QUÊN .Thơ mời hoạ
Đời người đôi lúc vướng tai ương
Giông tố phong ba lắm đoạn trường
Hạnh phúc giàu sang như bãi cát
Khổ đau khốn khó tợ làn sương
Đừng lo chướng ngại lan đầu ngỏ
Chớ chấp thị phi choán góc đường
Cảm tạ Hoàng Gia luôn khuyến khích
Xua tan phiền muộn chẳng còn vương
NHƯ THU
TRỜI ĐỊNH
Bây chừ kẻ dại người ương ương
Thuở trước cung chung một mái trường
Được phước thân này nằm võng mát
Vô phần kiếp ấy ngủ màn sương
Chị vui giọng hát câu quan họ
Em khổ vần thơ điệu luật đường
Giàu có sang hèn trời đã định
Từ hàng dân giã tới quân vương
Trần ngộ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét