Bóng chiều chầm chầm rớt ngoài song
Ngắm ánh tà huy thoáng chạnh lòng
Cành biếc còn ươm chồi khát vọng
Nắng vàng đã tắt nụ hoài mong
Dù tin cuộc sống tràn hương sắc
Vẫn sợ tình người lắm bão giông
Sóng sánh rượu đời bao giọt đắng
Thương mình chiếc lá giữa thu phong!
TRẦN THỊ QUỲNH HOA(XƯỚNG)
NGẬM NGÙI
Hiên khuya bóng nguyệt cọ mài song
Phận liễu chăn đơn chớ tủi lòng
Văng vẳng dế đàn cung lỗi nhịp
Lẻ loi cuốc gọi điệu chờ mong
Phương trời vời vợi tình son sắt
Góc bể lang quân dạ tố giông
Đôi chốn giang hà dù cách nẽo
Dâu bèo còn đợi ngọn đông phong !
Trần ngộ(họa)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét