Giống nọ mình cong miệng lắm râu
Mắt lồi bụng xệ dễ chài câu
Thân dơ nào sá đầm trong vắt
Phận lấm quản chi vũng đục ngầu
Sóng dịu búng bơi trên đá cạn
Mưa dồi chen lặn dưới bùn sâu
Nghe ai đụng nước đua nhau thụt
Chỉ biết khom lưng với cúi đầu
TRẦN NGỘ
VỊNH TRÊ
Khoe đôi ngạnh sắc mép hai râu
Khó tránh dân chài kẻ thả câu
Hầu kiện ra tòa nheo mắt híp
Tranh con với cóc vễnh oai ngầu
Trổ tài vận lý lòe quan phán
Thua cuộc nhục đời rúc hố sâu
Gặp lúc trời hanh trâu xuống tắm
Vô tình dậm phải bẹp ngay đầu
TRƯƠNG ĐÌNH ĐĂNG (ĐÀ NẴNG HỌA)
VỊNH TÔM
(TÒNG VẬN )
Bụng xệ đuôi xề miệng kín râu
Tính tình láu táu háu ăn câu
Cá kia hà hiếp dương càng dọa
Cua nọ hăm he vểnh mặt ngầu
Đói dạ loay hoay tìm nước cạn
No lòng ngoe nguẩy kiếm dòng sâu
Thương thân ẩn hiện mong toàn mạng
Kẻo lão ngư ông tóm lấy đầu
TRẦN NGỘ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét