Thứ Sáu, 18 tháng 5, 2012

MỘNG ĐỜI

Ngồi nghĩ đời sao lắm chuyện buồn
Đôi người vì của tội tình tuôn
Thiên phương xảo trá không từ bỏ
Bách kế gian tà chẳng chịu buông
Phú quý Thạch Sùng dù bạc khối
Công danh Vương Khải đến vàng muôn
Ngàn sau lá sẻ rơi về cội
Nước chảy trăm sông đổ lại nguồn!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét