Thứ Sáu, 18 tháng 1, 2013

VẤN NGUYỆT

Hỏi nguyệt bao thu mấy độ già
Nồng nàn hơn cả giấc mơ qua
Không gian hờ hửng đôi bờ gió
Trần thế quay cuồng một phiến da
Có phải vì người duyên {điếu khách}
Hay là bởi chị số{ đào hoa}
Treo cao giá ngọc tìm tri kỷ
Buông mảnh tình xuông cám dỗ ta
lôi vũ tử
thơ mời họa


NGUYỆT NGÔN

Ngắm đĩa trăng thu chẳng thấy già
Muôn nghìn năm cũ đã trôi qua
Trung trinh một mái xanh tươi tóc
Diễm lệ nguyên vành đỏ thắm da
Hậu Nghệ giương cung vì ái khách
Ngô Cương hạ búa bởi yêu hoa
Tình trong như tuyết treo lơ lững
Giữa dải Ngân hà để dụ ta.

                     Trần Ngộ họa

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét