NGÀN ĐỜI (thơ mời hoạ)
Tiền bối mười năm tỉnh mộng rồi
Vãng sinh mới nửa ấy đành thôi
Đạo bùa bất ẩn cam tình luỵ
Tiếng sấm vô thanh khổ nạn bồi
Vàng nọ ai cầm thâm vết đấm
Ngọc kia trai ngậm hẩm mùi xôi
Đa đoan nghĩ chỉ vì con tạo
Tuyệt sắc giai nhân cũng hoá mồi
Cụ: Trương Đình Đăng (Đà Nẵng)
TRI TÚC
Cuộc sống xem ra mãn nguyện rồi
Buông cần gác mái nghỉ đi thôi
Giòng đời thịnh lắm e khi lở
Cuộc thế càng suy ắt có bồi
Ta dại nai lưng ra chịu đấm
Người khôn lánh mặt chẳng thèm xôi
Ngẫm xem Trang Tử nam hoa truyện
Cá háu ăn câu dễ mắc mồi
Trần ngộ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét