Thứ Sáu, 22 tháng 8, 2014

CHƠN THƯỜNG

CHƠN THƯỜNG(thơ Thỉnh hoạ)
Học đạo bao giờ hết ghét thương
Mới mong tỏ ngộ lẽ chơn thường
Đối soi ngũ uẩn như làn khói
Quán chiếu lục trần tợ giọt sương
Lên xuống càng thêm buồn sáu nẻo
Vào ra cũng chỉ khổ ba đường
Kim Cang Bát Nhã chuyên trì tụng
Phật độ mai về cực lạc phương
Trần Ngộ

TU HỌC
Biết rõ tính người cảm mến thương
Tu thân tích đức đạo cương thường
Trời cao lơ lững làn mây bạc
Đất rộng la đà giọt ngọc sương
Phố xá quanh co nhiều ngõ ngách
Thôn quê lắt lẽo lắm tong đường
Phù trì giúp đỡ người cơ nhỡ
Độ thế nhân tài trãi bốn phương
Hồ Hắc Hải ( tp: Hồ Chí Minh)hoạ

KHÚC NIỆM CẦU
Đời  không chấp thủ ghét cùng thương
Hẵn ngộ chơn nguyên giữa thế thường
Phẩm đạo trí tâm lành hạnh Bụt
Lục hoà nhập định nhẹ hồn sương
Thanh Văn bổn pháp hòng thông nẻo
Hồi hướng ba ngôi ước thuận đường
Phước thiện luyện rèn mong đoạn nghiệp
Niệm cầu tam thế Phật mười phương

Cụ:Trương Đình Đăng (Đà Nẵng)
NHƯ THỊ
Cõi tạm chòng chàng ghét với thương
Thì nên quán rõ pháp vô thường
Hãy xem danh lợi như màn tuyết
Để thấy công hầu tợ móc sương
Hữu tướng tìm cầu tà bịt lối *
Tánh không tắt niệm chánh khai đường
Thong dong đi ở thân như thị
Thanh thản nơi này chính ngoại phương
*Nếu do sắc thấy ta
Do âm thanh cầu ta
Người ấy hành  đạo tà
Không thể thấy Như Lai
(trích kinh Kim Cang)
Lê Đăng Mành (Quảng Trị)

LẼ THƯỜNG
Chẳng ghét đâu mà phải biết thương
Nào đâu siêu việt với phi thường
Chỉ là thoang thoảng reo luồng gió
Để khỏi mê mờ phủ dải sương
Sầu hận không tham ngàn vạn nẻo
Ngu si chẳng dính mấy trăm đường
Hương thơm tính Phật truyền muôn dặm
Trí huệ thông lồng mở bốn phương
Phan Tự Trí (Đồng Nai)

CHUYỆN VIỄN PHƯƠNG
Dìu dặt lời ca Lý giận thương
Chuyện xưa tình cảm chốn dân thường
Được mùa nghĩ tới người không ruộng
Âm áo quên đâu kẻ giãi sương
Xử thế phân minh nhìn rõ cảnh
Đối nhân hoan hỉ bước chung đường
Sống đời thanh thản tay mình dựng
Aỏ tưởng làm chi chuyện viễn phương
Trần Như Tùng (Hà Nội)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét