừa sang
Long Thiên đổ mưa vàng
Mát chung muôn sinh vật
Thắm đượm khóm mai vàng

Nước non đầy hứa hẹn
Dân tộc nức tiếng cười
Mậu Thìn tết Nguyên Đán
Ấm lòng dạ bao người.

Trẻ thơ nô đùa giỡn
Thanh nữ mặc lòng khoe
Áo xanh vàng hồng tím
Con chim hót đầu hè.

Xuân mừng thêm một tuổi
Cụ lão bà thêm năm
Em thơ nhiều áo mới
Ba mươi mốt tuổi đời.

 Mùng 1 tết Mậu Thìn 1988

NGUỒN!

Quê nhà cách biệt bấy lâu nay
Nhớ mẹ thương cha bao tháng ngày
Vườn cũ xuân về hoa nỡ thắm
Nhà xưa tết lại rượu mừng say.


Trời cao thăm thẳm vầng hồng rạng
Biển rộng sông dài mây trắng bay
Cá biết tìm nguồn thăm nghĩa cội
Chim dầu xa tổ nhớ ơn cây.

Thứ Sáu, 11 tháng 5, 2012

XƯỚNG - HỌA 05

Xướng

TIẾNG CHUÔNG CHÙA
                      Trương Đăng Sử (Hà Lộc - Hải Sơn)

Đêm khuya văng vẳng tiếng chuông ngân
Thức tĩnh chúng sinh thoát nợ trần
Đến với Thiền môn cầu giải thoát
Nương Thiền Bát Nhã diệt tham sân
Từ bi trí tuệ hằng khai mở
Tà đạo si mê hãy bớt dần
Nhật dạ lục thời tâm tĩnh lặng
Hướng về Bát chánh để tu thân.

Họa

TIẾNG CHUÔNG NGÂN
                          Trần Ngộ

Nghe tiếng chuông chùa văng vẳng ngân
Đêm khuya cảnh tĩnh cuộc hồng trần
Nguồn tâm tịnh lặng lìa tham ái
Gốc Pháp chân như thoát dục sân
Bát Nhã xua tan bao vọng tưởng
Bồ Đề giác ngộ ác xa dần
Rõ cùng lý đạo dương đèn tuệ
Phước Huệ song tu khỏi lụy thân.

NHẠC ĐỜI

Về thăm căn nhà xưa
Bên hiên chuối trổ quả
Nắng hè cau cuốn lá
Ngoài vườn tre gió đưa

Mẹ cha giờ cách biệt
Bè bạn đã đi xa
Cuộc đời như dòng nước
Đời người bóng mây qua

Đêm trăng thanh gió mát
Hồn thơ bước ra đời
Quay cuồng trăm điệu nhạc
Rộn rã ở làng tôi

Rượu say từ cổ độ
Tình say trăng ngàn khơi
Người say đời lữ thứ
Thơ say cả đất trời

Thuyền mơ về bến mộng
Nguồn nước luôn trôi đi
Sao trời không tiếng nói
Ngàn năm gió thầm thì.

VÔ NGÃ

Tuổi già an phận chốn thiền môn
Kệ tụng kinh trì sắc thị không
Rũ sạch não phiền thanh thản sống
Quét không cố chấp hết gai chông
Xả thân tứ đại say mùi đạo
Niệm Phật nhất tâm mến áo sồng
Đã biết luân hồi là bể khổ
Pháp thường vô ngã chớ hoài trông.

Thứ Năm, 10 tháng 5, 2012

MAI VỀ

Mai về Quê!
Lòng háo hức trăm nỗi
Gặp người thân gặp lại bạn bè
Mai về Quê!
Lòng sướng vui không tả
Như trẻ thơ mừng mạ chợ về
Mai đã về nguồn cội của tôi;
Bên dòng nước trong xanh;
Bên gành kè thời gian rêu phủ;
Đêm nằm nghe thì thầm sóng vỗ;
Sông Ô Lâu ai tạo dựng bao giờ?
Đây An Hồ, Câu Lãm ngàn xưa;
Đất văn vật nghìn đời không thay đổi
Đây bút thánh Cồn thiêng
Đây đá rùa vang dội
Địa linh nhân kiệt lúa dẹp ba bồ.
Mai về Quê!
Để lắng nghe điệu hát câu hò;
Có trăng treo đầu núi;
Gió chiều bên sông.

kỷ niệm ngày về thăm quê hương
15.6 .2011





TIỄN ĐƯA

Anh đưa em sang sông
Tặng em một bông hồng
Tình anh chỉ chừng đó
Khi em đi lấy chồng.

Gửi em một tấm lòng
Trăm năm thủy với chung
Em đi anh thương mãi
Một nỗi lòng bâng khuâng.

Năm xưa chưa có chồng
Lòng anh cứ hằng mong
Năm này hai ba trẻ
Chuyện đời có vui không.

Con thơ tay ẵm bồng
Đàn bướm và khóm bông
Tình anh còn nhớ mong
Ngày mai gió vào đông.

               05/12/1994




GỬI LẠI

GỬI LẠI


Tôi về tuổi chẳng còn trai
Nợ duyên thuở ấy chia hai ngã đường
Quê nhà đổ hạt mưa thương
Mưa bao nhiêu hạt vấn vương trong lòng
Biết là thuyền đã sang sông
Mà sao tôi cứ đem lòng nhớ nhung
Em ơi! Quả đất xoay tròn
Để rồi hai đứa vẫn còn gặp nhau
Thuận Nhơn qua mấy nhịp cầu
Nước sông Vĩnh Định đượm màu quê hương
Từ đây hai đứa hai đường
Người về kẻ ở xin đừng nhớ nhau
Thôi thì hẹn lại kiếp sau.

                       01/9/2001

Thứ Tư, 9 tháng 5, 2012

XUÂN LƯU LẠC

Nơi ta đón xuân
Một phương trời xa lạ
Lời hát ấm lòng qua kẽ lá
Điệu nhạc buồn rỉ rả hạt mưa rơi
Nỗi buồn đất khách quê ngươi!
Ngày ấy qua rồi
Thôi! Nhớ về chi nữa
Tình là khói lửa
Cuộc đời như giữa dòng trôi
Nguồn về biển khơi
Ác dữ qua bao thác ghềnh
Và hiền hòa
Như chiếc thuyền con trẻ thả
Mạch đời hối hả
Khua mái chèo giữa vô tận mênh mông
Buổi đầu gặp em
Sóng trào lên dữ dội
Rồi lặng yên
Bỏ lại bên bờ
Một dải phù sa
Ký ức đi qua.
Cái kiếp tha phương
Ta say sưa với chén rượu đời thường
Vần thơ như ai bẻ nửa.
Thương cuộc đời bao nỗi trắng đen
Vẫn là em,
Như dòng sông quê êm đềm
Chỉ xao sóng
Và ru lời ru muôn thuở.
Cái ngày gặp em, chỉ để nhớ
Như giọt lệ sầu, kẻ ở người đi
Rồi một ngày kia,
Nếu kiếp luôn hồi tái ngộ
Chợt thấy em hiện về đâu đó
Vẫn mặn mà ngây thơ bé nhỏ
Em bên ta hai đứa dẫn nhau đi
Bỏ lại bên trời khối hận biệt ly
Em ơi! Buồn mà chi, có nhớ cội nguồn
Thì về quê ăn tết
Đất mẹ dẫu còn nghèo
Vẫn thơm lừng trái ngọt quê hương
Vẫn vòng tay dang rộng yêu thương
Ôm chùm lấy đứa con đời lưu lạc.

              Xuân 2002 - Nhâm Ngọ


XƯỚNG - HỌA 04


Xướng

         ĐA TẠ

                                 Trần Ngộ

Đa tạ tình anh tặng quyển thơ
Đường chiều mây trắng đẹp như mơ
Năm tư lá nguyệt còn lai láng
Thất thập hoa niên ngọc chửa mờ

Vạn tuế cuộc đời qua kẽ tóc
Trăm năm thế sự rõ chân tơ
Đêm qua chùa trước chuông còn gióng
Thức tỉnh hồn ai lạy Phật thờ.


Họa

   HƯỚNG THIỆN

              Thầy: Lê Chí Phóng
           (Nhà thơ Thanh Phong)

Đời người hướng thiện đến tình thơ
Lắng đọng tâm hồn những ước mơ
Ngọc dũa thân tu luôn sáng tỏ
Tình đan nghĩa thắm khó phai mờ

Qua sông thuyền chủ vươn lèo lái
Tròn phận con tằm phải nhả tơ
Ý chí vươn cao tùy mức độ
Thật chân thánh thiện mãi tôn thờ.

LỮ KHÁCH

Thuyền đã xa rồi bến cũ ơi!
Buồm ai căng gió vượt trùng khơi
Mênh mông sóng bạc ngoài vô tận
Bát ngát mây xanh giữa biển đời
Chiều xuống nắng vàng sắc nhạt phai
Hoàng hôn giăng lối phủ nơi nơi
Sao trời in nước phơi từng chiếc
Chạnh nhớ sông quê nguyệt tỏ vời.

Trần Ngộ

Thứ Ba, 8 tháng 5, 2012

TÌNH XUÂN

Tân niên khai bút thả hồn thơ
Non nước mừng xuân khó hững hờ
Chậu trúc bên thềm xanh lá ngọc
Mai vàng trước cửa nụ non tơ.

Bồi hồi lặng ngắm mây trời thẳm
Chạnh nhớ Ô Giang sóng vỗ bờ
Năm mới tình người thêm thắm mãi
Rồng về xây mộng đẹp như mơ.

        Mùng 1 Tết Nhâm Thìn

LỜI QUÊ

Ngày về thăm cha
Màu hoàng hôn ngả bóng
Căn nhà xưa
Ngát hương thơm
Hoa bưởi trắng sau vườn
Đêm nằm bên cha
Ngoài vườn nghe gió thổi
Ánh trăng khuya
Chấp chới rụng đầy thềm
Lặng nhìn trong ta
Đêm, mùa hè ngắn ngủi
Thương đời cha
Gian khổ, nhọc nhằn
Đêm lần qua
Những phần đời
Còn đau thương nghiệt ngã
Dòng sông nghe
Mưa nắng chảy hai mùa
Rộn ràng trong mơ
Buổi chợ quê
Gặp em chiều nào cũng vội
Những cô thôn
Nhỏ to
Rạo rực chuyện lấy chồng
Về bến quê!
Ta no say vốc uống gió nội hương đồng
Con đường xưa nơi tập ta đi...
Những bước phong trần
Đã xa rồi xóm nhỏ quen thân .
Là đất tổ quê cha
Không phải nơi nào có được

                    10/4/2009

TÌNH QUÊ

TÌNH QUÊ

Mình về thăm lại người thân
Cách xa muôn dặm bước chân vẫn gần
Ba mươi năm kiếp phong trần
Ba mươi năm ấy đã từng dọc ngang
Ngày vui nhớ buổi cơ hàn
Áo không mặc ấm chăn màn lạnh đông
Ta về mình có nhớ không?
Mình đây ta đó cùng chung cuộc đời
Xa nhau nhớ mặt nhớ lời
Nhớ ngày trôi dạt cuộc đời đắng cay
Mình nghèo tay trắng hai tay
Với cơm nhạt muối nặng vai nợ nhà
Nhớ ngày bảo táp phong ba
Quyết tâm dựng lại cửa nhà thân yêu
Ra đi chắc cũng nhớ nhiều
Nhớ con đò nhỏ sớm chiều buông câu
Giữa dòng nước biếc Ô Lâu
Có người thiếu phụ hát câu ân tình
Trời cho ta gặp lại mình
Nước non, non nước chạnh tình quê hương.

kỷ niệm ngày về thăm bà con ở lộc tấn huyện lộc ninh tỉnh Bnh Phước.
20.6 .2002

XƯỚNG - HỌA 03


Xướng

 TÔI ĐẾN THĂM ANH

                                 Thầy: Lê Chí Phóng
                             (Nhà thơ Thanh Phong)

Tôi đến thăm anh buổi sớm hồng
Gió đưa mây ngõ bóng trời trong
Năm quen bảy nhớ vun lời hẹn
Mỗi sáng bao chiều thỏa đợi trông
Khơi dậy tình thân ròng tháng hạ
Châm ngòi lửa ấm giữa trời đông
Vấn vương ngày mỗi dày thêm nữa
Nụ thắm xinh tươi tận cõi lòng.


Họa

TÔI ĐẾN THĂM ANH

                                Trần Ngộ

Tôi đến thăm anh nắng ửng hồng
Mây vàng đưa lối mối tình trong
Tâm tư giục bước bao hò hen
Cá nước bên trời ngơ ngẩn trông
Ròng rã ve kêu ngày nóng hạ
Canh trường cuốc gọi lạnh đêm đông
Khơi nguồn bằng hữu nồng thêm nữa
Thắm gợi trong nhau tận nỗi lòng.


Thứ Hai, 7 tháng 5, 2012

XƯỚNG - HỌA 02


Xướng

 ANH ĐẾN THĂM TÔI

                                 Thầy: Lê Chí Phóng
                             (Nhà thơ Thanh Phong)

Anh đến thăm tôi đã mấy lần
Lòng tôi mang nặng mối tình thân
Bước chân ngoài ngõ vừa nâng nhẹ
Nhịp thở trong tôi lại ấm dần 
Rượu chẳng có chè xanh đạm bạc
Thơ ươm đầy túi bỗng lâng lâng
Làm sao giải nghĩa câu lưu luyến
Đường dẫu xa xôi cũng thấy gần


Họa

ANH ĐẾN THĂM TÔI

                                Trần Ngộ

Anh đến thăm tôi mới một lần
Đôi lời tâm sự đã thành thân
Bên thềm lá khẽ rơi nhè nhẹ
Đơn điệu lòng tôi đã bớt dần
Thuốc chẳng hay ưa chè lại chuộng
Say tình mến nghĩa dạ lâng lâng
Ra về để lại bao lưu luyến
Vạn dặm đường xa thấy cũng gần. 

XƯỚNG - HỌA 01

Xướng

         TỰ TÌNH

                                 Trần Ngộ

Qua chuyến đò Eo buổi sáng nào
Thầy trò dan díu nắm tay nhau
Vi vu gió thổi thuyền chênh mạn
Bàng bạc mây trời sóng nước xao
Lên thác hay ơn người đứng mũi
Xuống ghềnh nhớ nghĩa kẻ cầm sào
Lấy ai kể nỗi niềm tâm sự
Bến cũ sông xưa mãi dạt dào.


Họa

       TÌNH QUÊ

              Thầy: Lê Chí Phóng
           (Nhà thơ Thanh Phong)

Tình quê lai láng biết nhường nào
Nghĩa nặng tình sâu vương vấn nhau
Tay bắt mặt mừng vui hội ngộ
Gió ru thuyền sóng vỗ lao xao
Tìm đường mở nước nhờ đưa lối
Đứng mũi qua sông nhớ chịu sào
Cơ hội trăm năm còn phía trước
Trời cho sức lực mãi dồi dào.

XƯỚNG - HỌA

XƯỚNG

NGUYỆN CẦU

                      Trần Ngộ

Thầy trò muôn thuở vẫn thương nhau
Đạo trọng tôn sư tự thuở nào
Cổ học Tam cương còn khắc cốt
Ngũ thường thánh dạy đã in sâu.

Gắn bó bên thầy chung mối đạo
Văn chương xướng họa được thầy trao
Tình cũ nghĩa xưa bao lưu luyến
Tạc dạ thiên thu mãi nguyện cầu!

                 Ngày 21/02/1997   
            Kính tặng thầy giáo cũ
                   Lê Chí Phóng nhà thơ .Thanh Phong

HỌA

TRĂNG NƯỚC TÌNH TRAO

                        Lê Chí Phóng .nhà thơ .Thanh Phong

Cung đàn hòa nhịp gọi tên nhau
Từ ấy đến nay có khác nào
Gió thổi muôn chiều ru nghỉa thắm
Thuyền về vạn dặm đạt tình sâu
Trăng nghiêng chênh chếch thu còn mộng
Nước đổ vơi đầy xuân mến trao
Có phải nàng thơ ươm lá biếc
Người đem ước nguyện thỏa mong cầu.

            

NGỘ TỊNH

Phòng không một bóng một mình thôi
Bút nghiên mặc chỉ tháng ngày trôi
Đạo trời bể Thánh mênh mông học
Chữ Nghĩa chữ Nhân lẫn chữ Đời.

                                 30/7/1986

ĐẠO HIẾU

Mây chiều lơ lững giữa trời trong
Trên áng mộ phần hương nến chong
Bể rộng sinh thành tâm nguyện tạc
Trời cao dưỡng dục nhớ ghi lòng
Non xa vời vợi khó cân đong
Hải khoát trùng trùng sao trả xong?
Hiếu đạo làm người lo báo đáp
Núi cao muôn trượng nước muôn dòng.

                                       Tranngo






MƠ XANH

Ta làm áng mây xanh
Bỏ lại em một đời hóa đá
Cánh chim trời bay đi nghìn ngã
Biển cồn cào vỗ sóng vượt trùng khơi.


VÔ TRI

Ta không từ đâu đến
Chẳng về từ nơi đâu
Thương dòng sông đứng đợi
Nghìn năm sóng bạc đầu
Không quá khứ vị lai
Trời sinh ra giữa đời
Ta làm thân cát bụi
Lăn lóc dưới chân người.

             Ngày 30/12/1983

KÝ ỨC

Dĩ vãng là bài thơ viết dở
Bỏ quên trong ngăn vở hai mươi năm
Nay tìm lại đọc
Bỗng dưng thấy lạ lùng
Quá khứ hằn vết thương lòng
Day dứt một thời xưa cũ
Ngồi buồn đọc câu thơ .
Thấy mình trẻ lại
Tuổi hai mươi, mười bảy
Của em, của tôi
Của một đời người
Dù ở hay đi
Ký ức là mảnh trăng quê
Có trẻ nô đùa;
Có dòng sông bên bồi  lở
Như ngõ xóm thân quen
Xuân về mai vàng nở
Quê ta ngàn thương nhớ
Biết bao đợi chờ!

QUÊ EM

Có dòng nước trong xanh
Có cánh đồng cò bay thẳng cánh
Chiều nắng vàng gió thổi bờ đê
Sau lũy tre làng lũ trẻ mãi mê
Thèm những chú cò ngây thơ đứng ngó
Dưới tán ngô đồng;
Cô thiếu nữ che nón làm duyên.
Sóng nắng hòa dòng nước chảy bình yên
Đôi trai gái nhìn nhau không tiếng nói
Trong thâm tâm rộn ràng bao tiếng gọi
Ôi! chân tình tha thiết làm sao!
Từ dạo ấy họ nói chuyện yêu nhau
Mùa lúa chín tức là mùa xuân tới.

                     Ngày 20/7/1987

QUÊ HƯƠNG VÀ EM

Một chiều tôi ra đi
Sau lũy tre xanh ngắt
Bên hàng ổi xanh rì
Lòng tôi sao não nề.

Ngày đi còn trở lại
Thăm xóm cũ làng xưa.
Có chiếc cầu đong đưa
Dẫn tôi về viếng xứ.

Lòng tôi còn hằng nhớ
Bến nước con đò làng
Hồi kẻng giục rền vang
Gọi người dân hợp tác

Xuân này qua xuân khác
Quê hương thay đổi nhiều
Xóm làng bao thân yêu
Những ngày tôi nhớ mãi.

Dòng sông quanh ưu ái
Nước trong mát  bốn mùa
Tưới xanh rờn đồng lúa
Đẹp tốt những vườn rau.

Rồi mùa thu qua mau
Mà người về còn chậm
Thời gian trôi bất tận
Thơ dệt tạm mấy vần.

Đời vẫn còn như mơ
Tình vẫn vô bến bờ
Nhớ thương ngàn vạn dặm
Thu quê cảnh trăng mờ.

Nào ai biết chữ ngờ
Sinh ly và đoàn tụ
Những cuộc đời hợp tan
Những cuộc tình trái ngang.

Lẽ nào xuân đã sang
Quên mất người tình cũ
Lẽ nào thu đã tàn
Thôi nhớ nữa mà chi.

Xuân đến rồi xuân đi
Qua rồi cuộc vu quy
Tôi và em nhớ mãi
Ước mộng để làm gì?

Bây chừ tôi viễn xứ
Em thì đã sang ngang
Nhớ chi cái mộng vàng
Cùng thề non biển hẹn.

Nhớ ngày vu quy ấy
Em say cảnh lạ người
Rượu hồng thơm áo em
Pháo hồng thơm áo em.

        Ngày 25/10/1983


NHỚ

Ta nhớ về nơi "cắt rốn vùi nhao"
Nơi mẹ cha đoàn viên dưới nấm cỏ
Đời tha phương nghĩ gì về quê cũ
Bát cơm rau nuôi ta lớn từng ngày!
  

TA VỀ

Ta về với bến sông
Đêm nằm nghe sóng vỗ
Nguồn trôi êm muôn thuở
Buồn vui ai hiểu lòng

Ký ức bồi hồi nhớ
Trăng vàng xa mấy đông
Trời quê xanh vời vợi
Bên non dãi mây hồng.

Ta về ngắm bến sông
Đò em chiều xuôi ngược
Câu hò nghe não nuột
Nước trời xanh mênh mông

Gió ru ông chài ngủ
Ánh dương sưởi giấc nồng
Vầng mây trôi lơ lững
Ai hát bài :Diêu bông !


               Trần Ngộ

BAO GIỜ?

Anh không về nơi hẹn ước nữa sao?
Nơi đồng lúa đang xanh và ráng chiều vẫn đỏ
Mây vẫn bay trên trời quê lộng gió
Trăng vẫn tròn vành vạnh giữa dòng sông
Ta đã về với đồng ruộng mênh mông
Với giọng hát đò đưa;
Với ngã đường quen lối
Ta đã về với đồng xanh gió nội
Dòng sông trôi êm ã chở nắng chiều.

                     Ngày 30/12/1982

XUÂN NHỚ MẸ

Xuân đã đến gửi hồn theo dĩ vãng
Nhớ mẹ hiền con cố tạo vần thơ
Mẹ thân yêu con vẫn mãi tôn thờ
Ngày đoàn tụ dưới mái nhà yêu dấu
Hỡi thiêng liêng đấng sinh thành từ mẫu

Mẹ ra đi bỏ con lại cỏi đời
Mẹ ra về con làm kẻ mồ côi
Mỗi xuân về con nhớ lắm mẹ ơi!
Mùa tết đến mẹ may con áo mới
Mẹ là mùa xuân của lòng chờ đợi
Biết nói gì khi xuân tới ngày mai
Biết nhắn gì và gửi gắm cho ai?
Mùa xuân tới là lòng con nhớ mẹ.

              Bảo Lộc, ngày 28/12/1982