TRỜI THƯƠNG
Nghe nói em giờ thật dễ thương
Bạc vàng châu báu chất đầy rương
Vi la đôi dãy xanh thành thị
Biệt thự bao ngôi đỏ phố phường
Thuở trước buôn trầu xoay vạn kế
Ngày nay bán rượu trở ngàn phương
Trời cho giàu có xin đừng phụ
Trồng lúa ra lau cũng chuyện thường
Trần ngộ
KHUYÊN CHÀNG
Thạch Sùng xưa có mấy ai thương
Dẫu biết bạc vàng chất kín rương
Biệt thự bất lương tàn cả lũ
Vi la phi nghĩa lụi chung phường
Mẻ kho thời mạt còn bao mảnh
Tiếng chắt đêm trường dậy mấy phương
Chàng hởi ! yêu em đừng cậy của
Tiền tài phấn thổ cõi vô thường
Trương Đình Đăng (Đà Nẵng)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét