Ô Giang nước lửng lờ trôi
Chiều quê gió lạnh ai ngồi buông câu
Hỏi mình nguồn chảy về đâu
Chùm mây ngũ sắc in sâu bóng chiều
Mưa làm con sóng liêu xiêu
Trời chắc cũng muốn nói điều chi đây
Bến xưa thương dấu trăng gầy
Con đò đợi khách tháng ngày chờ trông
Gió đưa rụng lá ngô đồng
Như là rụng cả nỗi lòng của em.
Trần Ngộ
CHIỀU LẠI NHỚ CHIỀU
Chiều về nước cuộn bèo trôi
Nhặt khoan nhớ giọng bồi hồi từng câu
Tiếng hò thưở ấy còn đâu
Ai mong mỏi nhớ tình sâu hỡi chiều
Trời chiều vệt nắng bóng xiêu
Như tan mộng đẹp yêu kiều từ đây
Xót thương thân mẹ hao gầy
Chuyện xưa tình cũ đong đầy đợi trông
Mùa quê lúa chín ươm đồng
Hạt no hạt mẩy nặng lòng thương em
Thì thầm gọi gió bên thềm
Buồn trông chất ngất chiều thêm nhớ chiều !
Bài họa của thầy:Lê Chí Phóng {nhà thơ Thanh Phong }
Trần Ngộ
CHIỀU LẠI NHỚ CHIỀU
Chiều về nước cuộn bèo trôi
Nhặt khoan nhớ giọng bồi hồi từng câu
Tiếng hò thưở ấy còn đâu
Ai mong mỏi nhớ tình sâu hỡi chiều
Trời chiều vệt nắng bóng xiêu
Như tan mộng đẹp yêu kiều từ đây
Xót thương thân mẹ hao gầy
Chuyện xưa tình cũ đong đầy đợi trông
Mùa quê lúa chín ươm đồng
Hạt no hạt mẩy nặng lòng thương em
Thì thầm gọi gió bên thềm
Buồn trông chất ngất chiều thêm nhớ chiều !
Bài họa của thầy:Lê Chí Phóng {nhà thơ Thanh Phong }
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét