Tám mốt rồi đây kể đã già
Mắt mờ chân chậm ngại đường xa
Xóm giềng có mặt khi đèn lữa
Bầu bạn lơi tay chốn rượu trà
Kỷ niệm buồn vui thường lẫn lộn
Nghĩa tình sân nặng khó phôi pha
Đã không toan tính điều danh lợi
Nên cố tu thân giữ đạo nhà
TRƯƠNG ĐÌNH ĐĂNG (MỜI HOẠ)
ĐẠO NHÀ
Đã ngoại tám mươi vui cảnh già
Thơ hoà nhạc xướng rộn trời xa
Đôi khi cao hứng quên năm tuổi
Lắm lúc trầm tư nguội chén trà
Đoái nghĩ đệ huynh tình khó nhạt
Xem tình bằng hữu nghĩa son pha
Xưa nay quen sống đời thanh bạch
Để mãi thơm danh rạng nghiệp nhà
trần ngộ
TÌNH THƠ
Gặp khách tri âm sợ chóng già
Kéo thời gian lại muốn đừng xa
Bao phen mắt ngóng bàn trơ bút
Mấy bận tay chong nguội ấm trà
Những ước tương phùng nghiêng túi rót
Hằng mơ hội ngộ cạn bầu pha
Chỉ cần ngõ trúc người văn gọi
Lâm Nguyệt Hiên vui đón rộn nhà
LÊ ĐĂNG MÀNH
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét