Đằng sau ấy giấc say hồn ngọc
Lối trước kia mình ướp mộng vàng
Đời đã lớn qua hồi bụi bặm
Trí vừa khôn giữa chốn thanh quang
GIờ nơi ấy hoá mơ Từ Thức
Và phía kia mất dấu Dã Tràng
Nỗi đắng cay dày thêm kỷ niệm
Khúc lưu tình dạo điếng chiều hoang
TRƯƠNG ĐÌNH ĐĂNG (ĐÀ NẴNG)
TIẾC THẦM
Một thuở qua rồi trang tuổi ngọc
Nay ngồi thầm tiếc giấc mơ vàng
Gối xưa giấu mộng cô phòng lặng
Thềm cũ ôm tình bóng nguyệt quang
Hương rượu LưuLinh say khúc dạ
Vần thơ Đỗ Phủ thấm can tràng
Đàn khuya ai dạo nghe sầu não
Giọng cuốc đêm trường dậy chốn hoang
TRẦN NGỘ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét