Thứ Sáu, 3 tháng 5, 2013

MỘNG CẦU

Mới đó mà nay đã bạc đầu
Mai ngày già bệnh nữa còn đâu
Ba mươi năm lẻ đời thương hải
Sáu chục tuổi tròn kiếp bể dâu
Trôi dạt thân bèo bờ suối cạn
Nổi chìm phận bọt kiếp sông sâu
Bao giờ về với miền quê mẹ
Vui thú điền viên thỏa mộng cầu
Trần ngộ
TRÒ ĐỜI
Thời gian không cuối cũng không đầu
Nào biết điểm dừng tụ ở đâu
Đó sáu mươi dư còn nhả kén
Đây ngoài tám chục hết trồng dâu
Cờ chưa mãn cuộc bàn cao thấp
Sông đợi đo sào luận cạn sâu
Cơm áo vần xoay cơn bĩ thái
Điền viên quê mẹ chỉ mong cầu
TRƯƠNG ĐÌNH ĐĂNG ĐÀ NẴNG (HỌA)
HIỂU THƯƠNG
Ngẫm giọt thời gian gội trắng đầu
Hơn thua thắng thiệt có gì đâu
Rỏ đời bồi lỡ như bờ nước
Biết phân thăng trầm tợ bãi dâu
Chẳng những dặn lòng câu nghĩa cả
Mà còn răn dạ chữ tình sâu
Hiểu thương tha thứ cùng chung sống
Hạnh phúc nơi đây khỏi khẩn cầu
LÊ ĐĂNG MÀNH (QUẢNG TRỊ)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét