Sông nhỏ êm đềm thoáng bóng cây
Tình xưa trọn nghĩa lúc vơi đầy
Nhớ nhung câu hẹn thuyền mong bến
Tha thiết lời thề gió đợi mây
Tàu chạy anh trao thơ vội vã
Giấy bay em nhặt mắt nhòe cay
Hòa bình tìm lại về nơi cũ
Lỗi nhịp cung đàn nỡ trách ai
Ngọc Tình(tây ninh)
xướng
LỠ LÀNG
Thuyền em thấp thoáng dưới hàng cây
Chiều xuống bên sông lá rụng đầy
Bến cũ rêu xanh mùa trở gió
Khách chờ nắng nhạt buổi giăng mây
Góc trời bóng nhạn đành chua chát
Dặm ải tăm hồng chịu đắng cay
Gối chiếc chăn đơn sầu phận liễu
Hoa tàn nguyệt lặn tội duyên ai ?
trần ngộ (họa)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét