VỊNH QUẢ MƠ
Mình trần mây mẩy phủ lông tơ
Người gọi tên em thực chẳng khờ
Còn nhỏ xanh non thì cấm hái
Chín rồi vàng thắm lại thèm sờ
Mát lòng quân tử say cơn nắng
Ướt cổ thi nhân mượt giọng thơ
Nhắc tới ai người đều hết khát
Đã rằng ngon ngọt phải là mơ !
Phan Thị Thanh Minh
(Hà Nội mời hoạ)
Y ĐỀ
Mơn mỡn da vàng mượt mịn tơ
Người ơi ! chớ bảo tính em khờ
Chủ quen thấy lại càng say đắm
Khách lạ nhìn qua cũng sững sờ
Giải nhiệt đêm hè êm điệu hát
Thanh phiền ngày hạ mát vần thơ
Hương thơm mật ngọt lòng nào cũng
Hoa trái ai mà chẳng ước mơ.
Trần ngộ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét