Thứ Ba, 31 tháng 12, 2013

CÒN LẠNH

CÒN LẠNH
Trời còn lạnh buốt tái tê da
Gìà trẻ xem ai cũng hít hà
Thi sĩ nhiều người quên xướng hoạ
Phường chèo ít kẻ nhớ đàn ca
Bạn xa đến viếng mời chầu rượu
 Khách lạ sang thăm đãi tiệc trà
Đối ẩm tương phùng vui hội ngộ
Đượm tình bằng hữu ấm lòng ta 
Trần ngộ
XUÂN CHƯA VỀ
Xuân vẫn chưa về rét tím da
Kiếm đâu một nửa dựa hơi hà
Hàm răng lập cập vang hồi phách
Cuống họng khò khè tắt giọng ca
Buổi tiếng say lời ngon chén rượu
Nay mình khuyết bóng lạnh chung trà
Ngày mai đông mãn chắc trời tạnh
Hồn dậy thơ hoà bạn với ta 
Trương Đình Đăng
(Đà Nẵng)

Thứ Bảy, 28 tháng 12, 2013

CHÚC MỪNG NĂM MỚI

CHÚC MỪNG NĂM MỚI

Tết đến xuân về khắp mọi nơi
Từ miền thành thị chốn xa xôi
Đệ huynh nâng chén vang lời hát
Bằng hữu chúc ly rộn tiếng cười
Mấy chậu mai vàng phô sắc thắm
Đôi bình sen đỏ óng đài tươi
Trước thềm hoa nở chào năm mới
Quốc thái dân an hưởng lộc trời

Trần ngộ

Thứ Tư, 25 tháng 12, 2013

MỪNG XUÂN GIÁP NGỌ

MỪNG XUÂN GIÁP NGỌ
Giap ngọ xuân sang trời tỏ hồng
Mừng pho lịch sử đại thành công
Dân giàu thoả dạ người mong đợi
Nước mạnh nức lòng kẻ ước trông
Nông sỹ kề vai hoà ý hợp
Công thương sát cánh kết tâm đồng
Ngày ngày xã hội càng thêm mới 
Nam Bắc một đường một núi sông

Trần Ngộ
XUÂN ĐẾN
Ngựa mang xuân đến sáng non sông
Nam Bắc chung tay kết chữ đồng
Đích đến mạnh giàu dân ngóng đợi
Đường lên hạnh phúc nước chờ trông
Giậu phên bền vững cần ra sức
Bờ cõi yên bình gắng góp công
Lục lạc rền vang mừng mã đáo
Đời vui chào đón ánh dương hồng

TRƯƠNG ĐÌNH ĐĂNG
ĐÀ NẴNG

Thứ Hai, 23 tháng 12, 2013

AN NHIÊN

AN NHIÊN
Quay về quê ngoại sống an nhiên
Lánh chốn phồn hoa lắm luỵ phiền
Nghiệp vốn làm lành ưa nẻo Bụt
Lòng nhiều thiện cảm chuộng đường tiên
Kinh xưa đôi quyển thơm lời thánh
Truyện cũ vài pho ngát ý hiền
Thương kiếp Thạch Sùng còn tắc lưỡi
Một ngày vô sự một ngày yên !

Trần Ngộ

Thứ Tư, 18 tháng 12, 2013

CỜ TƯỚNG (THƠ MỜI HOẠ )

Bác đến thăm tôi để biết nhà
Mấy chiêu cờ tướng thử hai ta
Phía này chống pháo bằng voi chiến
Bên ấy ngăn xe bởi mã sa
Người định tiến lên giành thế nước
Kẻ mưu lùi lại giữ yên nhà
Dùng giằng mạnh yếu không phân biệt
Công thủ hai phe phải xử hoà

LÊ NGỌC HÂN (THANH HOÁ )

CHIẾU TƯỚNG
Chiều lại đôi bên rảnh việc nhà
Bày trò chiếu tướng bạn cùng ta
Người lo diệu kế mưu voi thủ
Kẻ liệu thần cơ chước pháo sa
Xe thọc bờ nam tranh chiếm nước
Mã hồi ải bắc quyết giành nhà
Đối phương thất thế cùng đường chạy
Chiến trận song phương thấy khó hoà

Trần Ngộ

Thứ Năm, 12 tháng 12, 2013

QUA RỒI NĂM TUỔI (THƠ MỜI HOẠ)

Năm tuổi qua rồi quý tỵ ơi!
Trần gian nán lại ở mà chơi
Đất trời hào phóng cho hơi thở
Trăng gió bao dung tặng tiếng cười
Xướng hoạ đường thi mong học hỏi
Giao lưu thư pháp đón trao mời
Cửa hư không mở xuân còn mãi
Chín suối chưa về cứ thảnh thơi

Lê Đăng Mành 
(Văn Quỷ .Quảng Trị)

 Y ĐỀ
Tỵ đi ngọ đến bạn đường ơi !
Đón tết nghênh xuân thơ vịnh chơi
Thượng Đế buông tha còn vọng tiếng
Suối vàng có gọi vẫn vui cười
Giao lưu thi phú tình chan chứa
Xướng hoạ ca ngâm nghĩa nặng mời
Tạo hoá an bài tâm phát khởi
Phật thường cứu độ sống nhàn thơi
Dương Công Duận
(Hà Lỗ .QUẢNG TRỊ )
VẬN MỆNH
Qua năm quý tỵ bạn mình ơi !
Sao hạn đi rồi vui vẻ chơi
Sức khoẻ an khang cầm tuổi thọ
Cò hoa nhuận sắc nở môi cười
Sưu tầm thư pháp thường trao đổi
Học hỏi đường thi mãi đón mời
Được mất an nhiên cùng bạn hữu
Thong dong thanh thản cuộc nhàn thơi
Lê Chí Thiết
(Câu Nhi .Quảng Trị)

MỘNG LÒNG
Nghĩa tình vương vấn mộng lòng ơi !
Phong nguyệt một bầu thoả thích chơi
Vườn cũ lời oanh đang thánh thót
Hiên xưa giọng yến vẫn reo cười
Xuân về duyên liễu thầm mong đợi
Tết đến hồn mai rạo rực mời
Thắm đượm hương nồng thanh vị sắc
An nhiên tự tại sống nhàn thơi

Trần Ngộ

Thứ Ba, 10 tháng 12, 2013

MỪNG CHÚA GIÁNG SINH

Ơn Chúa giáng sinh cứu rỗi đời
Hào quang rực rỡ sáng muôn nơi
Soi cùng nhân loại tình thân thiện
Chiếu khắp không gian cảnh rạng ngời
Bốn biển một nhà vui ý thánh
Năm châu hoà hợp đẹp lòng trời
Giáđường chuông vọng lời cầu nguyện
Chúc phúc hồng ân đến mọi người !

Trần Ngộ

Thứ Bảy, 7 tháng 12, 2013

ĐỐI XUÂN NĂM NGỰA

NĂM NGỌ ĐẾN .TỚI HÀNG MÃ.MUA CON NGỰA GIẤY (NGUYỄN GIA KHANH.NGHỆ AN .MỜI ĐỐI)

TẾT MÙI VỀ .QUA TIỆM DƯƠNG . BÁN MẸ DÊ RỪNG .
Trần Ngộ(kính đối)

TẾT MÙI QUA .RA HẢI DƯƠNG . DẮT CHÚ DÊ RỪNG

Trương Đình Đăng (Đà Nẵng)

Thứ Sáu, 6 tháng 12, 2013

DUYÊN PHẬN

Duyên phận
Thuyền nan lơ lững thả trôi sông
Réo rắt niềm tây thoả nhớ mong
Trách nỗi hoá công khuôn lỗi nhịp
Đành tâm Nguyệt Lão đoạn chia lòng
Tình riêng tuyệt vọng hoàn châu quý
Nước mắt sầu tư uất tấc lòng
Nức nỡ giọt buồn tan chén ngọc
Tuyền đài duyên nợ vẫn chưa xong
TRẦN VĂN HẠNG (QUẢNG TRỊ)

DUYÊN NỢ
Biết rằng em lỡ bước sang sông
Thôi có còn gì chuyện ước mong
Trở lái thuyền kia chừ khuất bến
Quay lưng ván nọ đã xa dòng
Từ đây quên hết vần thơ cũ
Phương đó nhớ ai để bận lòng
Duyên kiếp không thành thì chẳng nợ
Chúng mình đôi ngả thế là xong

Trần ngộ

Thứ Năm, 5 tháng 12, 2013

THA PHƯƠNG

THA PHƯƠNG
Mỗi độ đông về lại nhớ quê
Lòng luôn mong ước muốn quay về
Giọng  quyên thưa nhặt sinh ngao ngán
Tiếng cuốc rã rời khiến chán chê
Mảnh đất trú chân đầy hiểm trở
Cuộc đời phiêu bạt lắm nhiêu khê
Đắng cay gian khổ đành cam chịu
Lạc bước quê người dạ tái tê

TRẦN VĂN HẠNG (QUẢNG TRỊ)
THƯƠNG QUÊ
Đêm nằm không ngủ nhớ thương quê
Lâu lắm mà nay chưa được về
Giàu có thân người ai tán thưởng
Nghèo hèn phận khách mặc khen chê
Trăng khuya một mảnh treo đầu núi
GIó lạnh từng làn thổi dưới khê
Xin hẹn một ngày vui hội ngộ
Dù không mốt nọ cũng mai tê

TRẦN NGỘ

HẸN VỚI QUÊ
Tết đến nao lòng quặn nhớ quê
Phải chi có cánh để bay về
Áo cơm no đói nào ai biết
Ân nghĩa hững hờ lắm kẻ chê
Trót đã bôn ba miền khách địa
Cam đành luân lạc miệt sơn khê
Vái cùng tiên tổ xin tha tội
Mai chẳng kịp về hẹn mốt tê
TRƯƠNG ĐÌNH ĐĂNG (ĐÀ NẴNG)

Thứ Ba, 3 tháng 12, 2013

THUÝ KIỀU

Thuý Kiều
Thân gái đơn côi lỡ độ đường
Gió mưa bão tố dạn dày sương
Mười lăm năm trãi màu phai nhớ
Hai lượt thanh lâu thấm đoạn trường
Hoa nát dạt trôi bao bến đậu
Lòng đành cam phận mấy tình vương
Đẫy đưa đày đoạ dung nhan sắc
Tài mệnh tương tranh đã tỏ tường
VĨNH HOÀNG (VŨNG TÀU )
TƯƠNG TƯ
Phận liễu thương thay giữa dặm đường
Nửa đời mưa gió với phong sương
Bao phen đỗi nợ mòn canh đợi
Mấy độ thay duyên mỏi dạ trường
Ngọc nát hoà cung đàn tủi lệ
Hoa tàn quyện điệu nhạc sầu vương
Nguyệt cầm gãy khúc buồn ai oán
Bèo nước tương tư thiệt tận tường

TRẦN NGỘ

Chủ Nhật, 1 tháng 12, 2013

ĐỐI XUÂN GIÁP NGỌ

Thê là vợ
Thê là bụi
Vợ bỏ đi bụi
Chồng sống lê thê. Chẳng hề biết tết !
Cụ:Trương Đình Đăng (Đà Nẵng )
Mời đối

1 :Thủ ấy đầu
Thủ ấy tay
Đầu gối lên tay
Tâm đầu ý hợp
Cùng đón mừng xuân !
2:
Tân ấy khách
Tân ấy cay
Khách quá chua cay
Chủ không tiếp khách
Về quê vui xuân !
Trần Ngộ (kính đối)

Thứ Bảy, 30 tháng 11, 2013

KHÚC LƯU TÌNH (THƠ MỜI HOẠ)

Đằng sau ấy giấc say hồn ngọc
Lối trước kia mình ướp mộng vàng
Đời đã lớn qua hồi bụi bặm
Trí vừa khôn giữa chốn thanh quang
GIờ nơi ấy hoá mơ Từ Thức
Và phía kia mất dấu Dã Tràng
Nỗi đắng cay dày thêm kỷ niệm
Khúc lưu tình dạo điếng chiều hoang
TRƯƠNG ĐÌNH ĐĂNG (ĐÀ NẴNG)

TIẾC THẦM
Một thuở qua rồi trang tuổi ngọc
Nay ngồi thầm tiếc giấc mơ vàng
Gối xưa giấu mộng cô phòng lặng
Thềm cũ ôm tình bóng nguyệt quang
Hương rượu LưuLinh say khúc dạ
Vần thơ Đỗ Phủ thấm can tràng
Đàn khuya ai dạo nghe sầu não
Giọng cuốc đêm trường dậy chốn hoang

TRẦN NGỘ

Thứ Sáu, 29 tháng 11, 2013

DÔÔNG HƯ (GIỌNG QUẢNG TRỊ)

Diều lúc mần dôông cấy chẳng dờ
Aó cùn mụ dắc giả ngu ngơ
Đến khi xéc nát chuồn đi dậu
Đúng buổi nấu keng trốn đánh cờ
Nghe việc đau lưng co cẵng lại
Chộ ăn mời kỵ mạnh tay quơ
Đem phân bỏ rọng người côi xóm
Ló trụi cỏ xeng hả mẹng chờ
TRƯƠNG VĂN LUỸ (BÌNH THUẬN)

CON HƯ
Ít đứa say sưa mạ được dờ
Dà xiêu mái dột giả đò ngơ
Em kêu sương ló đi khôông nỗi
Bạn gọi uống bia chạy có cờ
Chộ chuyện góp tiền coi khép nép
Nghe chia tài sản thả xăng quơ
Gia đình hết phước sinh con đốn
Có méng mô ngon bọ khỏi chờ

TRẦN NGỘ

Thứ Tư, 27 tháng 11, 2013

"VIP" CŨNG DỔM

"VIP" CŨNG DỔM (THƠ MỜI HOẠ)
Ây là nhãn hiệu gói tăm giang
So với trong làng thuộc hạng sang
Làm mặt buổi đầu câu thực khách
Quay lưng giữa buổi mạo tên hàng
Bò hồi bóng bẩy ra tuồng "vip"*
Theo lối ởm ờ dở giọng quan
Thất tín một lần không chuộc lại
Ba đồngdanh tính bán sao đang.
Chú thích :
*vip" là tên nhãn hiệu gói tăm giang

CỤ: TRƯƠNG ĐÌNH ĐĂNG (ĐÀ NẴNG)

ĐỒ GIẢ
Nhan nhãn thị trường hiệu đũa giang
Trưng bày mẫu mả kiểu cao sang
Mừng lòng chủ bán nhờ vô mánh
Buồn dạ khách mua bởi dổm hàng
Gạt gẫm kiếm lời đau cửa khó
Phỉnh phờ thu lợi xót nhà quan
Ai ơi chữ tín cần xem lại
Đồ giả lộng hành lũ chúng đang

TRẦN NGỘ

Thứ Ba, 26 tháng 11, 2013

NGẪM

NGẪM (THƠ MỜI HOẠ)

Nhân sanh vũ trụ luận đêm ngày
Ba vạn sáu ngàn dài ngắn đây
Một khắc kinh qua đời khốn khó
Trăm năm sen nở chốn bùn lầy
Nhất hô trời đất không tà chính
Nhất hấp muôn loài chẳng đúng sai
Vô niệm nhất tâm hoà hiện thực
Giong đời ngan ngát hương ngàn bay

CỤ: LÊ VĂN THANH (BÀ RỊA VŨNG TÀU )
SEN

Gi
ữa  cõi nhân gian đêm lại ngày
Âm dương vô tận khó bàn đây
Tinh thông Bát Nhã không trần cấu
Quán chiếu Kim Cang chẳng nhiễm lầy
Một niệm vô sanh nào phải trái
Kiến tri vô kiến lấy gì sai
Hoa sen mọc ở từ bùn đất
Lá thắm nhuỵ vàng hương ngát bay

Trần Ngộ

NHÌN LẠI ĐỜI MÌNH

Sáu mươi sắp tới chửa phai xuân
Tàn cuộc đời rồi mới tỏ phân
Thơ túi rượu bầu bay bướm mãi
Cờ bàn sách kệ thảnh thơi dần
Trồng người một thuở đang chờ quả
Gieo hạt bao năm vẫn chọn nhân
Qua  nửa đời a ! còn thắm mộng
Vô vi đỡ nhọc đến phàm thân

Thầy :LA THUỴ (BÌNH THUẬN)

ĐƯỜNG ĐỜI

Sáu chục đang còn phơi phới xuân
Đường đời đâu dễ trọn mười phân
Mai kia khéo xén thì tươi thắm
Trúc nọ hay chăm kẻo úa dần
Ngõ hạnh trĩu chồi do hiếu nghĩa
Vườn tâm sai quả bởi hoà nhân
Buông cần lạc thú cùng phong nguyệt
Đo đắn mà chi để luỵ thân

Trần Ngộ

Thứ Bảy, 23 tháng 11, 2013

BÓNG CŨ CHIỀU ĐÔNG

Buốt giá heo may lạnh tím lòng
Thương hồi lỡ vận bước sang sông
Nước mây dang dỡ ngày tươi đẹp
Hương lữa chưa qua buổi ấm nồng
Dấu lặng ly tình in ngấn lệ
Trăng thề lỗi hẹn nghẹn tầng không
Ngàn lau trước gió lay chiều muộn
Vẫn cháy trong tim một bóng hồng

TRƯƠNG ĐÌNH ĐĂNG (ĐÀ NẴNG)

LỆ LÒNG
Từ độ xa nhau nuốt lệ lòng
Đôi mình cách trở một dòng sông
Đường mơ hờ hững trầu phai thắm
Lối mộng phôi pha rượu nhạt nồng
Đàn dỗi rung buồn tơ phím rỗng
Trăng hờn ngậm tủi mối tình không
Đèn khuya đơn bóng in rèm lặng
Khóc hộ duyên ai phận má hồng

TRẦN NGỘ

LÁCH GIỎI

Cái đẹp trời cho lại  kín vào
Mới nhìn đã thấy tính tinh sao ?
Ngọc hoàng ban tặng thương chưa trót
Quân tử chen vô thử thế nào
Lấn dọc xiên gang liền thục mạng
Trồi lên thụt xuống thích đâm lao
Mồ hôi mướt mượt cười vui vẻ
Thấy của thơm tho mãi muốn nhào

PHAN THỊ THANH MINH (HÀ NỘI)
TÁT NƯỚC
Tát nước trời cho mời bạn vào
Thử vài ba bận để xem sao
Bần nông chẳng lạ từ bao kiếp
Phú hộ thân quen tự thuở nào
Kéo xuống đâm ngang vui lỗ thọc
Trồi lên thụt dọc khoái chày lao
Qua mùa nắng cực nông dân sướng
Đến buổi mưa tuôn cọc sẽ nhào

Trần Ngộ

Thứ Sáu, 22 tháng 11, 2013

VẦNG ĐÔNG TÌM BẠN

Tiếng vạc lay trời gọi cút côi
Hơi đông lại nhói phía lưng rồi
Qườ tay lót gối chêm đầu lệch
Dỗ khúc ru đời nuốt mộng trôi
Nửa xót tình duyên tan giữa cuộc
Phần thương nấm cỏ lạnh bên đồi
Ai đang buốt giá vì cô quạnh
Thơ mở xin cùng hoạ với tôi

TRƯƠNG ĐÌNH ĐĂNG (ĐÀ NẴNG)

ĐÀN KHUYA
Đàn khuya ai nhấn điệu đơn côi
Trầm bổng du dương thảm quá rồi
Xót nỗi thân bèo cơn sóng dạt
Thương tình phận bọt giữa dòng trôi
Duyên xưa gởi lại bên sườn núi
Nợ cũ trao em dưới ngọn đồi
Đông đến lạnh lùng thêm quạnh vắng
Rừng chiều thấp thoáng một mình tôi

TRẦN NGỘ

TIẾNG RAO ĐÊM

Rao đêm nức nở giọng mồ côi
Rét buốt chực vây kẻ chợ đời
Hiện tại quả chiêu oằn phận gánh
Tương lai nghiệp dẫn rướn đời trôi
Tản cư lạc mẹ ngay bên hẽm
Sơ tán mất cha cạnh mé đồi
Ai hởi ! thấu cho đời quạnh quẽ
Khản hơi gọi nắng mảnh đời tôi.

LÊ ĐĂNG MÀNH (QUẢNG TRỊ)


HIU QUẠNH
Tháng ngày lây lất một thân côi
Có nuối tiếc chăng chuyện đã rồi
Dĩ vãng đắng cay đành số đẫy
Tương lai chua xót mặc đời trôi
Ngùi trông lá rụng trong cơn gió
Lặng ngắm hoa rơi phía cuối đồi
Đêm xuống lạnh lòng con sóng bạc
Trăng thềm đối ẩm tôi cùng tôi

QUANG NAM (THÀNH PHỐ:HỒ CHÍ MINH)

Thứ Năm, 21 tháng 11, 2013

GÁC CHÈO

Cứ mỗi lần nghe tiếng trống trường
Bồi hồi sao nhớ nhớ thương thương
Tấc lòng yêu trẻ vai oằn gánh
Bụi phấn vương đầu tóc nhuộm sương
Sách vỡ ngậm ngùi  nằm một xó
Học trò thân thiết dạt mười phương
Lái đò nào kể công đưa đón
Ai nhớ ai quên mặc thế thường

KHA TIỆM LY(CHỦ TRANG THƠ ĐƯỜNG DATDUNG)
TRƯỜNG CŨ TÌNH XƯA
Từ dạo ta xa biệt mái trường
 Nhớ về Thầy bạn quặn lòng thương
Hiên chiều áo trắng bay theo gió
Ngõ vắng phượng hồng quyện tuyết sương
Xếp gọn hành trang người một ngả
Niêm tròn đồ đạc kẻ muôn phương
Ân tình dấu kín trong tâm khảm
Ai đó ?Đừng quên chuyện lệ thường !
Trần Ngộ

Thứ Ba, 19 tháng 11, 2013

LỜI CHA (THƠ THỈNH MỜI HOẠ )

Con ơi ! hãy nhớ lấy lời cha
Trăm nết nào qua nết thật thà
Tiếp đãi người trên tròn lễ nghĩa
Ở ăn kẻ dưới chớ chua ngoa
Chung thân hiếu kính ơn thầy mẹ
Trọn đạo tôn thờ bụt Thích Ca
Nhân quả trước sau đều báo ứng
Sống sao cho phải phép khuôn nhà

Trần Ngộ
XƯỚNG DỊ HOẠ NAN
Gieo chi tử vận khó ri cha
Từ loại kiếm mô khác thật thà
Tránh lặp khôn tìm lời chính xác
Dùng bừa ngại bảo kẻ điêu ngoa
Cố lần qua ngưỡng đôi vần thực
Lại vướng vô tròng đấng THÍCH CA
Xướng dị xin chừa cho ngõ hoạ
Luật xưa vốn đã trói bao nhà
TRƯƠNG ĐÌNH ĐĂNG (ĐÀ NẴNG HOÀ VẬN )
NHÂN HOÀ
Duy trì bản sắc của ông cha
Trí dũng khiêm cung vốn thiệt thà
Kết nghĩa với người nên mật thiết
Giao tình cùng bạn chớ điêu ngoa
Đành rằng vọng tộc thì ngâm vịnh
Chẳng lẽ thảo dân bỏ xướng ca
Địa lợi nhân hoà do nếp đất
Cầm kỳ thi hoạ toả muôn nhà

LÊ ĐĂNG MÀNH (QUẢNG TRỊ)

Chủ Nhật, 17 tháng 11, 2013

BÁT XÀ NHŨNG TỘC(THƠ MỜI HOẠ)

Cơm dân áo "nước" giống danh gia
Nhũng tộc "rắn đầu " phép chẳng tha
Công quỷ kết bè moi rốt "ráo"
Cũi "lồng "lấy lệ nhốt vài ba
"Hỗ" bia con thảo quên tình mẹ
Mang tiếng "học trò" đốt quyễn cha
Dấu cũ "lằn" xưa ai kẻ xoá
Cháu con "mai "hậu hưởng ân nhà
(Bái vọng thi thần:LÊ QUÝ ĐÔN)
Mượn vần bài thơ:RẮN ĐẦU BIẾNG HỌC

TRƯƠNG ĐÌNH ĐĂNG (ĐÀ NẴNG) MỜI HOẠ

DẤU XƯA
Nhớ thời dân nước nghiệp nho gia
Xiêm áo học trò dáng thướt tha
Nắng dọi đài nghiên mùa tạnh ráo
Gió lồng án bút tiết phong ba
Danh đề nạm lục vui lòng mẹ
Bảng hỗ khuyên vàng sướng ý cha
Lằn cũ dấu nay còn đậm nét
Làm sao mai một tiếng thơm nhà

TRẦN NGỘ

Thứ Bảy, 16 tháng 11, 2013

LỤT THÁNG MƯỜI (THƠ MỜI HOẠ)

Eng còn dớ lụt tháng mười khôông?
Cươi cựa bùn chà trét ló môn
Nát bạc chạy queng đau rọt bọ
Cơn xeng nghiêng ngã ngá lòng ôông
Xóm côi dức dối dà trương cẹng
Ngọ đưới tròng trành đụn chôỗng môông
Kiếp nạn hăm ba đang tưởng niệm
Khấn chi cũng cực cấy cùng dôông

LÊ ĐĂNG MÀNH (QUẢNG TRỊ)
(GIỌNG QUẢNG TRỊ)
 Y ĐỀ
Dớ lụt tháng mười năm ngoái khôông ?
Sắn cà còn chết huống chi môn
Heo ca về biển buồn bao mụ
Trâu nghé lên rừng khổ mấy ôông
Ngoài đụn rơm nghiêng nằm chôỗng đít
Trong bồ ló trập đứng chôồng môông
Qua mùa tiểu mãn may ra đợ
Mấy ả sồn sồn mới có dôông

TRẦN NGỘ

BẠO NĂM THÌN

Lụt nớ dớ hoài răng lại khôông
Bọ tui thường dắc thuở lưa ôông
Bính thìn trận bạo tan làng nác
Đại hoạ quê miềng đói chuối môn
Lăng miệu đền đài trúc trụi lụi
Hình hài linh vật chôổng môồng môông
Săng chôn người chết toàn tre chiếu
Cọng chắc lên nguồn cả cấy dôông
TRƯƠNG ĐÌNH ĐĂNG (ĐÀ NẴNG)

Thứ Năm, 14 tháng 11, 2013

VIÊN PHẤN (THƠ MỜI HOẠ)

TRong sáng thanh cao một tấm lòng
Lặng thầm ấp ủ những hoài mong
Khai đường tri thức xây dân trí
Mở lối cương thường giữ quốc phong
Thân thể hao mòn đâu quản ngại
Tinh thần kiên định vẫn thong dong
Cả đời minh bạch đen và trắng
Thà gãy không đành chịu bẻ cong

TRƯƠNG QUANG NAM (THÀNH PHỐ :HỒ CHÍ MINH)

CỬA LÒNG
Rộng của e không hơn rộng lòng
Nẻo giàu kín cỗng khó sao mong
Thân hèn nào dám mơ ly hạc
Số mọn đâu màng ước phượng long
Dưỡng đạo lấy nhân mà lượng thứ
Nuôi tâm dùng nghĩa để bao dong
Thảnh thơi an phận qua ngày tháng
Lưỡi tục mấy đời uốn chỗ cong

TRẦN NGỘ

LẠM BÀN
Vị tha nhân ái tạc ghi lòng
Ai đó đêm ngày cứ ước mong
Có được phẩm hàm ngồi cáng phượng
Làm nên danh phận ngự xe long
Tham giàu bỏ nghĩa đường quan tủi
Phụ khó cầu tài lối hoạn dong
Châu chấu rạng đèn xưa luận giải*
Bảy lần uốn lưỡi chớ nề cong

*Ca dao:Tham giàu phụ khó ai khen
Khác chi châu chấu rạng đèn bay vô
CỤ:TRƯƠNG ĐÌNH ĐĂNG (ĐÀ NẴNG)

Thứ Tư, 6 tháng 11, 2013

BÃO LỤT MIỀN TRUNG

Miền trung bão lụt giữa mùa đông
Mái tốc tường xiêu thật não lòng
Đất lỡ ì ầm đường nghẽn lối
Mưa tuôn xối xả nước tràn sông
Thương sao đồi núi cây tan tác
Xót quá ruộng nương lũ hãi hùng
Đời sống dân nghèo bao khốn khổ
Mùa màng tuy có cũng như không 

THẦY :LÊ NGỌC PHÁI (THÀNH PHỐ HỒ CHÍ MINH)


LẠNH ĐÔNG
Quê mẹ đang vào tiết lạnh đông
Ra đi thương nhớ mãi trong lòng
Mùa hè nắng hạn khô nương ruộng
Lụt lội mưa dầm nước ngập sông
Bão tố người già bao khiếp đãm
Phong ba con trẻ lại bi hùng
Anh em ruột thịt chung nguồn cội
Gặp cảnh cơ hàn có tội không ?

TRẦN NGỘ (KÍNH HOẠ)



Thứ Hai, 4 tháng 11, 2013

THĂM EM (THƠ THỈNH MỜI HOẠ)

Tôi đến thăm em một buổi chiều
Nắng vàng nhè nhẹ gió hiu hiu
Xuôi dòng Thạch Hãn mờ sương khói
Cập bến Ba Lòng cảnh tịch liêu
Má liễu ngày xưa còn sắc thắm
Môi đào thuở ấy vẫn yêu kiều
Bao mùa xa vắng bao mùa nhớ
Nay gặp nhau mừng tủi bấy nhiêu !

TRẦN NGỘ (XƯỚNG)
HẠNH NGỘ

Gặp nhau tóc đã điểm sương chiều
Mắt chạm tay cầm bớt quạnh hiu
Quý bạn đồng văn quên chiết bóng
Thương mình lẽ gối sống cô liêu
Vàng son trả lại thời oanh liệt
Ngà ngọc tìm đâu chút diễm kiều
Đó biệt người xưa buồn mấy độ
Đây lìa cố quận nhớ bao nhiêu 

CỤ:TRƯƠNG ĐÌNH ĐĂNG (ĐÀ NẴNG)

Thứ Năm, 31 tháng 10, 2013

QUAY ĐẦU LÀ BẾN

Bể dục sông mê nổi bát phong
Sóng danh sóng lợi bổ muôn trùng
Quay đầu là bến bờ an lạc
Cửa PHẬT từ bi ngộ sắc không

KHA TIỆM LY (TIỀN GIANG )
Quý tặng :LÊ ĐĂNG MÀNH (QUẢNG TRỊ)

AN LẠC
Thân mạng dẫu treo giữa đại phong
Hơn thua buông hết sẽ yên lòng
Ghét thương chẳng gợn lên màu mắt
Thì thỏng tay vào mặc có không

LÊ ĐĂNG MÀNH (HOẠ)

BỔN LAI VÔ
Bất biến tâm nào nhiễm hắc phong
Dẫu cho sông ái dục trùng trùng
Hữu vi hết thãy là hư huyễn
Phật dạy ta người vốn tánh không

Trần ngộ (hoạ)

B

Thứ Ba, 29 tháng 10, 2013

ĂN VÚ SỬA

Ngon không? muốn biết thử mà xem
Hai quả phần anh đó của em
Chớ vội vàng ăn khi vỏ cứng
Nên từ từ bóp lúc lòng mềm
Xoa xoa mở núm mơn man đợi
Nặn nặn moi nhân hút hít thèm
Một quả chưa xong xơi quả nữa
Ngon không? muốn biết thử mà xem
PHAN THỊ THANH MINH(HÀ NỘI)XƯỚNG

XIN QUẢ THỊ
 Muốn thử thôi mà chẳng muốn xem
Chín vàng mùa thị ở vườn em
Hương thơm ngan ngát da không cứng
Vị ngọt nồng say thịt lại mềm
Bóp bóp hôn hôn vui kẻ ước
Xe xe hít hít sướng người thèm
Xin ai chớ phụ lòng quân tử
Thuận thảo cho vài quả thử xem

Trần ngộ (hoạ)

Thứ Bảy, 26 tháng 10, 2013

PHƯƠNG NGỮ QUÊ MIỀNG

Aó cơm biền biệt miết trời xa
Thương cảm bà con sôống ở dà
Mấy ả chết chồng còn thắm sắc
Bao o quá lứa đạ dăn đa
Đông về lắm mệ trù không vỏ
Bạn đến diều ôông chẹ  thiếu trà
Vẫn dớ như in câu đối cộ
Bích La đau bụng Bích La la
TRƯƠNG ĐÌNH ĐĂNG (ĐÀ NẴNG)
MỜI HOẠ

CHUYỆN DÀ
Cho dù đang sôống tận miền xa
Cũng dớ thương dau bao chuyện dà
Nắng lã mần em teo tóp thịt
Mưa dầu khiến ả héo khô đa
Lụt to lớp trẻ ngồi sèm rượu
Gió mạnh người tra đứng khát trà
Thạch Hãn trôi bò Thạch Hãn khoóc
La Vang mất lơn La Vang la !

Trần ngộ

Thứ Sáu, 25 tháng 10, 2013

NIỀM VUI TỰ THỌ

Tám chục xuân thu vui tuổi già
Giao lưu bầu bạn khắp gần xa
Trồng người sự nghiệp đi muôn nẽo
Hưu trí chủ biên sử xã nhà
Con cháu trưởng thành cành lá biếc
Anh em hoà thuận thắm như hoa
Bát tuần song thọ đường đi tiếp
Giữ mãi tuổi xuân thêm đậm đà
Giữ mãi tuổi xuân thêm đậm đà
Vẫn vui cờ tướng vẫn thi ca
Bốn lăm tuổi đảng chân không mỏi
Tám chục xuân trôi chí chẳng già
Cõi phúc thêm dày ơn tổ phụ
Nền nhân vững chãi nếp tề gia
Mừng xuân tư thọ dòng tâm sự
Gởi bạn tri âm thay rượu trà

NHÀ GIÁO:HOÀNG XUÂN ĐÀN
MỪNG SONG THỌ
Bát thập cổ lai vui cảnh già
Thơ hoà nhạc xướng rộn trời xa
Một thời thước ngọc tô tình nước
Bao độ khuôn son đắp nghĩa nhà
Ngõ hạnh vun bồi thơm vị sắc
Vườn tâm chăm bón ngát hương hoa
Trước thềm năm mới mừng song thọ
Rượu ngọt chè xanh rất điệu đà
Rượu ngọt chè xanh rất điệu đà
Đời vui thanh thản tiếng chim ca
Bốn lăm năm đảng tinh thần trẻ
Tròn tám mươi xuân chưa thấy già
Cảm đức tiền nhân giòng vọng tộc
Lưu truyền hậu duệ giống nho gia
Bốn nghìn năm cũ hồn Âu Lạc
Ngồi ngắm trăng thanh nhắp chén trà

Trần ngộ(kính hoạ)

Thứ Tư, 23 tháng 10, 2013

GIỌNG QUÊ

Eng khải dằm vô chỗ ngá tui
Giong quê dư vị mía lau lùi
Mô tê bọ mạ nghe mà dớ
Côi đưới ni nờ chộ cũng bui
Cơn bạo cào qua miềng cực lắm
Trộ mưa trút xuống lụt cao vùi
Rách leèng bú bín thương dau với
Thiệt bụng đừng ngờ đứa bẽm mui

TRƯƠNG ĐÌNH  ĐĂNG (ĐÀ NẴNG)
MỜI HOẠ

Y ĐỀ
Ơi eng cào rác khéo dằm tui
Có lạnh vô ăn méng sắn lùi
Trạo chuyện ế chồng cho bớt doọc
Bàn người diều vợ để thêm bui
Lụt to dà cựa bùn phèn đọng
Bão bự rọng nương đất cát vùi
Bù bín chung chàn yêu chắc với
Chén cơm trượi lạt chớ đầu mui
TRẦN NGỘ (HOẠ)

Chủ Nhật, 20 tháng 10, 2013

LOÀI HOA NGÀY ẤY

Mừng rơn được biết một loài hoa
Đẹp đẽ xinh tươi lại mặn mà
Sắc thắm không phai dù bão tó
Hương nồng chẳng nhạt nếu mưa sa
Ngọt ngào niềm nỡ khi người đến
Lưu luyến bùi ngùi lúc khách ra
Năm tháng gian lao luôn rạng rỡ
Bốn mùa khó nhọc vẫn vui ca

LÊ NGỌC HÂN (THANH HOÁ . MỜI HOẠ)

VUA TRỤ MÊ SẮC
Vợ mình nếu đẹp giống như hoa
Chưa hẵn tròn câu chung thuỷ mà
Lắm lúc hương nồng xui cữa ngã
Đôi khi vị ngọt khiến nhà sa
Điêu Thuyền vì nghĩa dâng mưu lại
Đát Kỷ bởi tình hiến kế ra
Mê sắc trụ Vương làm quốc bại
Phong thần diễn nghĩa vẫn đang ca

Trần ngộ (hoạ)

Thứ Bảy, 19 tháng 10, 2013

THAM THÌ THÂM

Ông quá mê tiền nên hoá ngu
Để cay để đắng mẹ thằng cu
Mới vừa hầm hổ oai quan lớn
Nay đã hẩm hiu phận tội tù
Chớ trách đời này chưa khéo cúng
Đừng than kiếp trước vụng đường tu
Hãy lo nhắn nhủ đàn em ấy
Tham lắm có ngày chết bỏ bu

QUANG NAM (THÀNH PHỐ :HỒ CHÍ MINH)

THẾ GIAN
Thế gian nhìn lại mấy ai ngu
Hoá dại riêng gì một bố cu
Tiền quỷ không tham đâu đến ngục
Của công chẳng lấy dễ chi tù
Đeo còng  đỗ lỗi còn non phước
Ngồi khám bảo vì quá vụng tu
Lồng lộng lưới trời thưa khó thoát
An thân của trái tránh đừng bu

Trần ngộ (hoạ)

Thứ Năm, 17 tháng 10, 2013

BÃO !

Bão tung tre hóp sắc phai màu
Bão hất quê hương đong lệ sầu
Bão ném xóm giềng trơ với khổ
Bão chà làng mạc rách thêm đau
Bão lay ông lão rớt đùm thuốc
Bão giật mụ tra trôi bị trầu
Bão liếm em thơ khô miệng sữa
Bão quơ con gái úa môi nhàu

LÊ ĐĂNG MÀNH (QUẢNG TRỊ MỜI HOẠ)
BÃO LÀM
Bão qua quê mẹ cực muôn màu
Bão đến khăn tang giọt tủi sầu
Bão đổ nhà tranh xơ xác luỵ
Bão xô mái ngói ngã nghiêng đau
Bão quay liên tục trơ giàn mướp
Bão cuốn từng cơn trụi khóm trầu
Bão khiến dân tình điêu đứng sống
Bão làm người vật khổ như nhau

Trần ngộ (kính hoạ)

GÁI XỨ ĐOÀI

Tôi đã từng mơ gái xứ Đoài
Câu thơ yếm thủng níu hồn trai
Hương lưu suối tóc thơm chiều tối
Vị dẫn làn môi ngọt sớm mai
Công hạnh rộn ràng vùng liễu thắm
Ngôn dung dìu dặt chốn đào phai
Mươi lần trò chuyện chừng xuôi ý
Chỉ dám thầm thôi nghĩ kém tài

TRẦN NHƯ TÙNG (MỜI HOẠ)HÀ NỘI

GÁI THÔN ĐOÀI
Ước chi cưới được gái thôn Đoài
Mới thoả mộng đời mãn chí trai
Óng à làn tóc khi sẫm tối
Ửng hồng đôi má lúc ban mai
Sắc son dung liễu tình không nhạt
Chung thuỷ hạnh đào nghĩa khó phai
Chồng vợ trăm năm thề trọn đạo
Nữ công gia chánh cũng đa tài

Trần ngộ (kính hoạ)

Thứ Ba, 15 tháng 10, 2013

ĐA TẠ

Cứ tưởng đơn côi giữa cõi trần
Đâu ngờ trăng gió lắm lòng nhân
Khiêm cung cúi gởi:tôi cầu chữ
Thanh thoát đưa trao :khách tặng vần
Hằng dặn sống còn luôn khắc kỷ
Thường răn chết vẫn mãi tri ân
Xin thơ bái tạ ơn bằng hữu
Hào phóng vẫy cho chẳng ngại ngần

LÊ ĐĂNG MÀNH (QUẢNG TRỊ MỜI HOẠ)
AN NHIÊN
An nhiên lạc đạo gữa dương trần
Thiện phước vun đầy cội nghĩa nhân
Xướng hoạ đường thi hoà vạn điệu
Bình văn lục bát quyện trăm vần
Mực mài bút phóng người tri kỷ
Nghiên chấm chữ đề kẻ khắc ân
Bóng trúc quét sân trần chẳng động
Bên hiên gió mát ánh trăng ngần

Trần ngộ (kính hoạ)

Thứ Sáu, 11 tháng 10, 2013

VUI BUỒN

Lâu rồi cũng muốn về quê thăm
Nhưng ngại khi vào lại tiếng tăm
Trộm nhớ tình xưa Lan phấn chấn
Thầm thương nghĩa cũ Cúc lằm lằm
Xa tà áo trắng bao nhiêu độ
Vắng bóng phượng hồng mấy chục năm
Vẫn biết đường đời là đại mộng
Mà sao trong dạ cứ yêu ngầm

Trần ngộ

Thứ Hai, 7 tháng 10, 2013

KÍNH BÁI HƯƠNG HỒN ĐẠI TƯỚNG VÕ NGUYÊN GIÁP

Người xa nhân loại khóc muôn lòng
Trăng cũng u buồn theo núi sông
Đất Việt ngàn đời ghi đức nghĩa
Trời Nam vạn thuở tạc ân công
Điện Biên lừng lẫy năm châu dậy
Thế giới kinh hoàng bốn biển rung
Quốc sử thơm danh ngời VÕ TƯỚNG
Thiên thu rạng rỡ nước non Hồng

TRẦN NGỘ
TRỜI NAM BĂNG MỘT VÌ SAO
Băng một vì sao muối xát lòng
Người đi nghiệp lớn sáng non sông
Nhật thua Pháp chạy vang kỳ tích
Mỹ cút nguỵ nhào rạng chiến công
Tướng của nhân dân bè bạn quý
Tài nơi trận mạc địa cầu rung
Văn tâm võ trí trang anh kiệt
Đại tướng lừng danh giống Lạc Hồng

CỤ:TRƯƠNG ĐÌNH ĐĂNG (ĐÀ NẴNG)HOẠ
Những ngày buồn của dân tộc 5 tháng 10 .2013

Thứ Sáu, 4 tháng 10, 2013

CÓ PHẢI VÌ THU

Có phải vì thu nhạt nắng lành
Nhạc ve ngừng trỗi lá thôi xanh
Đường quen buổi ấy chân đan dấu
Lối cũ giờ đây nhện dệt mành
Khoảng cách dài thêm cơn trống trãi
Ngày xa nối mãi cảnh hao hanh
Ai đem buốt giá dâng chiều muộn
Lạnh bước cô liêu kẻ độc hành

TRƯƠNG ĐÌNH ĐĂNG (ĐÀ NẴNG)
MỜI HOẠ
KHÚC DẠ HÀNH
Thoang thoảng chiều đưa ngọn gió lành
Mây vàng lãng đãng dưới trời xanh
Lối xưa rêu phủ màu tơ óng
Ngõ quạnh trúc đan bóng lụa mành
Én liệng chao mình sương chớm buốt
Bướm vờn nghiêng cánh nắng lan hanh
Người đi quên dặm đường xa vắng
Văng vẳng đâu đây khúc dạ hành

Trần Ngộ


Thứ Năm, 3 tháng 10, 2013

NHỚ NHAU HOÀI

Mình về đám cưới ở Đồng Nai
Khách chủ quê nhà chẳng thiếu ai
Nghĩa cũ trùng phùng còn thắm mãi
Tình xưa hội ngộ khó phôi phai
Bao phen vắng bóng vì manh áo
Mấy độ xa hình bởi miếng nhai
Mãn tiệc người xuôi miền cố quận
Bâng khuâng trong dạ nhớ nhau hoài

Trần ngộ

SAO NGƯỜI CHẲNG THẤU
Em mãi đợi chờ ở Hố Nai
Sao người chẳng thấu tấm lòng ai ?
Dù thân buổi ấy đang tiều tuỵ
Mặc sắc bây chừ đã nhạt phai
Bỏ nghĩa phải chăng vì phú quý
Quên tình há bởi kế sinh nhai
Bụi thời gian phủ niềm nhung nhớ
Nụ mật hương xuân vẫn ngọt hoài !

CỤ:TRƯƠNG ĐÌNH ĐĂNG (ĐÀ NẴNG)

Thứ Ba, 1 tháng 10, 2013

ĐỒNG BÀO RUỘT THỊT

Phong ba tàn phá thật thê lương
Quê mẹ miền trung cảnh đoạn trường
Nhà cữa ngữa nghiêng không chổ trú
Thuyền bè đỗ nát chẳng nơi nương
Nhìn ra Quảng Trị lòng đau xót
Ngó lại Quảng Bình dạ thảm thương
Chung tấm nhiễu điều yêu lấy giá
Đồng bào ruột thịt gặp tai ương

Trần ngộ(cơn bão số 10 tàn phá hai tỉnh QUẢNG BÌNH VÀ QUẢNG TRỊ)2013
NIỀM QUÊ
Khốn khó bao đời sống thiện lương
Trời gây thảm hoạ xót can trường
Mùa màng thất bát khôn đường sống
Nhà cữa tan tành hết chỗ nương
Địch hoạ còn in ngày khói lữa
Thiên tai lại giáng cảnh tang thương
Buồn đau vọng tới từ quê mẹ
Thê thảm đêm rền tiếng ểnh ương

Cụ:TRƯƠNG ĐÌNH ĐĂNG (ĐÀ NẴNG)

MÙA THU TRONG MẮT EM

Ta đi tìm mùa thu
Trong mắt em vời vợi
Ta đi tìm nắng hồng
Để sưởi ấm đôi môi

Trời mùa thu trong xanh
Trăng mùa thu mát rượi
Hoa ơi  !đừng phai nhé
Mộng đời đẹp như tranh

Trần ngộ

Thứ Hai, 30 tháng 9, 2013

KHUNG TRỜI MÀU TÍM

Người gởi lại ta
Khung trời màu tím
Tự ngày xưa
Cho tới hôm nay
Người tặng cho ta
Đôi mắt mơ huyền
Từ thuở hồng hoang
Cho tận mai sau
Đêm nay ta buồn
Không nói
Vì biết ngày mai
Em sắp sữa đi lấy chồng !

Trần ngộ

Thứ Năm, 19 tháng 9, 2013

VÔ THƯỜNG

Ngày đi chiều cõng nắng về tây
Vũ trụ vô thường cũng đỗi thay
Xuân hạ nõn nà tươi tốt đẹp
Thu đông vàng võ úa hao gầy
Bến xưa bàng bạc làn sương toả
Mái cũ mơ màng dãi khói vây
Ngoãnh lại ta người cầm ảo mộng
Chông chênh cùng giỡn giữa tàn phai

LÊ ĐĂNG MÀNH
Văn Quỹ Hải tân Quảng Trị (mời hoạ)
HỮU HẠN
Bao giờ quay gót cõi trời tây
Phủi sạch bụi hồng sướng lắm thay
Mới hết tình thê ôm bụng thóp
Trả xong nghĩa thiếp níu vai gầy
Đứng đi ngang dọc không người cản
Ngủ nghỉ tung hoàng chẳng kẻ vây
Ngẫm cuộc luân hồi như huyễn mộng
Hoa kia sáng thắm lại chiều phai
TRẦN NGỘ

Chủ Nhật, 15 tháng 9, 2013

BÀO HIỄM XÃ HỘI

Bảo hiễm con người chính sách chung
An sinh xã hội sẻ chia cùng
Rủi ro tai nạn khi đau ốm
Thất nghiệp thiên tai giữa lạnh lùng
Việc lớn một mình sao gánh nỗi
Tiền nhiều hợp sức đủ nguồn cung
Tinh thần bác ái luôn cao đẹp
Đầy tính nhân văn nhớ lúc dùng
VĨNH HOÀNG (MỜI HOẠ)

CHUNG CỘI
Chồi trỗ trăm cành một cội chung
Khó khăn đùm bọc thương nhau cùng
Người Nam ruột thịt đâu nào khác
Kẻ Bắc anh em chớ lạ lùng
Gặp cảnh thiên tai lương thực cấp
Lâm cơn hoạn nạn của tiền cung
Nhiễu điều phủ lấy cho tròn giá
Nhịn áo nhường cơm san sẻ dùng

TRẦN NGỘ

Thứ Bảy, 7 tháng 9, 2013

HOÀNG HOA QUÁN

Hãy về thăm lại quán hoàng hoa
Oanh hót dẫn đường lữ khách xa
Ai hỡi tĩnh xem mây vẫy hoạ
Người ơi lặng ngắm nước ngâm ca
Giao văn tha thiết tình Chung Tử
Hoà nhạc chứa chan nghĩa Bá Nha
Ong bướm dập dìu về hội ngộ
An nhiên một cõi chúc hoàng hoa

LÊ ĐĂNG MÀNH (MỜI HOẠ)
Văn Quỹ Hải Tân Quảng Trị
(CHÚC MỪNG QUÁN HOÀNG HOA CỦA HOẠ SỸ:NGUYỄN BÁ VĂN)
Quê Văn Quỹ Hải Tân QuảngTrị nay ở Châu Đức Bà Rịa Vũng Tàu

CHÚC HOÀNG HOA QUÁN
Trăng vàng lồng cảnh quán hoàng hoa
Níu gót văn nhân muôn nẽo xa
Khí dịu trời quang đàn vẫy gọi
Hương nồng gió thoảng giọng chim ca
Vào đây ôn lại tình xưa nhé
Ghé đó nhớ về nghĩa cũ nha
Lắng đọng vần thơ hoà điệu nhạc
Cho đời tươi thắm mãi như hoa

Trần Ngộ (kính hoạ)

Thứ Tư, 4 tháng 9, 2013

TỰ TÁNH

Yên tĩnh hành thâm sẽ thảnh thơi
Bổn lai thường trụ ở đây thôi
Nuôi tâm phải xả đừng tham luyến
Dưỡng tuệ nên buông chớ vọng mời
Vắng bặt so đo khi ngủ nghỉ
Lặng im tính đếm lúc nằm ngồi
Mây tan vằng vặc vầng trăng chiếu
Tự tánh DI ĐÀ hiển hiện soi
LÊ ĐĂNG MÀNH
(Văn quỹ Hải tân Quảng Trị mời hoạ)

BẤT BIẾN
Tâm vô quái ngại sẽ nhàn thơi
Bất biến tuỳ duyên đắc quả thôi
Ngũ giới tu tròn dù quỹ dụ
Tam quy hạnh mãn mặc ma mời
Công phu khuya tối không ngừng nghỉ
Niệm chuổi ngày đêm tinh tấn ngồi
Đảnh lễ mười phương tam thế Phật
Hào quang pháp giới rạng ngời soi

trần ngộ (hoạ)

Thứ Ba, 3 tháng 9, 2013

THẦM LẶNG

Em vội vã sau những chiều tan học
Để kịp về cùng một chuyến đò hôm
Đàn chim non gọi bạn ở bên cồn
Hơi nước lạnh trên mạng thuyền độc mộc
Mưa chiều đổ đếm muôn trăm ngàn hột
Em soi mình dưới làn nước lăn tăn
Tuổi thư sinh trong trẻo tựa trăng rằm
Hồn trinh bạch thơm tho như màu tuyết
Nhớ thuở nào ta yêu em da diết
Mối tình câm đem chôn chặt đáy lòng
Dấu thẹn thùng sau những cánh mưa giăng
Dâng nông nỗi cho mây bay về biển
Rời bến cũ lòng ta bao xao xuyến
Buổi tương phùng sáo lỗi hẹn sang sông
Giọt lệ nhoà làm nhạt chữ thuỷ chung
Ta lảo đảo bước dưới chiều cô quạnh
Thu sắp qua gió giao mùa lành lạnh
Đêm một mình nằm nhớ chuyện xa xưa
Trời tương tư ta gieo mộng bao giờ
Chừ xa vắng lòng nghe buồn thầm lặng

Viết tặng người ta!
trần ngộ

Thứ Sáu, 30 tháng 8, 2013

VẤN VƯƠNG(THỂ THƠ:ĐIỆP XOAY VÒNG)

Chân sáo hồn hiên bước đến trường
Trường xa lối cỏ phủ đầy sương
Sương rơi lành lạnh đôi gò má
Má vướng nồng nàn những nụ hương
Hương thoảng dịu dàng mùi dạ lý
Lý nghiêng ngây ngất chén quỳnh tương
Tương tư ánh mắt người trong mộng
Mộng gói lòng em với vấn vương

THY LỆ TRANG (MỜI HOẠ)

GIỌT LỆ VƯƠNG
Phượng thắm ngày xưa rợp cổng trường
Trường xinh ngói đỏ phủ màn sương
Sương tan nắng sớm tươi màu má
Má lạnh mưa chiều nhạt sắc hương
Hương ngát đợi thuyền ngàn hải lý
Lý thơm chờ khách mãi sông tương
Tương tư đôi chốn quanh hồn mộng
Mộng ướm canh dài giọt lệ vương

                                   Trần ngộ

Thứ Năm, 29 tháng 8, 2013

HOÀI NIẸM

Sáo diều vi vút gió thu đưa
Mái tóc ai bay dưới rặng dừa
Tựa bóng mơ màng cùng đất lạnh
Ôm đàn tâm sự với sao thưa
Dạt dào sóng nước thương đò cũ
Xao xuyến nỗi lòng nhớ bến xưa
Lỡ bước sang ngang từ độ ấy
Người ơi ! thơ viết mấy cho vừa

PHAN LIÊN KHÊ (MỜI HOẠ)
THƯƠNG TIẾC
Hương lài thoang thoảng ngát thơm đưa
 Ngõ vắng chiều buông nghiêng bóng dừa
Trăng rọi hiên thềm lai láng mộng
Đêm hè gió gác  thổi lưa thưa
 Sầu vương ngấn lệ lòng rưng rức
Chan chứa giọt buồn nhớ chuyện xưa
Tưởng tiếc cung đàn ngân lỡ nhịp
Tơ duyên đem nối lại sao vừa ?
trần ngộ

Thứ Ba, 27 tháng 8, 2013

HẸN KIẾP SAU

Đêm nay ngoài đó có buồn không?
Chắc hẳn lòng em cũng lạnh lùng
Nhớ thuở chung hình ta mãi ngóng
Bây chừ riêng bóng vẫn hằng trông
Mộng xưa tàn héo vì mưa hạ
Ước cũ tan tành bởi gió đông
Duyên nợ không thành xin hẹn lại
Kiếp sau thề buột mối tơ hồng


trần ngộ

MƠ NẮNG XUÂN HỒNG
Mỗi lần hè đến nhớ sao không?
Nhớ lắm trời ơi nhớ lạ lùng
Nhớ buổi bên nhau cùng ấm lạnh
Nhớ mùa xa vắng mõi mòn trông
Ai đem nắng cháy về theo hạ
Ta chịu mưa dầm đến cuối đông
Thời tiết thất thường khôn níu lại
Vẫn mơ tình bạn đẹp xuân hồng
NHÀ THƠ :VINH HÒANG(HOA)

MỪNG TUỔI 70

Giáp ngọ xuân này đúng bảy mươi
Phật trời độ mạng sống vui tươi
Kệ kinh tụng niệm luôn chăm chỉ
Thơ phú ngâm nga chẳng biếng lười
Việc thiện gắng làm tăng đức hạnh
Điều hay mãi học để tâm ngời
Công danh phú quý không màng tưởng
Quyết chí chân tu giúp ích đời
NGUYÊN QUANG (MỜI HOẠ)
TUỔI 60
Giáp ngọ nay tròn tuổi sáu mươi
Ơn trời phước Phật vẫn hồng tươi
Kinh trì chú tụng thường tinh tấn
Chuỗi niệm cung phu hiếm trễ  lười
Thắp đuốc từ bi ân đức sáng
Khêu đèn bác ái nghĩa nhân ngời
Nương thuyền bát nhã lên bờ giác
Nguyện xả tham sân an lạc đời

trần ngộ

BẢY MƯƠI XUÂN

Năm nay vừa chẳn bảy mươi xuân
Thông lệ ngàn xưa gọi thất tuần
Gẵm lại cuộc đời nhiều khốn khó
Suy ra kiếp sống lắm gian truân
Công danh lỡ vận không thành đạt
Sự nghiệp đỗi dời mãi chuyển luân
Tự xét đức tài xem cũng tạm
Phân nghèo nên phải ráng lòng tuân
NGUYÊN QUANG (BÀ RỊA VŨNG TÀU )
MỜI HOẠ
NHÂN QUẢ
Thoi đưa thấm thoát sáu tư xuân
Cất bước ly hương buổi hạ tuần
Lạc nghiệp quê người bao khổ luỵ
An cư đất khách mấy chuyên truân
Đối nhân quyết giữ tròn tình nghĩa
Xử thế lo gìn vẹn lý luân
Lồng lộng đèn trời soi thấu tỏ
Thiện duyên PHẬT dạy dạ thường tuân

trần ngộ

Thứ Bảy, 24 tháng 8, 2013

NGÓNG BẠN

Ngóng bạn phương xa cạn cả chiều
Ngày tàn ngã bóng nắng vàng xiêu
Tay nâng bút biếng lòng cô quạnh
Hoa rủ hương buồn nẽo tịch liêu
Tiếng nhớ chưa vơi sầu mấy nỗi
Câu thương còn đượm mộng bao nhiêu
Riêng mình chỉ biết đành thôi thế
Dấu kín trong tâm trọn một điều

LÊ QUỐC THỌ (MỜI HOẠ)
VẤN VƯƠNG
Tình vương vấn đợi cả muôn chiều
Lòng nhớ bạn đời bước muốn xiêu
Tiếng sáo tăng thêm niềm quạnh vắng
Khúc đàn nào giảm nỗi cô liêu
Duyên xưa một khắc bao hoài niệm
Nghĩa cũ ngàn năm nặng bấy nhiêu ?
Trót lỡ thân tằm thương phận kén
Ai hay trong dạ héo trăm điều

trần ngộ

Thứ Năm, 22 tháng 8, 2013

BÓNG XƯA

Ta vẫn nhớ về em
Đôi mắt lóng lánh đen
Nụ cười hiền răng khễnh
Ngây ngô đến  mà thèm

Qúa khứ đã trôi xa
Phong trần bao nếm trải
Giữa biển đời trái phải
Giữa tình trường đua chen


Ngày mai có gặp lại
Chắc gì nhìn nhau ra
Tình bạn giờ phôi pha
Theo tháng ngày xa mãi
TRẦN NGỘ

Thứ Tư, 14 tháng 8, 2013

BUỒN CÔ PHỤ

Thiếu phụ bên song dáng võ vàng
Mắt buồn hoen lệ lúc thu sang
Đàn xưa ai oán như đồng vọng
Sáo cũ du dương cứ ẩn tàng
Bóng nhạn mù tăm đau dạ héo
Cánh hồng khuất nẻo lạnh hồn hoang
Chàng ngoài muôn dặm hay chăng tá
Níu mộng ngày xanh phận lỡ làng
LA THUỴ

LỠ LÀNG
Cám cảnh duyên ai lỡ mộng vàng
Đêm ngày ngóng đợi bóng xuân sang
Hương đào lan toả phai trong gió
Ngõ trúc đong đưa nguyệt lộ tàng
Tiễn hạ ve sầu thương liễu héo
Đông buồn cuốc tủi quạnh vườn hoang
Thề xưa ước cũ còn nguyên vẹn
Trong trắng tình em phận gái làng
trần ngộ

Thứ Hai, 12 tháng 8, 2013

TÂM KHÚC 81

Tám mốt rồi đây kể đã già
Mắt mờ chân chậm ngại đường xa
Xóm giềng có mặt khi đèn lữa
Bầu bạn lơi tay chốn rượu trà
Kỷ niệm buồn vui thường lẫn lộn
Nghĩa tình sân nặng khó phôi pha
Đã không toan tính điều danh lợi
Nên cố tu thân giữ đạo nhà
TRƯƠNG ĐÌNH ĐĂNG (MỜI HOẠ)
ĐẠO NHÀ
Đã ngoại tám mươi vui cảnh già
Thơ hoà nhạc xướng rộn trời xa
Đôi khi cao hứng quên năm tuổi
Lắm lúc trầm tư nguội chén trà
Đoái nghĩ đệ huynh tình khó nhạt
Xem tình bằng hữu nghĩa son pha
Xưa nay quen sống đời thanh bạch
Để mãi thơm danh rạng nghiệp nhà
trần ngộ
TÌNH THƠ
Gặp khách tri âm sợ chóng già
Kéo thời gian lại muốn đừng xa
Bao phen mắt ngóng bàn trơ bút
Mấy bận tay chong nguội ấm trà
Những ước tương phùng nghiêng túi rót
Hằng mơ hội ngộ cạn bầu pha
Chỉ cần ngõ trúc người văn gọi
Lâm Nguyệt Hiên vui đón rộn nhà
LÊ ĐĂNG MÀNH

CỨU ĐỘ

Vu lan nhớ đức Mục Kiền Liên
Bạch Phật thỉnh tăng giãi đão huyền
Mắt tuệ sáng soi trùm lục đạo
Gậy thiền huơ chỉ chấn tam thiên
Nương tâm uy lực từ Bồ Tát
Dụng trí oai thần của thánh hiền
Giải thoát hàm linh rời bể khổ
Vãng sanh cực lạc trụ an nhiên
LÊ ĐĂNG MÀNH(MỜI HOẠ)

CỨU NẠN
Trên đài bảo toạ toả hương liên
Đèn Phật lung linh ánh diệu huyền
Trống pháp xua tan miền địa ngục
Chuông chùa thức tỉnh cõi nhơn thiên
Vu lan sám hối hằng sa lỗi
Đại lễ giài tiêu tội mẹ hiền
Cứu  độ chúng sanh lìa bể khổ
Quay về bờ giác sống hồn nhiên
Trần Ngộ

KHÚC GIAO MÙA

Đất đón tình hoa buổi hạ tàn
Ve sầu lột áo ngủ bình an
Vườn cau vẫn giữ hàng quân kỷ
Ngõ trúc đang ru bóng nguyệt hàn
Khách đến chung trà say thế sự
Bạn về trang viết trãi tâm can
Nửa thân đã sớm nương thềm lạc
Mộng thú Tương Như réo điệu đàn
TRƯƠNG ĐÌNH ĐĂNG (MỜI HOẠ)

KHÚC PHƯỢNG CẦU
Qua cơn nam hạn lá phai tàn
Ve vẫn ru đời giọng lạc an
Sen toả đài gương ôm bón g nguyệt
Mai phô lộc biếc ngậm sương hàn
Vần thơ xướng hoạ vui bè bạn
Chén rượu tương phùng ấm phế can
Nhắc chuyện chàng Tương cùng Trác Thị
Phượng cầu bất chợt trỗi cung đàn
trần ngộ


CẢM TẠ TÌNH THƠ

Tạ tình huynh đệ hoạ thơ tui
San sẻ chua cay sớt ngọt bùi
Có bạn tri âm thèm sống thọ
Quên mình tuổi tác chộ đời bui
Văn hoa đã ngát mùi hương xạ
Mộc mạc còn thơm vị mía lùi
Đường tới bồng lai dài ngắn mặc
Chẳng kham kèo cột cứ mèn rui
TRƯƠNG ĐÌNH ĐĂNG (MỜI HOẠ)

THÂM TÌNH
Trãi mấy thu rồi cụ với tui
Giao lưu xướng hoạ rất chi bùi
Hồn thơ lão trượng nghe mà khoái
Ngữ điệu quê miềng nghĩ thiệt bui
Mộc mạc tâm thành ngang xạ lọc
Văn hoa lời sáo kém khoai bùi
Cùng chung cảnh ngộ đời xa xứ
Thương nếp tranh nghèo mái thiếu rui

trần ngộ

Thứ Năm, 8 tháng 8, 2013

GỞI BẠN GẦN XA

Tình cảm trong lòng vẫn thiết tha
Mấy lời xin gởi bạn gần xa
Trang thơ chị đẹp nhiều mây gió
Nét bút anh tài lắm cỏ hoa
Lựa ý xướng ngâm tình đất nước
Tìm câu bàn luận chuyện quê nhà
Mong sao hội ngộ tình thi hữu
Tay bắt mặt mừng ta với ta
PHAN LIÊN KHÊ (MỜI HOẠ)
HẸN AI
Thuyền lỡ chưa về xin lượng tha
Buồm kia giương cánh tận trùng xa
Sương chiều còn đọng trên vòm lá
Tuyết lạnh giăng đầy mấy khóm hoa
Mộng thắm đường mây thương bóng nước
Hồn say cánh gió nhớ tình nhà
Hẹn ai cạn chén mừng tao ngộ
Dưới bóng trăng vàng bạn với ta
trần ngộ

Thứ Năm, 1 tháng 8, 2013

ĐỜI NHƯ...

Đời như giọt nước mái nhà rơi
Tựa áng mây treo lững giữa trời
Giống hệt ngọn đèn ra trước gió
Y chang bọt sóng nỗi ngoài khơi
Đừng nên xử thế giành hơn thiệt
Chớ có đối nhân chiếm lỗ lời
Cõi tạm trần gian vui mấy chốc
Quy tiên tránh tiếng để dơ đời

ĐỘC HÀNH (XƯỚNG)

TÌNH NHƯ...
Tình như chiếc lá nhẹ nhàng rơi
Tình tợ bóng chim bay cuối trời
Tình mộng con đò về bến cũ
Tình mơ lữ khách vượt trùng khơi
Tình trao lá ngọc cho tròn ước
Tình gởi cành son để vẹn lời
Tình kết giao hoà muôn sự sống
Tình yêu nhau cả một vòng đời

trần ngộ
NHỚ
Nhớ bạn bên đèo lắm tuyết rơi
Nhớ quê hai đứa một khung trời
Nhớ người tri kỷ nơi rừng núi
Nhớ kẻ tâm giao chốn bể khơi
Nhớ mấy vần thơ trao thế tiếng
Nhớ dăm dòng chữ tặng thay lời
Nhớ danh Trần Ngộ hoài muôn kiếp
Nhớ bóng dương công nghệ suốt đời

ĐỘC HÀNH (MẾN TẶNG)

Thứ Ba, 30 tháng 7, 2013

PHẬN HỒNG NHAN

Tóc rối gương loan lược biếng cài
Phòng đơn gối lẽ cợt cười ai
Rượu đong mấy chén chưa ngây ngất
Phấn dặm bao lần vẫn nhạt phai
Mưa gội cho thềm buồn vóc liễu
Sương rơi chi để lạnh hồn mai
Trăm say không ấm lòng cô quạnh
Lạnh thỏi son môi lạnh gót hài
KHA TIỆM LY (MỜI HOẠ)

HỒN CÔ PHỤ
Cảnh vắng tường rêu then cửa cài
Đông về gió lạnh thấm hồn ai
Non vu gối nhớ sầu môi  nhạt
Bể ái gương hờn lệ má phai
Gác tía hắc hiu mờ bóng trúc
Lầu son ảm đạm rủ hoàng mai
Sương chiều bao phủ lòng mông quạnh
Lối cũ thương em đọng dấu hài

trần ngộ

DẠO VƯỜN THƠ

Nửa chút luật niêm nửa vận thơ
Nửa bình rượu đắng nửa vườn mơ
Nửa nghe thanh thản đàn chim hót
Nửa thấy bâng khuâng ngọn núi chờ
Nửa phím tơ sầu nghe réo rắt
Nửa vầng trăng thẹn hoá ngu ngơ
Nửa bồng lai cảnh màu hư thực
Nửa muốn đam mê nửa hững hờ

QUẾ NGỌC (XƯỚNG)

ĐANG MÊ
Nửa muốn yêu hoa nửa muốn thơ
Nửa vừa như tỉnh nửa như mơ
Nửa mùa hanh nắng oanh còn đợi
Nửa buổi giá băng phượng vẫn chờ
Nửa áng mây chiều trôi lãng đãng
Nửa vầng trăng sáng chiếu lơ ngơ
Nửa lòng cô tịch nghe huyền diệu
Nửa cảnh bồng lai bóng khép hờ
trần ngộ

Thứ Hai, 29 tháng 7, 2013

XA BẢO LỘC

Bảo Lộc xa rồi mãi ngóng theo
Đường về vi vút tiếng thông reo
Chuông chùa Phước Huệ còn man mác
Chút lạnh người trao rớt đỉnh đèo
THƠ :NGUYỄN GIA KHANH .NGHỆ AN MẾN TẶNG
Ngày 15 .tháng 6 âm 2013
VỀ NGHỆ AN
Ai về xứ NGHỆ nhớ mang theo
Một chút tình riêng trăng gió reo
Phước Huệ chuông chiều hồn vọng điểm
Vẳng nghe suối hót dưới chân đèo
trần ngộ

Thứ Năm, 25 tháng 7, 2013

CHÁN CHỒNG

Đã lão niên đâu lại chán chồng
Bởi bà tiếc của bảo vì ông
Thần phương đôi tể tinh nào kiệt
Thánh dược vài hoàn khí huyết sung
Tim yếu chớ tìm thầy bấm huyệt
Thận suy đừng kiếm lá khuây xông
Thuốc thang tẩm bổ dương hừng hậy
Đêm bảy ngày ba hỏi sướng không ?

Trần Ngộ

TRÁCH CHỒNG
Sao chẳng trách thân chồng hởi chồng
Lâu rồi ông chẳng phải đàn ông
Thuốc thang nào thiếu liều tăng tạo
Ăn uống cũng thừa chất bổ sung
Trên bảo dưới lờ quân cứ ngủ
Tiền hô hậu ủng trận nào xông
Nam hoa sớm liệu tìm phương trị
Chuyện ấy cầm bằng có cũng không

TRƯƠNG ĐÌNH ĐĂNG (ĐÀ NẴNG)

LỜI KỸ NỮ

Chăn gối nhàu theo son phấn bay
Buồn chi số kiếp đã an bày
Đời anh sương gió đời lang bạt
Em phận bèo hoa phận lá lay
Tan giấc mộng hồng đêm vụn nát
Sũa vầng tóc rối mắt nhoà cay
Cũng đành đền đáp ơn tri ngộ
Dâng phút thần tiên trả nghĩa này
TRẦN QUỲNH HOA (XƯỚNG)

PHẬN THUYỀN QUYÊN

Cho dù liễu rũ dưới mưa bay
Nét ngọc trung trinh rạng hiển bày
Hương vẫn say tràn theo cánh gió
Hồn đang hoà quyện với trăng lay
Tình xưa dang dỡ lòng nào đắng
Nghĩa cũ bẽ bàng dạ chẳng cay
Bèo nước tương phùng mong gởi phận
Cùng ai trả mối tơ duyên này

trần ngộ (hoạ)

Chủ Nhật, 21 tháng 7, 2013

CỬA THIỀN (THƠ THUẬN NGHỊCH)

Can tâm nhập định để lìa duyên
Kiếp gởi thân nương náu cửa thiền
Chan chứa phước dày ơn thánh Phật
 Ngập tràn đức hậu nghĩa thần tiên
Càng mê vọng ảo mờ căn độc
Giác ngộ chân như sáng tánh hiền
Quang chiếu vô thường sắc hiển lộ
An nhiên tự lặng cảnh bình yên

ĐỌC NGƯỢC
Yên bình cảnh lặng tự nhiên an
Lộ hiển sắc thường vô chiếu quang
Hiền tánh sáng như chân ngộ giác
Độc căn mờ ảo vọng mê càng
Tiên thần nghĩa hậu đức tràn ngập
Phật thánh ơn đầy phước chứa chan
Thiền cửa náu nương thân gởi kiếp
Lìa duyên để định nhập tâm can

trần ngộ
HƯỚNG THIỆN
Can ý mãn lành phước tạo duyên
Thiện căn rèn đạo hướng thân thiền
Chan hoà ý mãn sinh hồi hậu
Thắm đượm tâm từ hội kiếp tiên
Càng kỹ nghĩ suy trì chánh pháp
Chỉn chu toan tính ngộ nhân hiền
Quang dương ánh chiếu minh bờ giác
An lạc cõi đời sống tịnh yên
ĐỌC NGƯỢC
Yên tịnh sống đời cõi lạc an
Giác bờ minh chiếu ánh dương quang
Hiền nhân ngộ tính toan chu chỉn
Pháp chánh trì suy nghĩ kỹ càng
Tiên kiếp hội từ tâm đượm thắm
Hậu hồi sinh mãn ý hoà chan
Thiền thân hướng đạo rèn căn thiện
Duyên tạo phước lành mãn ý can

TRƯƠNG ĐÌNH ĐĂNG (ĐÀ NẴNG)


Thứ Sáu, 19 tháng 7, 2013

ĐÊM ĐÔNG (THƠ THUẬN NGHỊCH ĐỌC)

Đêm đông buốt giá lạnh nhiều chưa?
Lẽ gối đơn chăn chiếu lại thừa
Thềm trước lá rơi vèo cuốn gió
Ngõ ngoài hoa rụng mãi tuôn mưa
Êm trời ước muốn lòng trông đợi
Thuận nước cầu mong dạ đón đưa
Mềm lưỡi môi tươi cười ríu rít
Thêm đầy tuyết đọng bóng chiều trưa

ĐỌC NGƯỢC
Trưa chiều bóng đọng tuyết đầy thêm
Rít ríu cười tươi môi lưỡi mềm
Đưa đón dạ mong cầu nước thuận
Đợi mong lòng muốn ước trời êm
Mưa tuôn mãi rụng hoa ngoài ngõ
Gió cuốn vèo rơi lá trước thềm
Thừa lại chiếu chăn đơn gối lẽ
Chưa nhiều lạnh giá buốt đông đêm

trần ngộ

Thứ Sáu, 12 tháng 7, 2013

PHÚT CHẠNH LÒNG

Bóng chiều chầm chầm rớt ngoài song
Ngắm ánh tà huy thoáng chạnh lòng
Cành biếc còn ươm chồi khát vọng
Nắng vàng đã tắt nụ hoài mong
Dù tin cuộc sống tràn hương sắc
Vẫn sợ tình người lắm bão giông
Sóng sánh rượu đời bao giọt đắng
Thương mình chiếc lá giữa thu phong!

TRẦN THỊ QUỲNH HOA(XƯỚNG)

NGẬM NGÙI
Hiên khuya bóng nguyệt cọ mài song
Phận liễu chăn đơn chớ tủi lòng
Văng vẳng dế đàn cung lỗi nhịp
Lẻ loi cuốc gọi điệu chờ mong
Phương trời vời vợi tình son sắt
Góc bể lang quân dạ tố giông
Đôi chốn giang hà dù cách nẽo
Dâu bèo còn đợi ngọn đông phong !


Trần ngộ(họa)

Thứ Ba, 2 tháng 7, 2013

VỊNH ĐIỆN THOẠI DI ĐỘNG

Thân nó vừa bằng ba ngón tay
Giao lưu trò chuyện khắp đông tây
Chụp hình nghe nhạc không hề thiếu
Đọc báo xem phim cũng đủ đầy
La liệt đỏ xanh bày dọc tiệm
Ngổn ngang vàng tím xếp ngang quầy
Người già kẻ trẻ ai đều muốn
Luôn ở bên mình để giải khuây

Trần ngộ
NOKIA
Mó máy lần sờ thật sướng tay
Ta còn mê mẫn huống chi tây
Phim chơi cả tiếng pin chưa cạn
Ảnh chụp trăm phô thẻ chửa đầy
Chẳng ngại ngày đêm nhà hoặc phố
Nào e sớm tối sôp hay quầy
Nhỏ to dài ngắn tha hồ chọn
Mấy phút thập thình  dạ bổng khuây

NGUYỄN HUY VỤ
VŨNG TÀU (HỌA)

MÁY TÍNH

Lôi chuột nhắp rà ở dưới tay
Đông hòa nam bắc với phương tây
Email hòa mạng tìm người cũ
Face book kết liên chọn bạn đầy
Đặt vé ung dung gõ tới hãng
Bán mua thong thả lướt qua quầy
Agù @ còn gánh nhiều tai biến
Lừa đão giăng trùm cũng khó khuây

LÊ ĐĂNG MÀNH.QUẢNG TRỊ (HỌA)

Y ĐỀ
Gọn nhẹ vừa nằm trong nắm tay
Vài giây âm vọng tới trời tây
Tha hồ nghe nhạc giao lưu đủ
Mặc sức xem phim quảng cáo đầy
Các hãng cạnh tranh thay đổi kiểu
Khách hàng đua mốt chạy săn quầy
Văn minh điện thoại ai từ chối
Luôn có bên mình để khỏa khuây

HỒ TRỌNG TRÍ.BÀ RỊA .VŨNG TÀU (HỌA)

Thứ Hai, 1 tháng 7, 2013

THỬ NẠN

Không cánh sợ ngày tựa giống dơi
Chuyên tâm đục khoét suốt bao thời
Hoa màu thóc gạo nhe răng nhấm
Châu báu bạc vàng lén mặt xơi
Lũ vật nguyên gien đào mọi chốn
Quái nhân biến thể ẳm kho đời
Bẫy cài thuốc nhữ ra tay diệt
Thử nạn lan tràn mạt đến nơi

TRƯƠNG ĐÌNH ĐĂNG .ĐÀ NẴNG
MỜI HỌA
NẠN CHUỘT
Thêm cánh thì nhìn chẳng khác dơi
Ranh ma phá hoại kể chi thời
Sạch dơ nào chán thi nhau xực
Ô uế khôn chừa cả lũ xơi
Móng sắc khoét kho từ vạn kiếp
Nhọn nanh đục lẫm biết bao đời
Liệu lo thử nạn mau trừ khử
Bắt tận hang cùng tóm tận nơi

trần ngộ (họa)

Chủ Nhật, 30 tháng 6, 2013

ĐỒNG LĂNG

Đồng lăng quê cũ nhớ về thăm
Văn SỞ tướng quân giấc phải nằm
Hà Lỗ ấp xương thơm tuế nguyệt
Ô giang ủ tiếng ngát muôn rằm
Tha hương vang bóng thì xa vắng
Cố quận nức danh cứ biệt tăm
Áo vải cờ đào phò Nguyễn Huệ
Công hầu khanh tướng được bao năm
LÊ ĐĂNG MÀNH (QUẢNG TRỊ)MỜI HỌA
NHỚ CỘI
Đốt nén hương trầm kính cẩn thăm
Nhớ ơn tướng SỞ đã yên nằm
Dưới sông gió lượn soi vầng nhật
Trên núi mây bay rọi ánh rằm
Mong kẻ tha phương đừng biệt bóng
Xin người viễn xứ chớ mù tăm
Chim kia lìa tổ còn thương cội
Trông ngóng từng ngày đợi tháng năm
trần ngộ


Thứ Sáu, 28 tháng 6, 2013

THUỞ ẤY

Thuở ấy êm đềm mộng vẫn đang...
Hai ta thường hẹn dưới ngay hàng...
Con tim rạo rực mong trăng gởi...
Anh mắt mơ màng đợi gió mang...
Từ lúc người đi lòng bổng thấy...
Đến khi mộng vỡ dạ đâm sang...
Soi ly rượu đắng thương màu tóc...
Đếm tháng ngày xa thấy lại càng...

NGUYỄN HUY VỤ (XƯỚNG)
NGÀY NÀO...
Kỷ niệm ngày nào ta cứ đang...
Bóng em thấp thoáng dưới hai hàng...
Người về chốn ấy tình mong gởi...
Kẻ ở phương này nghĩa muốn mang...
Má liễu đã già sao vẫn thấy...
Môi đào đương trẻ há còn sang...
Chim chiều mỏi cánh bây giờ tóc...
Nhớ thuở xuân xanh lại thấy càng...
trần ngộ (họa)

Thứ Tư, 26 tháng 6, 2013

TIẾN THOÁI LƯỠNG NAN

Năm nay cưới hỏi thấy triền miên
Tháng sáu vừa qua bảy đám liền
Thiệp đỏ chưa đi lòng khó ổn
Thiếp vàng đã đến dạ khôn yên
Thân bằng đây đó mời liên tục
Quyến thuộc gần xa cũng tới phiên
Lương bổng còm còi đâu được mấy
Làm thinh xin kiếu chắc e phiền

trần ngộ
PHIỀN NẠN
Ma chay cưới hỏi cứ liên miên
Mỗi đám bay teo mấy xị liền
Thân thuộc đã mời khôn chối thác
Quen sơ thiệp đến khó ngồi yên
Thị trường chi phối thuần phong loạn
 Văn hóa giao hòa bản sắc phiên
Tình nghĩa cân đo lời lỗ tính
Không lo chấn chỉnh đề lâu phiền

TRƯƠNG ĐÌNH ĐĂNG (ĐÀ NẴNG)

KHÁNH THÀNH TỪ ĐƯỜNG

Từ đường lộng lẩy khói hương bay
Hơn bảy trăm năm phúc tổ dày
Khai hóa giang sơn nghìn thuở trước
Khẩn thành điền địa tới ngày nay
Thiên thu nhật nguyệt soi công đức
Vạn cỗ cương thường chẳng đổi thay
Con cháu đồng lòng vun nghiệp cũ
Thành tâm báo hiếu ân sâu đầy

TRẦN NGỘ (MỜI HỌA)
TẠ MỘ SONG THÂN
Gió chao ngan ngát tơ trầm bay
Khánh tạ phước thay ngập cội dày
Phụ đức gia ân khai nghiệp cũ
Mẫu từ cúc dục rạng đời nay
Ngũ thường sách luận luôn ghi nhớ
Chín chữ kinh hoằng không bớt thay
Cha mẹ tại nhà như Phật hiện
Viên dung hạnh hiếu luôn đong đầy
LÊ ĐĂNG MÀNH (QUẢNG TRỊ)

ƠN TIÊN TỔ
Đốt nén hương trầm khói tỏa bay
Tâm linh tưởng vọng đức cao dày
Người đi mở cõi phương Nam ấy
Đất để cho đời nước Việt nay
Dâu bể bao phen khôn hoán đổi
Thăng trầm mấy độ khó dời thay
Công ơn trời biển nguyền ghi tạc
Đền đáp ân sâu trả nghĩa đầy

TRƯƠNG ĐÌNH ĐĂNG (ĐÀ NẴNG)