Thứ Bảy, 30 tháng 11, 2013

KHÚC LƯU TÌNH (THƠ MỜI HOẠ)

Đằng sau ấy giấc say hồn ngọc
Lối trước kia mình ướp mộng vàng
Đời đã lớn qua hồi bụi bặm
Trí vừa khôn giữa chốn thanh quang
GIờ nơi ấy hoá mơ Từ Thức
Và phía kia mất dấu Dã Tràng
Nỗi đắng cay dày thêm kỷ niệm
Khúc lưu tình dạo điếng chiều hoang
TRƯƠNG ĐÌNH ĐĂNG (ĐÀ NẴNG)

TIẾC THẦM
Một thuở qua rồi trang tuổi ngọc
Nay ngồi thầm tiếc giấc mơ vàng
Gối xưa giấu mộng cô phòng lặng
Thềm cũ ôm tình bóng nguyệt quang
Hương rượu LưuLinh say khúc dạ
Vần thơ Đỗ Phủ thấm can tràng
Đàn khuya ai dạo nghe sầu não
Giọng cuốc đêm trường dậy chốn hoang

TRẦN NGỘ

Thứ Sáu, 29 tháng 11, 2013

DÔÔNG HƯ (GIỌNG QUẢNG TRỊ)

Diều lúc mần dôông cấy chẳng dờ
Aó cùn mụ dắc giả ngu ngơ
Đến khi xéc nát chuồn đi dậu
Đúng buổi nấu keng trốn đánh cờ
Nghe việc đau lưng co cẵng lại
Chộ ăn mời kỵ mạnh tay quơ
Đem phân bỏ rọng người côi xóm
Ló trụi cỏ xeng hả mẹng chờ
TRƯƠNG VĂN LUỸ (BÌNH THUẬN)

CON HƯ
Ít đứa say sưa mạ được dờ
Dà xiêu mái dột giả đò ngơ
Em kêu sương ló đi khôông nỗi
Bạn gọi uống bia chạy có cờ
Chộ chuyện góp tiền coi khép nép
Nghe chia tài sản thả xăng quơ
Gia đình hết phước sinh con đốn
Có méng mô ngon bọ khỏi chờ

TRẦN NGỘ

Thứ Tư, 27 tháng 11, 2013

"VIP" CŨNG DỔM

"VIP" CŨNG DỔM (THƠ MỜI HOẠ)
Ây là nhãn hiệu gói tăm giang
So với trong làng thuộc hạng sang
Làm mặt buổi đầu câu thực khách
Quay lưng giữa buổi mạo tên hàng
Bò hồi bóng bẩy ra tuồng "vip"*
Theo lối ởm ờ dở giọng quan
Thất tín một lần không chuộc lại
Ba đồngdanh tính bán sao đang.
Chú thích :
*vip" là tên nhãn hiệu gói tăm giang

CỤ: TRƯƠNG ĐÌNH ĐĂNG (ĐÀ NẴNG)

ĐỒ GIẢ
Nhan nhãn thị trường hiệu đũa giang
Trưng bày mẫu mả kiểu cao sang
Mừng lòng chủ bán nhờ vô mánh
Buồn dạ khách mua bởi dổm hàng
Gạt gẫm kiếm lời đau cửa khó
Phỉnh phờ thu lợi xót nhà quan
Ai ơi chữ tín cần xem lại
Đồ giả lộng hành lũ chúng đang

TRẦN NGỘ

Thứ Ba, 26 tháng 11, 2013

NGẪM

NGẪM (THƠ MỜI HOẠ)

Nhân sanh vũ trụ luận đêm ngày
Ba vạn sáu ngàn dài ngắn đây
Một khắc kinh qua đời khốn khó
Trăm năm sen nở chốn bùn lầy
Nhất hô trời đất không tà chính
Nhất hấp muôn loài chẳng đúng sai
Vô niệm nhất tâm hoà hiện thực
Giong đời ngan ngát hương ngàn bay

CỤ: LÊ VĂN THANH (BÀ RỊA VŨNG TÀU )
SEN

Gi
ữa  cõi nhân gian đêm lại ngày
Âm dương vô tận khó bàn đây
Tinh thông Bát Nhã không trần cấu
Quán chiếu Kim Cang chẳng nhiễm lầy
Một niệm vô sanh nào phải trái
Kiến tri vô kiến lấy gì sai
Hoa sen mọc ở từ bùn đất
Lá thắm nhuỵ vàng hương ngát bay

Trần Ngộ

NHÌN LẠI ĐỜI MÌNH

Sáu mươi sắp tới chửa phai xuân
Tàn cuộc đời rồi mới tỏ phân
Thơ túi rượu bầu bay bướm mãi
Cờ bàn sách kệ thảnh thơi dần
Trồng người một thuở đang chờ quả
Gieo hạt bao năm vẫn chọn nhân
Qua  nửa đời a ! còn thắm mộng
Vô vi đỡ nhọc đến phàm thân

Thầy :LA THUỴ (BÌNH THUẬN)

ĐƯỜNG ĐỜI

Sáu chục đang còn phơi phới xuân
Đường đời đâu dễ trọn mười phân
Mai kia khéo xén thì tươi thắm
Trúc nọ hay chăm kẻo úa dần
Ngõ hạnh trĩu chồi do hiếu nghĩa
Vườn tâm sai quả bởi hoà nhân
Buông cần lạc thú cùng phong nguyệt
Đo đắn mà chi để luỵ thân

Trần Ngộ

Thứ Bảy, 23 tháng 11, 2013

BÓNG CŨ CHIỀU ĐÔNG

Buốt giá heo may lạnh tím lòng
Thương hồi lỡ vận bước sang sông
Nước mây dang dỡ ngày tươi đẹp
Hương lữa chưa qua buổi ấm nồng
Dấu lặng ly tình in ngấn lệ
Trăng thề lỗi hẹn nghẹn tầng không
Ngàn lau trước gió lay chiều muộn
Vẫn cháy trong tim một bóng hồng

TRƯƠNG ĐÌNH ĐĂNG (ĐÀ NẴNG)

LỆ LÒNG
Từ độ xa nhau nuốt lệ lòng
Đôi mình cách trở một dòng sông
Đường mơ hờ hững trầu phai thắm
Lối mộng phôi pha rượu nhạt nồng
Đàn dỗi rung buồn tơ phím rỗng
Trăng hờn ngậm tủi mối tình không
Đèn khuya đơn bóng in rèm lặng
Khóc hộ duyên ai phận má hồng

TRẦN NGỘ

LÁCH GIỎI

Cái đẹp trời cho lại  kín vào
Mới nhìn đã thấy tính tinh sao ?
Ngọc hoàng ban tặng thương chưa trót
Quân tử chen vô thử thế nào
Lấn dọc xiên gang liền thục mạng
Trồi lên thụt xuống thích đâm lao
Mồ hôi mướt mượt cười vui vẻ
Thấy của thơm tho mãi muốn nhào

PHAN THỊ THANH MINH (HÀ NỘI)
TÁT NƯỚC
Tát nước trời cho mời bạn vào
Thử vài ba bận để xem sao
Bần nông chẳng lạ từ bao kiếp
Phú hộ thân quen tự thuở nào
Kéo xuống đâm ngang vui lỗ thọc
Trồi lên thụt dọc khoái chày lao
Qua mùa nắng cực nông dân sướng
Đến buổi mưa tuôn cọc sẽ nhào

Trần Ngộ

Thứ Sáu, 22 tháng 11, 2013

VẦNG ĐÔNG TÌM BẠN

Tiếng vạc lay trời gọi cút côi
Hơi đông lại nhói phía lưng rồi
Qườ tay lót gối chêm đầu lệch
Dỗ khúc ru đời nuốt mộng trôi
Nửa xót tình duyên tan giữa cuộc
Phần thương nấm cỏ lạnh bên đồi
Ai đang buốt giá vì cô quạnh
Thơ mở xin cùng hoạ với tôi

TRƯƠNG ĐÌNH ĐĂNG (ĐÀ NẴNG)

ĐÀN KHUYA
Đàn khuya ai nhấn điệu đơn côi
Trầm bổng du dương thảm quá rồi
Xót nỗi thân bèo cơn sóng dạt
Thương tình phận bọt giữa dòng trôi
Duyên xưa gởi lại bên sườn núi
Nợ cũ trao em dưới ngọn đồi
Đông đến lạnh lùng thêm quạnh vắng
Rừng chiều thấp thoáng một mình tôi

TRẦN NGỘ

TIẾNG RAO ĐÊM

Rao đêm nức nở giọng mồ côi
Rét buốt chực vây kẻ chợ đời
Hiện tại quả chiêu oằn phận gánh
Tương lai nghiệp dẫn rướn đời trôi
Tản cư lạc mẹ ngay bên hẽm
Sơ tán mất cha cạnh mé đồi
Ai hởi ! thấu cho đời quạnh quẽ
Khản hơi gọi nắng mảnh đời tôi.

LÊ ĐĂNG MÀNH (QUẢNG TRỊ)


HIU QUẠNH
Tháng ngày lây lất một thân côi
Có nuối tiếc chăng chuyện đã rồi
Dĩ vãng đắng cay đành số đẫy
Tương lai chua xót mặc đời trôi
Ngùi trông lá rụng trong cơn gió
Lặng ngắm hoa rơi phía cuối đồi
Đêm xuống lạnh lòng con sóng bạc
Trăng thềm đối ẩm tôi cùng tôi

QUANG NAM (THÀNH PHỐ:HỒ CHÍ MINH)

Thứ Năm, 21 tháng 11, 2013

GÁC CHÈO

Cứ mỗi lần nghe tiếng trống trường
Bồi hồi sao nhớ nhớ thương thương
Tấc lòng yêu trẻ vai oằn gánh
Bụi phấn vương đầu tóc nhuộm sương
Sách vỡ ngậm ngùi  nằm một xó
Học trò thân thiết dạt mười phương
Lái đò nào kể công đưa đón
Ai nhớ ai quên mặc thế thường

KHA TIỆM LY(CHỦ TRANG THƠ ĐƯỜNG DATDUNG)
TRƯỜNG CŨ TÌNH XƯA
Từ dạo ta xa biệt mái trường
 Nhớ về Thầy bạn quặn lòng thương
Hiên chiều áo trắng bay theo gió
Ngõ vắng phượng hồng quyện tuyết sương
Xếp gọn hành trang người một ngả
Niêm tròn đồ đạc kẻ muôn phương
Ân tình dấu kín trong tâm khảm
Ai đó ?Đừng quên chuyện lệ thường !
Trần Ngộ

Thứ Ba, 19 tháng 11, 2013

LỜI CHA (THƠ THỈNH MỜI HOẠ )

Con ơi ! hãy nhớ lấy lời cha
Trăm nết nào qua nết thật thà
Tiếp đãi người trên tròn lễ nghĩa
Ở ăn kẻ dưới chớ chua ngoa
Chung thân hiếu kính ơn thầy mẹ
Trọn đạo tôn thờ bụt Thích Ca
Nhân quả trước sau đều báo ứng
Sống sao cho phải phép khuôn nhà

Trần Ngộ
XƯỚNG DỊ HOẠ NAN
Gieo chi tử vận khó ri cha
Từ loại kiếm mô khác thật thà
Tránh lặp khôn tìm lời chính xác
Dùng bừa ngại bảo kẻ điêu ngoa
Cố lần qua ngưỡng đôi vần thực
Lại vướng vô tròng đấng THÍCH CA
Xướng dị xin chừa cho ngõ hoạ
Luật xưa vốn đã trói bao nhà
TRƯƠNG ĐÌNH ĐĂNG (ĐÀ NẴNG HOÀ VẬN )
NHÂN HOÀ
Duy trì bản sắc của ông cha
Trí dũng khiêm cung vốn thiệt thà
Kết nghĩa với người nên mật thiết
Giao tình cùng bạn chớ điêu ngoa
Đành rằng vọng tộc thì ngâm vịnh
Chẳng lẽ thảo dân bỏ xướng ca
Địa lợi nhân hoà do nếp đất
Cầm kỳ thi hoạ toả muôn nhà

LÊ ĐĂNG MÀNH (QUẢNG TRỊ)

Chủ Nhật, 17 tháng 11, 2013

BÁT XÀ NHŨNG TỘC(THƠ MỜI HOẠ)

Cơm dân áo "nước" giống danh gia
Nhũng tộc "rắn đầu " phép chẳng tha
Công quỷ kết bè moi rốt "ráo"
Cũi "lồng "lấy lệ nhốt vài ba
"Hỗ" bia con thảo quên tình mẹ
Mang tiếng "học trò" đốt quyễn cha
Dấu cũ "lằn" xưa ai kẻ xoá
Cháu con "mai "hậu hưởng ân nhà
(Bái vọng thi thần:LÊ QUÝ ĐÔN)
Mượn vần bài thơ:RẮN ĐẦU BIẾNG HỌC

TRƯƠNG ĐÌNH ĐĂNG (ĐÀ NẴNG) MỜI HOẠ

DẤU XƯA
Nhớ thời dân nước nghiệp nho gia
Xiêm áo học trò dáng thướt tha
Nắng dọi đài nghiên mùa tạnh ráo
Gió lồng án bút tiết phong ba
Danh đề nạm lục vui lòng mẹ
Bảng hỗ khuyên vàng sướng ý cha
Lằn cũ dấu nay còn đậm nét
Làm sao mai một tiếng thơm nhà

TRẦN NGỘ

Thứ Bảy, 16 tháng 11, 2013

LỤT THÁNG MƯỜI (THƠ MỜI HOẠ)

Eng còn dớ lụt tháng mười khôông?
Cươi cựa bùn chà trét ló môn
Nát bạc chạy queng đau rọt bọ
Cơn xeng nghiêng ngã ngá lòng ôông
Xóm côi dức dối dà trương cẹng
Ngọ đưới tròng trành đụn chôỗng môông
Kiếp nạn hăm ba đang tưởng niệm
Khấn chi cũng cực cấy cùng dôông

LÊ ĐĂNG MÀNH (QUẢNG TRỊ)
(GIỌNG QUẢNG TRỊ)
 Y ĐỀ
Dớ lụt tháng mười năm ngoái khôông ?
Sắn cà còn chết huống chi môn
Heo ca về biển buồn bao mụ
Trâu nghé lên rừng khổ mấy ôông
Ngoài đụn rơm nghiêng nằm chôỗng đít
Trong bồ ló trập đứng chôồng môông
Qua mùa tiểu mãn may ra đợ
Mấy ả sồn sồn mới có dôông

TRẦN NGỘ

BẠO NĂM THÌN

Lụt nớ dớ hoài răng lại khôông
Bọ tui thường dắc thuở lưa ôông
Bính thìn trận bạo tan làng nác
Đại hoạ quê miềng đói chuối môn
Lăng miệu đền đài trúc trụi lụi
Hình hài linh vật chôổng môồng môông
Săng chôn người chết toàn tre chiếu
Cọng chắc lên nguồn cả cấy dôông
TRƯƠNG ĐÌNH ĐĂNG (ĐÀ NẴNG)

Thứ Năm, 14 tháng 11, 2013

VIÊN PHẤN (THƠ MỜI HOẠ)

TRong sáng thanh cao một tấm lòng
Lặng thầm ấp ủ những hoài mong
Khai đường tri thức xây dân trí
Mở lối cương thường giữ quốc phong
Thân thể hao mòn đâu quản ngại
Tinh thần kiên định vẫn thong dong
Cả đời minh bạch đen và trắng
Thà gãy không đành chịu bẻ cong

TRƯƠNG QUANG NAM (THÀNH PHỐ :HỒ CHÍ MINH)

CỬA LÒNG
Rộng của e không hơn rộng lòng
Nẻo giàu kín cỗng khó sao mong
Thân hèn nào dám mơ ly hạc
Số mọn đâu màng ước phượng long
Dưỡng đạo lấy nhân mà lượng thứ
Nuôi tâm dùng nghĩa để bao dong
Thảnh thơi an phận qua ngày tháng
Lưỡi tục mấy đời uốn chỗ cong

TRẦN NGỘ

LẠM BÀN
Vị tha nhân ái tạc ghi lòng
Ai đó đêm ngày cứ ước mong
Có được phẩm hàm ngồi cáng phượng
Làm nên danh phận ngự xe long
Tham giàu bỏ nghĩa đường quan tủi
Phụ khó cầu tài lối hoạn dong
Châu chấu rạng đèn xưa luận giải*
Bảy lần uốn lưỡi chớ nề cong

*Ca dao:Tham giàu phụ khó ai khen
Khác chi châu chấu rạng đèn bay vô
CỤ:TRƯƠNG ĐÌNH ĐĂNG (ĐÀ NẴNG)

Thứ Tư, 6 tháng 11, 2013

BÃO LỤT MIỀN TRUNG

Miền trung bão lụt giữa mùa đông
Mái tốc tường xiêu thật não lòng
Đất lỡ ì ầm đường nghẽn lối
Mưa tuôn xối xả nước tràn sông
Thương sao đồi núi cây tan tác
Xót quá ruộng nương lũ hãi hùng
Đời sống dân nghèo bao khốn khổ
Mùa màng tuy có cũng như không 

THẦY :LÊ NGỌC PHÁI (THÀNH PHỐ HỒ CHÍ MINH)


LẠNH ĐÔNG
Quê mẹ đang vào tiết lạnh đông
Ra đi thương nhớ mãi trong lòng
Mùa hè nắng hạn khô nương ruộng
Lụt lội mưa dầm nước ngập sông
Bão tố người già bao khiếp đãm
Phong ba con trẻ lại bi hùng
Anh em ruột thịt chung nguồn cội
Gặp cảnh cơ hàn có tội không ?

TRẦN NGỘ (KÍNH HOẠ)



Thứ Hai, 4 tháng 11, 2013

THĂM EM (THƠ THỈNH MỜI HOẠ)

Tôi đến thăm em một buổi chiều
Nắng vàng nhè nhẹ gió hiu hiu
Xuôi dòng Thạch Hãn mờ sương khói
Cập bến Ba Lòng cảnh tịch liêu
Má liễu ngày xưa còn sắc thắm
Môi đào thuở ấy vẫn yêu kiều
Bao mùa xa vắng bao mùa nhớ
Nay gặp nhau mừng tủi bấy nhiêu !

TRẦN NGỘ (XƯỚNG)
HẠNH NGỘ

Gặp nhau tóc đã điểm sương chiều
Mắt chạm tay cầm bớt quạnh hiu
Quý bạn đồng văn quên chiết bóng
Thương mình lẽ gối sống cô liêu
Vàng son trả lại thời oanh liệt
Ngà ngọc tìm đâu chút diễm kiều
Đó biệt người xưa buồn mấy độ
Đây lìa cố quận nhớ bao nhiêu 

CỤ:TRƯƠNG ĐÌNH ĐĂNG (ĐÀ NẴNG)