Không cẵng mà hơn bọn có chân
Được thời rắn cũng cưỡi hồng vân
Long bào đỗi lốt thêu ong bướm
Vương miện đội đầu chạm phượng lân
Múa lưỡi huyên thiên nhiều kẻ ghét
Mắt trông lơ láo ít ai gần
Khôn hồn mau kiếm nơi lui ẩn
Hết vận coi chừng họa diệt thân
thơ mời họa :Minh Thi {tạp chí tiếng quê hương }
VƯƠNG THƯỢNG XÀ
Vương bá bàn gì cẳng với chân
Tài đa rắn nọ cũng đằng vân
Oai phong mũ mão hình qui phượng
Lẫm liệt long bào dáng hổ lân
Mưu đạo trừng gian khanh sĩ mến
Lo đời khuyến thiện tướng quân gần
Muôn dân trăm họ đều sùng bái
Quốc thái gia hòa sướng vạn thân
trân ngộ mến họa
Y ĐỀ
Cẵng không nhờ có vảy thay chân
Luồn lũi đất còn để dấu vân
Giỏi mánh lục roi bắt chước phượng
Tài trò trun đất học đòi lân
Mai gầm hổ chúa lo phòng sớm
Hổ gió cạp nong chớ đến gần
May gặp bọ hung rao trái lệnh
Nếu không loài nó khó toàn thân
Ông :Trương Đình Đăng .quê Triệu Độ Triệu Phong.
mến họa .
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét