Có thể nào chưa...lại bảo thôi
Ngồi trong biến kiếp buổi luân hồi
Biết mai còn sống khoai dành mốt
Hay số vô tình nếp ớn xôi
Một phút huy hoàng kiêng bởi giới
Ngàn năm le lói cũng ra đồi
Gíá trời chẳng nặn e va nhỉ
Chắc cõi ta bà khỏi sắm nôi
TRƯƠNG ĐÌNH ĐĂNG (XƯỚNG)
THÀNH PHỐ ĐÀ NẴNG
TÙY HỒI
Bạn có bôn ba cũng thế thôi
Ngàn mưu trăm chước phải tùy hồi
Trường đông buổi sáng lo buôn cháo
Chợ họp ban chiều nhớ bán xôi
Dù có băng sông hay lội suối
E còn vượt ải hoặc leo đồi
Siêng năng tần tảo không ngần ngại
Triệu phú tới rồi hết khúc nôi
TRÂN NGỘ (HỌA)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét