Cây có gốc mới sinh chồi nảy lộc
Sông không nguồn, nước đã cạn từ lâu
Kiếp luân hồi người nối tiếp theo nhau
Trên đường về quá khứ mai sau
Và hiện tại những vườn hoa thơm nhụy
Đêm nằm nghe từ đáy lòng thủ thỉ
Nghĩa cưu mang trời biển rộng vô bờ
Ta lớn lên từ tuổi ấu thơ
Trên lưng mẹ những ngày đi lẫm chẫm
Ba mươi năm nửa đời người lận đận
Lớn lên rồi làm kiếp sống tha phương
Hai mươi năm thăm thẳm một chặng đường
Hiếu chưa trả, nghĩa chưa thường
Nỗi lòng ta ngày đêm canh cánh
Mẹ có nghe chăng dưới chốn cửu tuyền
Lời thơ con đầu cúi lạy cầu xin
Hai mươi năm nhớ ngày mẹ quy tiên
"Cỏi trần tục con làm người tội lỗi"
Muôn thuở nhớ nước nguồn cây cội
Trăm măm lo đất nghĩa trời công
Vườn hoa xuân! Ai chăm chút vun trồng
Cho tươi tốt muôn đời xanh lộc biếc
Mẹ là nguồn của đời con thắm thiết
Ánh dương hồng xin tạc ít lòng son.
Còn trời...
Còn nước...
Còn non...
15/4/2001 - Nhân ngày Phật Đản
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét