Thứ Năm, 14 tháng 11, 2013

VIÊN PHẤN (THƠ MỜI HOẠ)

TRong sáng thanh cao một tấm lòng
Lặng thầm ấp ủ những hoài mong
Khai đường tri thức xây dân trí
Mở lối cương thường giữ quốc phong
Thân thể hao mòn đâu quản ngại
Tinh thần kiên định vẫn thong dong
Cả đời minh bạch đen và trắng
Thà gãy không đành chịu bẻ cong

TRƯƠNG QUANG NAM (THÀNH PHỐ :HỒ CHÍ MINH)

CỬA LÒNG
Rộng của e không hơn rộng lòng
Nẻo giàu kín cỗng khó sao mong
Thân hèn nào dám mơ ly hạc
Số mọn đâu màng ước phượng long
Dưỡng đạo lấy nhân mà lượng thứ
Nuôi tâm dùng nghĩa để bao dong
Thảnh thơi an phận qua ngày tháng
Lưỡi tục mấy đời uốn chỗ cong

TRẦN NGỘ

LẠM BÀN
Vị tha nhân ái tạc ghi lòng
Ai đó đêm ngày cứ ước mong
Có được phẩm hàm ngồi cáng phượng
Làm nên danh phận ngự xe long
Tham giàu bỏ nghĩa đường quan tủi
Phụ khó cầu tài lối hoạn dong
Châu chấu rạng đèn xưa luận giải*
Bảy lần uốn lưỡi chớ nề cong

*Ca dao:Tham giàu phụ khó ai khen
Khác chi châu chấu rạng đèn bay vô
CỤ:TRƯƠNG ĐÌNH ĐĂNG (ĐÀ NẴNG)

1 nhận xét:

  1. Cảm ơn anh Ngộ về các bài họa. Ngầy Nhà giáo VN tôi sẽ đăng lại trên bolg Quang Nam. Chúc anh luôn vui khỏe.

    Trả lờiXóa