Thứ Sáu, 30 tháng 8, 2013

VẤN VƯƠNG(THỂ THƠ:ĐIỆP XOAY VÒNG)

Chân sáo hồn hiên bước đến trường
Trường xa lối cỏ phủ đầy sương
Sương rơi lành lạnh đôi gò má
Má vướng nồng nàn những nụ hương
Hương thoảng dịu dàng mùi dạ lý
Lý nghiêng ngây ngất chén quỳnh tương
Tương tư ánh mắt người trong mộng
Mộng gói lòng em với vấn vương

THY LỆ TRANG (MỜI HOẠ)

GIỌT LỆ VƯƠNG
Phượng thắm ngày xưa rợp cổng trường
Trường xinh ngói đỏ phủ màn sương
Sương tan nắng sớm tươi màu má
Má lạnh mưa chiều nhạt sắc hương
Hương ngát đợi thuyền ngàn hải lý
Lý thơm chờ khách mãi sông tương
Tương tư đôi chốn quanh hồn mộng
Mộng ướm canh dài giọt lệ vương

                                   Trần ngộ

Thứ Năm, 29 tháng 8, 2013

HOÀI NIẸM

Sáo diều vi vút gió thu đưa
Mái tóc ai bay dưới rặng dừa
Tựa bóng mơ màng cùng đất lạnh
Ôm đàn tâm sự với sao thưa
Dạt dào sóng nước thương đò cũ
Xao xuyến nỗi lòng nhớ bến xưa
Lỡ bước sang ngang từ độ ấy
Người ơi ! thơ viết mấy cho vừa

PHAN LIÊN KHÊ (MỜI HOẠ)
THƯƠNG TIẾC
Hương lài thoang thoảng ngát thơm đưa
 Ngõ vắng chiều buông nghiêng bóng dừa
Trăng rọi hiên thềm lai láng mộng
Đêm hè gió gác  thổi lưa thưa
 Sầu vương ngấn lệ lòng rưng rức
Chan chứa giọt buồn nhớ chuyện xưa
Tưởng tiếc cung đàn ngân lỡ nhịp
Tơ duyên đem nối lại sao vừa ?
trần ngộ

Thứ Ba, 27 tháng 8, 2013

HẸN KIẾP SAU

Đêm nay ngoài đó có buồn không?
Chắc hẳn lòng em cũng lạnh lùng
Nhớ thuở chung hình ta mãi ngóng
Bây chừ riêng bóng vẫn hằng trông
Mộng xưa tàn héo vì mưa hạ
Ước cũ tan tành bởi gió đông
Duyên nợ không thành xin hẹn lại
Kiếp sau thề buột mối tơ hồng


trần ngộ

MƠ NẮNG XUÂN HỒNG
Mỗi lần hè đến nhớ sao không?
Nhớ lắm trời ơi nhớ lạ lùng
Nhớ buổi bên nhau cùng ấm lạnh
Nhớ mùa xa vắng mõi mòn trông
Ai đem nắng cháy về theo hạ
Ta chịu mưa dầm đến cuối đông
Thời tiết thất thường khôn níu lại
Vẫn mơ tình bạn đẹp xuân hồng
NHÀ THƠ :VINH HÒANG(HOA)

MỪNG TUỔI 70

Giáp ngọ xuân này đúng bảy mươi
Phật trời độ mạng sống vui tươi
Kệ kinh tụng niệm luôn chăm chỉ
Thơ phú ngâm nga chẳng biếng lười
Việc thiện gắng làm tăng đức hạnh
Điều hay mãi học để tâm ngời
Công danh phú quý không màng tưởng
Quyết chí chân tu giúp ích đời
NGUYÊN QUANG (MỜI HOẠ)
TUỔI 60
Giáp ngọ nay tròn tuổi sáu mươi
Ơn trời phước Phật vẫn hồng tươi
Kinh trì chú tụng thường tinh tấn
Chuỗi niệm cung phu hiếm trễ  lười
Thắp đuốc từ bi ân đức sáng
Khêu đèn bác ái nghĩa nhân ngời
Nương thuyền bát nhã lên bờ giác
Nguyện xả tham sân an lạc đời

trần ngộ

BẢY MƯƠI XUÂN

Năm nay vừa chẳn bảy mươi xuân
Thông lệ ngàn xưa gọi thất tuần
Gẵm lại cuộc đời nhiều khốn khó
Suy ra kiếp sống lắm gian truân
Công danh lỡ vận không thành đạt
Sự nghiệp đỗi dời mãi chuyển luân
Tự xét đức tài xem cũng tạm
Phân nghèo nên phải ráng lòng tuân
NGUYÊN QUANG (BÀ RỊA VŨNG TÀU )
MỜI HOẠ
NHÂN QUẢ
Thoi đưa thấm thoát sáu tư xuân
Cất bước ly hương buổi hạ tuần
Lạc nghiệp quê người bao khổ luỵ
An cư đất khách mấy chuyên truân
Đối nhân quyết giữ tròn tình nghĩa
Xử thế lo gìn vẹn lý luân
Lồng lộng đèn trời soi thấu tỏ
Thiện duyên PHẬT dạy dạ thường tuân

trần ngộ

Thứ Bảy, 24 tháng 8, 2013

NGÓNG BẠN

Ngóng bạn phương xa cạn cả chiều
Ngày tàn ngã bóng nắng vàng xiêu
Tay nâng bút biếng lòng cô quạnh
Hoa rủ hương buồn nẽo tịch liêu
Tiếng nhớ chưa vơi sầu mấy nỗi
Câu thương còn đượm mộng bao nhiêu
Riêng mình chỉ biết đành thôi thế
Dấu kín trong tâm trọn một điều

LÊ QUỐC THỌ (MỜI HOẠ)
VẤN VƯƠNG
Tình vương vấn đợi cả muôn chiều
Lòng nhớ bạn đời bước muốn xiêu
Tiếng sáo tăng thêm niềm quạnh vắng
Khúc đàn nào giảm nỗi cô liêu
Duyên xưa một khắc bao hoài niệm
Nghĩa cũ ngàn năm nặng bấy nhiêu ?
Trót lỡ thân tằm thương phận kén
Ai hay trong dạ héo trăm điều

trần ngộ

Thứ Năm, 22 tháng 8, 2013

BÓNG XƯA

Ta vẫn nhớ về em
Đôi mắt lóng lánh đen
Nụ cười hiền răng khễnh
Ngây ngô đến  mà thèm

Qúa khứ đã trôi xa
Phong trần bao nếm trải
Giữa biển đời trái phải
Giữa tình trường đua chen


Ngày mai có gặp lại
Chắc gì nhìn nhau ra
Tình bạn giờ phôi pha
Theo tháng ngày xa mãi
TRẦN NGỘ

Thứ Tư, 14 tháng 8, 2013

BUỒN CÔ PHỤ

Thiếu phụ bên song dáng võ vàng
Mắt buồn hoen lệ lúc thu sang
Đàn xưa ai oán như đồng vọng
Sáo cũ du dương cứ ẩn tàng
Bóng nhạn mù tăm đau dạ héo
Cánh hồng khuất nẻo lạnh hồn hoang
Chàng ngoài muôn dặm hay chăng tá
Níu mộng ngày xanh phận lỡ làng
LA THUỴ

LỠ LÀNG
Cám cảnh duyên ai lỡ mộng vàng
Đêm ngày ngóng đợi bóng xuân sang
Hương đào lan toả phai trong gió
Ngõ trúc đong đưa nguyệt lộ tàng
Tiễn hạ ve sầu thương liễu héo
Đông buồn cuốc tủi quạnh vườn hoang
Thề xưa ước cũ còn nguyên vẹn
Trong trắng tình em phận gái làng
trần ngộ

Thứ Hai, 12 tháng 8, 2013

TÂM KHÚC 81

Tám mốt rồi đây kể đã già
Mắt mờ chân chậm ngại đường xa
Xóm giềng có mặt khi đèn lữa
Bầu bạn lơi tay chốn rượu trà
Kỷ niệm buồn vui thường lẫn lộn
Nghĩa tình sân nặng khó phôi pha
Đã không toan tính điều danh lợi
Nên cố tu thân giữ đạo nhà
TRƯƠNG ĐÌNH ĐĂNG (MỜI HOẠ)
ĐẠO NHÀ
Đã ngoại tám mươi vui cảnh già
Thơ hoà nhạc xướng rộn trời xa
Đôi khi cao hứng quên năm tuổi
Lắm lúc trầm tư nguội chén trà
Đoái nghĩ đệ huynh tình khó nhạt
Xem tình bằng hữu nghĩa son pha
Xưa nay quen sống đời thanh bạch
Để mãi thơm danh rạng nghiệp nhà
trần ngộ
TÌNH THƠ
Gặp khách tri âm sợ chóng già
Kéo thời gian lại muốn đừng xa
Bao phen mắt ngóng bàn trơ bút
Mấy bận tay chong nguội ấm trà
Những ước tương phùng nghiêng túi rót
Hằng mơ hội ngộ cạn bầu pha
Chỉ cần ngõ trúc người văn gọi
Lâm Nguyệt Hiên vui đón rộn nhà
LÊ ĐĂNG MÀNH

CỨU ĐỘ

Vu lan nhớ đức Mục Kiền Liên
Bạch Phật thỉnh tăng giãi đão huyền
Mắt tuệ sáng soi trùm lục đạo
Gậy thiền huơ chỉ chấn tam thiên
Nương tâm uy lực từ Bồ Tát
Dụng trí oai thần của thánh hiền
Giải thoát hàm linh rời bể khổ
Vãng sanh cực lạc trụ an nhiên
LÊ ĐĂNG MÀNH(MỜI HOẠ)

CỨU NẠN
Trên đài bảo toạ toả hương liên
Đèn Phật lung linh ánh diệu huyền
Trống pháp xua tan miền địa ngục
Chuông chùa thức tỉnh cõi nhơn thiên
Vu lan sám hối hằng sa lỗi
Đại lễ giài tiêu tội mẹ hiền
Cứu  độ chúng sanh lìa bể khổ
Quay về bờ giác sống hồn nhiên
Trần Ngộ

KHÚC GIAO MÙA

Đất đón tình hoa buổi hạ tàn
Ve sầu lột áo ngủ bình an
Vườn cau vẫn giữ hàng quân kỷ
Ngõ trúc đang ru bóng nguyệt hàn
Khách đến chung trà say thế sự
Bạn về trang viết trãi tâm can
Nửa thân đã sớm nương thềm lạc
Mộng thú Tương Như réo điệu đàn
TRƯƠNG ĐÌNH ĐĂNG (MỜI HOẠ)

KHÚC PHƯỢNG CẦU
Qua cơn nam hạn lá phai tàn
Ve vẫn ru đời giọng lạc an
Sen toả đài gương ôm bón g nguyệt
Mai phô lộc biếc ngậm sương hàn
Vần thơ xướng hoạ vui bè bạn
Chén rượu tương phùng ấm phế can
Nhắc chuyện chàng Tương cùng Trác Thị
Phượng cầu bất chợt trỗi cung đàn
trần ngộ


CẢM TẠ TÌNH THƠ

Tạ tình huynh đệ hoạ thơ tui
San sẻ chua cay sớt ngọt bùi
Có bạn tri âm thèm sống thọ
Quên mình tuổi tác chộ đời bui
Văn hoa đã ngát mùi hương xạ
Mộc mạc còn thơm vị mía lùi
Đường tới bồng lai dài ngắn mặc
Chẳng kham kèo cột cứ mèn rui
TRƯƠNG ĐÌNH ĐĂNG (MỜI HOẠ)

THÂM TÌNH
Trãi mấy thu rồi cụ với tui
Giao lưu xướng hoạ rất chi bùi
Hồn thơ lão trượng nghe mà khoái
Ngữ điệu quê miềng nghĩ thiệt bui
Mộc mạc tâm thành ngang xạ lọc
Văn hoa lời sáo kém khoai bùi
Cùng chung cảnh ngộ đời xa xứ
Thương nếp tranh nghèo mái thiếu rui

trần ngộ

Thứ Năm, 8 tháng 8, 2013

GỞI BẠN GẦN XA

Tình cảm trong lòng vẫn thiết tha
Mấy lời xin gởi bạn gần xa
Trang thơ chị đẹp nhiều mây gió
Nét bút anh tài lắm cỏ hoa
Lựa ý xướng ngâm tình đất nước
Tìm câu bàn luận chuyện quê nhà
Mong sao hội ngộ tình thi hữu
Tay bắt mặt mừng ta với ta
PHAN LIÊN KHÊ (MỜI HOẠ)
HẸN AI
Thuyền lỡ chưa về xin lượng tha
Buồm kia giương cánh tận trùng xa
Sương chiều còn đọng trên vòm lá
Tuyết lạnh giăng đầy mấy khóm hoa
Mộng thắm đường mây thương bóng nước
Hồn say cánh gió nhớ tình nhà
Hẹn ai cạn chén mừng tao ngộ
Dưới bóng trăng vàng bạn với ta
trần ngộ

Thứ Năm, 1 tháng 8, 2013

ĐỜI NHƯ...

Đời như giọt nước mái nhà rơi
Tựa áng mây treo lững giữa trời
Giống hệt ngọn đèn ra trước gió
Y chang bọt sóng nỗi ngoài khơi
Đừng nên xử thế giành hơn thiệt
Chớ có đối nhân chiếm lỗ lời
Cõi tạm trần gian vui mấy chốc
Quy tiên tránh tiếng để dơ đời

ĐỘC HÀNH (XƯỚNG)

TÌNH NHƯ...
Tình như chiếc lá nhẹ nhàng rơi
Tình tợ bóng chim bay cuối trời
Tình mộng con đò về bến cũ
Tình mơ lữ khách vượt trùng khơi
Tình trao lá ngọc cho tròn ước
Tình gởi cành son để vẹn lời
Tình kết giao hoà muôn sự sống
Tình yêu nhau cả một vòng đời

trần ngộ
NHỚ
Nhớ bạn bên đèo lắm tuyết rơi
Nhớ quê hai đứa một khung trời
Nhớ người tri kỷ nơi rừng núi
Nhớ kẻ tâm giao chốn bể khơi
Nhớ mấy vần thơ trao thế tiếng
Nhớ dăm dòng chữ tặng thay lời
Nhớ danh Trần Ngộ hoài muôn kiếp
Nhớ bóng dương công nghệ suốt đời

ĐỘC HÀNH (MẾN TẶNG)