Nam lào qua táp lũy tre làng
Cằn cỏi đất chìa tay túm mang
Đông bắc vết chà còn nhức nhối
Xuân phong chưa lặt hết thương tang
Quê nhà ân nghĩa luôn chan chứa
Trời đất vô tâm đến phủ phàng
Cho dẫu càn khôn trừng mắt quét
Cánh cò vẫn địu nắng chiều tan
LÊ ĐĂNG MÀNH (XƯỚNG)
MÙA SAU
Xuân đến hè đi nhớ xóm làng
Gió lào nắng nóng cảnh thương mang
Quê cha mưa thiếu khô đồng lúa
Xứ mẹ nắng đầy héo ruộng tang *
Trời khiến đành lòng chan với chứa
Đất xui cam dạ phủ cùng phàng
Chờ qua cho hết mùa nam hạn
Nức nỡ ve sầu hận sẽ tan
TRẦN NGỘ (HỌA)
*tang :dâu tằm ăn
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét