Thứ Ba, 30 tháng 4, 2013

CHUYẾN ĐÒ CHIỀU

Tay đưa nhè nhẹ mái đò ngang
Mà thấy sao thơ lộn bóng vàng
Một góc trời mơ mơ bát ngát
Đôi bờ bến nhớ nhớ mênh mang
Mãi nghe tim réo lời lưu luyến
Còn hỏi ai chi chuyện lỡ làng
Thầm trách mà chi đừng trách nữa
Bóng chiều vẫn đẹp tiễn em sang
LINH ĐÀN (XƯỚNG)

DUYÊN LỠ
Mai này em lỡ bước sang ngang
Thôi tiếc mà chi cái mộng vàng
Ôm nỗi ân tình tình khổ lụy
Nhớ niềm duyên nợ nợ thương mang
Quên cơn gió tủi hôm đầu xóm
Cùng giọt mưa đau tối cuối làng
Lưu luyến lòng thêm càng bịn rịn
Khách chiều còn đợi chuyến đò sang
Trân ngộ (họa)

Thứ Hai, 29 tháng 4, 2013

TỪ BI

Bữa ăn đơn giản chẳng vương ai
Lưng chén cơm khoai cũng sống dài
Cá thịt cao lương càng khỗ hận
Muối tương đạm bạc lại vui dai
Gieo nhân huân tập đời thường tại
Hái quả cát tường cõi vị lai
Nuôi dưỡng lòng từ tươi tốt mãi
Muôn loài an lạc nhẹ chân hài
LÊ ĐĂNG MÀNH (XƯỚNG)
CÂY ĐỨC
Như Bụt thì thôi chẳng ghét ai
Tâm không ngăn ngại sướng dài dài
Từ bi còn dạ đâu thù mãi
Bác ái lòng nào để oán dai
Độc ác nhanh chầy tai cũng đến
Hiền lành sớm muộn phước tùng lai
Trồng cây chi đẹp bằng cây đức
Muôn thuở còn thơm một dấu hài
Trần ngộ (họa)

Thứ Bảy, 27 tháng 4, 2013

VÀO CUỘC BẢY MƯƠI

Gẫm tuổi xuân qua chợt mỉm cười
Cỗ lai hy trót hẹn mười mươi
Nửa hồn lãng tử quên mùi tục
Mấy độ phong lưu khước vị đời
Ngắm cảnh xa hoa phù phiếm gọi
Trông màu lương thiện nhạt nhòa soi
Thôi thì ta cứ ta như vậy
Cược với trăm năm một thế ngôi
LÔI VŨ TỬ (XƯỚNG)
TIÊU DAO
Ngày tháng ung dung với nụ cười
Tuổi ngoài thất thập vẫn tươi mươi
Phong lưu tự tại vui niềm đạo
Thoải mái vô tư sướng nỗi đời
Đêm cảnh giả sơn vầng nguyệt rọi
Ngày cầu thủy tạ ánh dương soi
Tiêu dao thi phú vài ba vận
Thanh thản cần gì tước lộc ngôi

Trần ngộ (họa)

HÒN GIẢ SƠN

Thủy tận sơn cùng quá sải tay
Giang sơn hùng vĩ gọn trong này
Sanh sung tùng sứ chen đường mọc
Diệc lạc ngỗng cò nghẽn lối bay
Sừng sững non cao chưng bãi nước
Loanh quanh suối lượn ngậm đài mây
Quan trường treo kiếm về tiêu khiển
Vui thú yên hà chính ở đây
LÊ ĐĂNG MÀNH (XƯỚNG)
HÒN NON BỘ
Sỏi đá chất chồng quá khéo tay
Khen ai nhào nặn giang sơn này
Dưới hồ đàn cá tung tăng lội
Bên thác bướm vòng thấp thoáng bay
Ngủ lão qua cầu in bóng nước
Bát tiên tắm suối ánh màu mây
Trí nhân say ngắm hòn non cảnh
Du khách xa gần muốn viếng đây
TRẦN NGỘ(HỌA)

Thứ Sáu, 26 tháng 4, 2013

CỨ CƯỜI

Chao ôi bui quá sá là bui
Tám chục xuân dư tán cũng bùi
Tình mượn vần tin lời trong dạ
Yêu vờ mà ngại tiếng ngoài mui
Trách đời khéo dưng trò ngao ngán
Tủi phận xui chi nỗi ngậm ngùi
Duyên nợ trần ai ai đó tá
Cứ cười xin chớ khóc vì tui
TRƯƠNG ĐÌNH ĐĂNG (XƯỚNG)
CỤ VÀ TUI
Đã tám mươi ngoài tánh vẫn bui
Thơ văn nghe cũng rất chi bùi
Lòng ngay xướng họa ra đầu lưỡi
Dạ thẳng gieo vần ở chót mui
Thương nhạn lẽ đàn thêm quyến luyến
Xót hồng chiếc bạn lại bùi ngùi
Sở Tần đôi cảnh chung nguồn cội
Chia sẻ vui buồn cụ với tui
Trần ngộ (họa)

Thứ Tư, 24 tháng 4, 2013

SANG NGANG

Thôi còn chi nữa để mà trông
Mai mốt là em đi lấy chồng
Tình cũ cam lòng ôm chiếc bóng
Duyên xưa rồi cũng phủi tay không
Ngày chưa hôn ước thân trong trắng
Nay bước vu quy má nhạt hồng
Đăng đối nhà anh nghèo chẳng có
Ngậm ngùi nhìn sáo đã sang sông
Trân ngộ
LẠC TÌNH
Độ ấy em ngồi cứ ngóng trông
Mười năm sau nữa mới theo chồng
Thì hoa vụ trái đây đành vậy
Phận gái duyên già đó thấu không
Nguyệt lão dập vùi chi má phấn
Ông tơ nỡ phụ chút môi hồng
Môn đăng hộ đối ai bày nhỉ
Tình lạc nhau rồi suối nhớ sông
TRƯƠNG ĐÌNH ĐĂNG (HỌA)

Thứ Hai, 22 tháng 4, 2013

HÁT MÃI KHÚC NAM BÌNH

Nước non ngàn dặm cái tình chi
Thân gái đoạn trường bước biệt ly
Ô LÝ hai vùng trao vấn lễ
Thiên hương một đóa đính hôn kỳ
Phương Nam mở cõi trời Nam tạc
Đất Việt ơn bà sử Việt ghi
Muôn thế hệ sau còn hát mãi
Nước non ngàn dặm cái tình chi

TRƯƠNG ĐÌNH ĐĂNG ĐÀ NẴNG XƯỚNG

VÌ NƯỚC QUÊN MÌNH
Nào phải ân tình duyên nợ chi
Theo chồng gạt lệ để từ ly
Trao duyên hiến đỗi châu Ô LÝ
Gởi phận cho ai chẳng hẹn kỳ
Đức cả non nhà luôn tưởng nhớ
Ân sâu đất Việt mãi còn ghi
Đời sau con cháu đang truyền tụng
Vì nước quên mình chẳng quản chi

TRÂN NGỘ (HỌA)

VÌ NƯỚC
Vì nước thành hôn đối hộ chi?
Hoàng gia đau đớn buổi phân ly
Chế Mân nâng lễ dâng Ô LÝ
Công chúa lệ rơi biệt đế kỳ
Thuận Hóa đất lành đất tạc tượng
Sông Hương nước ngọt nước in ghi
Thương ôi! hương quế lan bờ cõi
Vì nước quên mình hộ đối chi?

LÊ ĐĂNG MÀNH (QUẢNG TRỊ HỌA)
(Sông hương do Bà Huyền Trân đặt.tại núi Ngủ Phong HUẾ .có thờ tượng bà Huyền Trân)

Chủ Nhật, 21 tháng 4, 2013

CHỒNG GIÀ

Khổ lắm trời ơi chuyện vợ chồng
Ba chìm bảy nỗi có như không
Đêm nằm tức dạ vì ông yếu
Khuya dậy buồn lòng bởi ông non
Đâu phải thịnh dương là chuyện dễ
Mà lo biệt dược với nồi xông
Mong sao bút viết còn ra mực
Khổ lắm trời ơi chuyện vợ chồng
LÊ HOÀI PHƯƠNG (XƯỚNG)
CHÁN CHỒNG
Đã lão chi đâu lại chán chồng
Bởi bà tiếc của bảo rằng không
Thần phương đôi tể ông như trẻ
Thánh dược vài hoàn cụ hết non
Tráng thận lo chi chiêu bấm huyệt
Thân cường chớ xổ kiểu khuây xông
Thuốc thang tẩm bổ dương hừng hậy
Đêm bảy ngày ba chuyện vợ chồng
Trân ngộ (họa)

Thứ Sáu, 19 tháng 4, 2013

ÁNH ĐẠO

Thời gian nhuộm trắng mái đầu xanh
Gậy trắng hoàng hôn bước độc hành
Mỏi gối tầm sư nơi cửa Phật
Dừng chân học đạo chốn am thanh
Đường về quê mẹ đường ân nghĩa
Qủa phúc vườn tu quả ngọt lành
Dòng ngược xuôi thuyền về bến giác
Bồ Đề ánh đạo sáng long lanh
THI TRÀ (XƯỚNG)

VÔ SANH
Mai về YÊN TỬ chốn non xanh
Học đạo tầm sư nguyện phụng hành
Cửa Phật trang nghiêm lồng gió mát
Cảnh chùa cổ kính chiếu trăng thanh
Bồ Đề thường nở trăm hoa ngọt
Bát Nhã luôn đơm vạn quả lành
Một niệm vô sanh lòng đã Bụt
Tâm thành nào đọ vụng hay lanh
Trần ngộ (họa)

QUÊ HƯƠNG

Mỗi người ai cũng có làng quê
Để lúc ra đi có chổ về
Câu Nhi làng tôi gần Hà Lộ
Qua cầu Mỹ Chánh cách con đê
Cơm chiều khói rạ bay nồng nặc
Đất cát hom dâu lộn bốn bề
Ai cũng thương người thương cả xóm
Đi đâu rồi cũng muốn về quê
LÊ SĨ CHƯƠNG THÀNH PHỐ ĐÀ NẴNG

TÌNH QUÊ
Đôi bờ cách trở mối tình quê
Lâu lắm chiều nay lại muốn về
Qua mấy con kênh ngoài ruộng lúa
Gập ghềnh cầu gỗ nối bờ đê
Đất cằn áo mẹ thương nhiều nỗi
Cát trắng cơm cha khổ mọi bề
Nhớ chỗ vùi nhao nơi cắt rốn
Ai mà quên được chốn làng quê
Trân ngộ (họa)

Thứ Tư, 17 tháng 4, 2013

NAM QUỐC SƠN HÀ

Còn đây dấu tích tỏa Hương Giang
Thuận Hóa  bao phen thắm sách vàng
NGUYỄN HUỆ lên ngôi chính vị hiệu
Chinh Man* cởi giáp thất kinh hàng
LÝ TRẦN chính nghĩa nghìn thu vững
Đường Tống hung tàn một giấc tan
Hào khí Đông A ngời dũng liệt
Muôn đời hào kiệt chói Nam san
*Chinh Man :là tên hiệu trước khi đi xâm lược do vua Càn Long ban.hắn ngạo cho dân ta là man di
LÊ ĐĂNG MÀNH (QUẢNG TRỊ )XƯỚNG

SỮ VÀNG DÂN TỘC
Lẫy lừng đại thắng Bạch Đằng Giang
HƯNG ĐẠO tô thêm trang sử vàng
Bốn vạn quân Nguyên đành bỏ mạng
Hai trăm tướng địch phải xin hàng
Nghi binh xe ngựa ta toàn vẹn
Thủy kế thuyền bè giặc nát tan
Dân chúng reo hò như sấm dậy
Thái bình <vạn cổ thử giang san >
Trần ngộ kính họa

Thứ Ba, 16 tháng 4, 2013

NHỚ HOA TRONG HOA

Ai làm cho nhạn phải lìa đôi
Một đóa thiên hương thoắt gãy rồi
Nhớ bóng hình xưa buồn vời vợi
Ngắm câu tình muộn nhớ xa xôi
Mệnh tài tương đố sao đành nỡ
Sanh tử luân hồi phải chịu thôi
Người rũ phong trần nương cánh hạt
Đường trần khắc khoãi chỉ mình tôi
TRẦN QUỲNH HOA(XƯỚNG)

HƯƠNG LÒNG
Trời làm hồng nhạn phải chia đôi
Hình bóng MỸ KHANH giã biệt rồi
Cõi thế khuất mờ miền giá lạnh
Non bồng riêng bóng chốn xa xôi
Thác về sống ở thân cam chịu
Sinh tử vô kỳ đành phận thôi
Đốt nén hương lòng khóc nữ sĩ
Bạn đường rưng lệ huống hồ tôi

TRÂN NGỘ (HỌA)

Chủ Nhật, 14 tháng 4, 2013

BIỆT LY

Sỏi đá xa rồi cũng nhớ nhau
Sông buồn ai khéo vét thêm sâu
Một làn má phấn bao mùi nhớ
Nửa sóng thu ba  mấy cuộc sầu
Nắng hạ vừa nhen hoa phượng thắm
Cây rừng thôi thúc tiếng ve đâu
Em về mang cả hồn ta đó
Còn để làm chi mấy giọt châu
KHA TIỆM LY (XƯỚNG)

GIỌT CHÂU
Mai này sỏi đá cũng nhờ nhau
Cây oán xin đừng ươm quá sâu
Cứ để nụ hồng vương hạ nhớ
Và cho hương tím quyện thu sầu
Vô ưu chẳng niệm thông tam giới
Ngăn trở làm gì chẳng tới đâu
Trả đóa hoa tàn cho liễu rũ
Quay về góp nhặt giọt xưa châu
TRÂN NGỘ (HỌA)

CẢNH GIÀ

Một mình một chó mấy con chim
Ra rã suốt ngày chẳng chịu im
Ríu rít chim ca chào nắng mới
Gâu gâu chó sủa báo ai tìm
Chậu cây tán đẹp nhờ tay khéo
Gà trống vui tình thả giọng kim
Trên án bài thơ chờ đoạn kết
Đàn đâu luyến ngón ngọt âm kìm
TRƯƠNG ĐÌNH ĐĂNG
THÀNH PHỐ ĐÀ NẴNG (XƯỚNG)
CẢNH NGHÈO
Thấp thoáng trên cau mấy tổ chim
Dưới thềm gió lạnh bóng chiều im
Mình nghèo ở chợ ai nào hỏi
Họ có non cao lắm kẻ tìm
Thiếu nợ chủ la như búa bỗ
Vay tiền khách mắng tựa đâm kim
Hiên ngoài con vợ còn xay lúa
Văng vẳng bên tai một tiếng kìm
TRẦN NGỘ (KÍNH HỌA)

Thứ Bảy, 13 tháng 4, 2013

THỌ GIỚI

Có thể nào chưa...lại bảo thôi
Ngồi trong biến kiếp buổi luân hồi
Biết mai còn sống khoai dành mốt
Hay số vô tình nếp ớn xôi
Một phút huy hoàng kiêng bởi giới
Ngàn năm le lói cũng ra đồi
Gíá trời chẳng nặn e va nhỉ
Chắc cõi ta bà khỏi sắm nôi
TRƯƠNG ĐÌNH ĐĂNG (XƯỚNG)
THÀNH PHỐ ĐÀ NẴNG

TÙY HỒI
Bạn có bôn ba cũng thế thôi
Ngàn mưu trăm chước phải tùy hồi
Trường đông buổi sáng lo buôn cháo
Chợ họp ban chiều nhớ bán xôi
Dù có băng sông hay lội suối
E còn vượt ải hoặc leo đồi
Siêng năng tần tảo không ngần ngại
Triệu phú tới rồi hết khúc nôi

TRÂN NGỘ (HỌA)

Thứ Năm, 11 tháng 4, 2013

ĐỘ LƯỢNG

Sống mong chia sẻ với tha nhân
Từng phút trôi qua giữa thế trần
Lòng lắng vô cầu in bóng nguyệt
An tâm chẳng bận ảnh đình vân
Những mong từ ái đừng ngăn cách
Hằng ước bao dung chẳng ngại ngần
Nghe giữa tàn phai tâm độ lượng
Lá chao còn ngậm giọng sương ngân
LÊ ĐĂNG MÀNH (XƯỚNG)
LỮ KHÁCH
Xin người mở rộng tấm lòng nhân
Xóa hết đau thương giữa tục trần
Mai có xa lìa nơi cõi tạm
Nghĩa tình còn gởi chốn phù vân
Dòng sông bác ái luôn thơm mát
Nguồn nước từ bi mãi sáng ngần
Lữ khách nương bè qua bến ngộ
Đêm rằm lấp lánh bóng trăng ngân

TRẦN NGỘ (KÍNH HỌA)

Thứ Tư, 10 tháng 4, 2013

KẾT BẠN HÒA THƠ

Lời thơ ai viết thật là hay
Ý tứ văn chương quá đủ đầy
Kết nghĩa tri âm lòng chẳng đổi
Giao tình thi hữu dạ không phai
Ngày đêm nắn nót đường thi vận
Năm tháng chuốt trao tứ tuyệt bài
Men rượu ấm nồng cùng chén cạn
Nối vòng tay lại ngất ngây say
TRƯƠNG MINH DIỆP(XƯỚNG)

TƯƠNG PHÙNG
Ai hát đêm qua lời quá hay
Niềm riêng man mác nhớ nhung đầy
Lòng nghe xao xuyến bao giờ nhạt
Dạ thấy bồi hồi mấy thuở phai
Ta muốn giao tình dăm bảy vận
Cùng em kết nghĩa một đôi bài
Trăng thanh gió thổi cung đàn dạo
Mừng buổi tương phùng cạn chén say

Tran ngộ (họa)

Thứ Ba, 9 tháng 4, 2013

SEN

Sống giữa hồ ao vẫn rỡ ràng
Sắc màu tinh khiết hướng dương quang
Chín tầng cánh trắng nâng chân ngọc
Muôn lớp đài thiêng kết đạo tràng
Cột sóng buồm dong khi tiết đỗi
Phơi sương hạt ngậm bởi mùa sang
Quốc hoa biểu tượng hồn dân tộc
Gần gũi nhân gian ngát PHẬT đàn
TRƯƠNG ĐÌNH ĐĂNG THÀNH PHỐ ĐÀ NẴNG
XƯỚNG
LIÊN HOA
Hương dịu thơm lâu chẳng rộn ràng
Giữa hồ nước lạnh điểm phong quang
Mưa dầm lá vẫn thơm màu ngọc
Nắng dãi hoa luôn trổ sắc vàng
Điện các trưng bày khi lễ đến
Cung đài trang trí tiệc tùng sang
Liên tâm thần dược lành muôn bệnh
Thờ phụng thần linh cúng pháp đàn

TRẦN NGỘ (HỌA)

MÙA SANG

Nam lào qua táp lũy tre làng
Cằn cỏi đất chìa tay túm mang
Đông bắc vết chà còn nhức nhối
Xuân phong chưa lặt hết thương tang
Quê nhà ân nghĩa luôn chan chứa
Trời đất vô tâm đến phủ phàng
Cho dẫu càn khôn trừng mắt quét
Cánh cò vẫn địu nắng chiều tan

LÊ ĐĂNG MÀNH (XƯỚNG)
MÙA SAU

Xuân đến hè đi nhớ xóm làng
Gió lào nắng nóng cảnh thương mang
Quê cha mưa thiếu khô đồng lúa
Xứ mẹ nắng đầy héo ruộng tang *
Trời khiến đành lòng chan với chứa
Đất xui cam dạ phủ cùng phàng
Chờ qua cho hết mùa nam hạn
Nức nỡ ve sầu hận sẽ tan
TRẦN NGỘ (HỌA)
*tang :dâu tằm ăn

Thứ Sáu, 5 tháng 4, 2013

HOÀNG HOA MAI

Hoàng mai óng ả báo xuân sang
Nụ ngọc lung linh ánh cánh vàng
Hương thả thế trần xua tục lụy
Sắc lồng ký ức nhắc thời gian
Cành thân nhựa ứa đầy sung mãn
Trời đất hồn vương buổi rụng tàn
Trong cuộc chuyển vần ta ngẫm lại
Những gì còn mất một đời mang
TRƯƠNG ĐÌNH ĐĂNG(MỜI HỌA)
Thành phố Đà Nẵng
TUẦN HOÀN
Xuân về ta đếm mấy lần sang
Những đóa mai tơ óng ánh vàng
Nắng ấm oanh ca mừng yến hội
Mưa  nhuần  én liệng rộn không gian
Thanh minh khóm cúc càng tươi thắm
Tiết hạ chùm lan cũng héo tàn
Âm khí lưu hành trong vũ trụ
Theo mùa nóng lạnh kiếp đời mang

trần ngộ (họa)

Thứ Tư, 3 tháng 4, 2013

LÁ BUÔNG

Rồi một ngày kia thơ cạn nguồn
Thân tằm nhả hết mối tơ vương
Hồn ve khô xác treo cành liễu
Em hãy cùng ta đợi lá buông
Trần ngộ

PHỤ MẪU THÂM ÂN

Phảng phất anh linh quyện thế trần
Hôm nay ngày hợp kỵ song thân
Nhớ câu chín chữ cha nuôi dạy
Gẫm chuyện ba năm mẹ tảo tần
Vọng tưởng công cha như núi thái
Cảm hoài nghĩa mẹ tựa sông ngân
Đáp đền dưỡng dục chưa tròn  hiếu
Ray rức lòng con cứ mỗi lần

VĨNH XUÂN (XƯỚNG)

HIẾU ĐẠO
Sanh ký tử quy biệt cõi trần
Chiều nay trước nấm mộ hai thân
Thương cha trung nghĩa đời cần mẫn
Nhớ mẹ thủy chung sống kiệm , tần
Cúc dục ân sâu dường bể thái
Sinh thành nghĩa nặng quá bờ ngân
Làm con hiếu đạo chưa tròn phận
Suối lệ đêm đêm chảy cạn lần ...!

Trần Ngộ (họa)