Tay đưa nhè nhẹ mái đò ngang
Mà thấy sao thơ lộn bóng vàng
Một góc trời mơ mơ bát ngát
Đôi bờ bến nhớ nhớ mênh mang
Mãi nghe tim réo lời lưu luyến
Còn hỏi ai chi chuyện lỡ làng
Thầm trách mà chi đừng trách nữa
Bóng chiều vẫn đẹp tiễn em sang
LINH ĐÀN (XƯỚNG)
DUYÊN LỠ
Mai này em lỡ bước sang ngang
Thôi tiếc mà chi cái mộng vàng
Ôm nỗi ân tình tình khổ lụy
Nhớ niềm duyên nợ nợ thương mang
Quên cơn gió tủi hôm đầu xóm
Cùng giọt mưa đau tối cuối làng
Lưu luyến lòng thêm càng bịn rịn
Khách chiều còn đợi chuyến đò sang
Trân ngộ (họa)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét