Thứ Bảy, 4 tháng 8, 2012

BÓNG THỜI GIAN

Ngồi nhớ con sông quê chảy
Âm thầm theo mỗi mùa qua
Ngược xuôi thuyền về đôi ngả
Bến xưa mưa bụi xóa nhòa .

Thời gian trôi nhanh vô tình
Nhạt phai má hồng con gái
Đôi mươi một thời ngây dại
Mộng ước ngày nào còn xanh.

Thương em bây chừ xa vắng
Gió chiều làm tóc em bay
Tình đầu còn trong muôn thưở
Ta còn mãi trắng đôi tay.

Xuân qua én liệng lưng trời
Cội mai lạnh lùng rêu phủ
Ngõ quê lấm đường cơn lũ
Trước thềm từng giọt sương rơi.

Ta ngồi đếm bóng thời gian
Trăng vàng tan trong màu nước
Sao khuya dìu chân em bước
Người đi cuối nẻo mây ngàn .

tranngo

 .

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét