Thứ Hai, 7 tháng 5, 2012

KÝ ỨC

Dĩ vãng là bài thơ viết dở
Bỏ quên trong ngăn vở hai mươi năm
Nay tìm lại đọc
Bỗng dưng thấy lạ lùng
Quá khứ hằn vết thương lòng
Day dứt một thời xưa cũ
Ngồi buồn đọc câu thơ .
Thấy mình trẻ lại
Tuổi hai mươi, mười bảy
Của em, của tôi
Của một đời người
Dù ở hay đi
Ký ức là mảnh trăng quê
Có trẻ nô đùa;
Có dòng sông bên bồi  lở
Như ngõ xóm thân quen
Xuân về mai vàng nở
Quê ta ngàn thương nhớ
Biết bao đợi chờ!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét