Hai mươi năm biết bấy nhiêu ngày
Hồn anh là một cuộc đời say
Say gió, say trăng say sông nước
Say chuyến đò đông ở bến này.
Nghĩ chuyện tình ta lắm chua cay
Dẫn dắt nhau đi qua những ngày
Từ trong gian khổ cơ hàn ấy
Một nắm cơm nghèo tay trắng tay.
Anh viết cho em bài thơ say
Hai mươi năm yêu dấu từng ngày
Như ngọn lửa thiêng âm thầm cháy
Như làn gió thoảng cánh hoa bay.
Và hởi em ơi! Có biết không?
Những khi hờn dỗi nỗi buồn chung
Lòng anh như đã thôi thúc dậy
Dành hết cho em trái tim hồng.
Đạo trọng phu thê! Nghĩa vợ chồng
Trăm năm thề mãi thủy với chung
Dù cho bão táp phong ba lớn
Anh vẫn yêu em đến tận cùng.
Em hãy cùng anh nắm tay nhau
Đường lên hạnh phúc đến mai sau
Vườn hoa nở rộ mùa xuân chín
Ngày tháng đi qua dưới bóng cau.
Anh viết cho em trọn vần thơ
Hạnh phúc trăm năm mãi tôn thờ
Tình em như núi Thiên Thai đó
Vui chốn Tiên Bồng rộn ý thơ.
Em đã vì anh trọn một đời
Hai mươi năm không một tấc rời
Yêu nhau thề quyết không phân rẽ
Đầu bạc răng long vẫn có đôi.
Anh kể em nghe hết những lời
Chân tình thành thật máu tim sôi
Lồng xương thớ thịt lưu trong huyết
Tình nghĩa hai ta chỉ thế thôi!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét