Duyên phận
Thuyền nan lơ lững thả trôi sông
Réo rắt niềm tây thoả nhớ mong
Trách nỗi hoá công khuôn lỗi nhịp
Đành tâm Nguyệt Lão đoạn chia lòng
Tình riêng tuyệt vọng hoàn châu quý
Nước mắt sầu tư uất tấc lòng
Nức nỡ giọt buồn tan chén ngọc
Tuyền đài duyên nợ vẫn chưa xong
TRẦN VĂN HẠNG (QUẢNG TRỊ)
DUYÊN NỢ
Biết rằng em lỡ bước sang sông
Thôi có còn gì chuyện ước mong
Trở lái thuyền kia chừ khuất bến
Quay lưng ván nọ đã xa dòng
Từ đây quên hết vần thơ cũ
Phương đó nhớ ai để bận lòng
Duyên kiếp không thành thì chẳng nợ
Chúng mình đôi ngả thế là xong
Trần ngộ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét