LIỄU RỦ ĐÀO PHAI (Thơ thỉnh hoạ)
Đêm đã khuya rồi thôi ngủ đi
Em ngồi than thở mãi mà chi
Bến xưa lỡ bước còn đâu nữa
Thuyền mộng sang sông hỏi được gì
Trộm nhớ chỉ sầu thêm mối hận
Trách thầm càng khổ cuộc tình si
Tơ duyên chừ phủ đầy ngang trái
Liễu rủ đào phai chán kẻ vì
Trần Ngộ
CỨ BỞI VÌ (Bài hoạ 1 )
Đã lỡ chia đường ai nấy đi
Aí ân gởi trọn có còn chi
Sầu giăng bát ngát là bao mấy
Tủi gội đa đoan một chút gì
Tham hám đành trao giây hệ luỵ
Mê lầm đánh đổi phút cuồng si
Về đâu thân gái mười hai bến
Khi trái tim đau cứ bởi vì
Cụ :Phan Tự Trí (Đồng Nai)
MAI ÚA ĐÀO PHAI (bài hoạ 2 )
Cứ khóc thật nhiều khóc mãi đi
Cho trôi buồn hận giữ hay gì
Hoa tàn hoa nỡ cơ trời sắp
Liễu rủ liễu tươi phúc phận chi
Tại ả e rằng đôi mắt lệch
Tại anh thì hẳn cái đầu si
Lệ sầu dốc hết tâm hồn thoáng
Ta hãy là ta bởi nỗi vì
Cụ:TRần Như Tùng (Phú Thọ)
LIỄU RỦ ĐÀO PHAI (bài hoạ 3 )
Sao nỡ giân hờn em bỏ đi
Đã đành như thế nói năng chi
Tình nồng ngày ấy dần phai nhạt
Nghĩa cũ giờ đây chẳng được gì
Nguyện ước xua tan làn gió bụi
Lời thề bội bạc tiếp tình si
Cuộc đời ngang trái bao buồn tủi
Chồng vợ lìa tan cũng bởi vì ...
Bác ;Hồ Hắc Hải (thành phố :Hồ Chí Minh )
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét