CÔNG BẰNG (thơ mời hoạ)
Lâu ni chủ bút bận nhiều chăng ?
Thơ gởi hôm rày chẳng thấy đăng
Chắc đọc dàn bài nghe rối rắm
Hay là bố cục quá lăng nhăng
Ngày chưa có nến càng yêu đuốc
Nay được điện rồi lại phụ trăng
Thử hỏi ông trời ai chịu thấu
Ở ăn như rứa thiếu công bằng
Trần Ngộ
MẤY KẺ BẰNG
Rầu thúi ai mà biết thấu chăng ?
Gởi nhiều chẳng có báo mô đăng
Lợt tình ông nọ chê hời hợt
Nhoe ý bà kia bảo nhố nhăng
Tập viết thôi đành cho hết điện
Dùi mài mặc kệ hãy còn trăng
Bảng vàng mai mốt nom cho kỹ
Không khéo khắp nơi mấy kẻ bằng
Phan Tự Trí .Biên Hoà Đồng Nai
THĂNG BẰNG
Hư không nặng nhẹ rõ hay chăng
Tham đó e người lại bỏ đăng
Bất tịnh vì lòng thường nghĩ cuội
Vô ưu bởi dạ chẳng làm nhăng
Trần ai khốn đốn do cừu hận
Thế giới yên bình biết thưởng trăng
Năm uẩn mất tăm rồi hiện hữu
Quán soi để sống giữ thăng bằng
Lê Đăng Mành NHƯ THỊ
CÔNG BẰNG
Chủ bút dù rằng có bận chăng
Bài hay sao nở bỏ không đăng
Tứ thơ đánh thẳng phường vô lại
Bút thép đâm bồi lũ nhố nhăng
Nghĩa lớn hy sinh đành phụ đuốc
Tâm thành quyết giữ sáng tình trăng
Bền lòng vững chí không do dự
Trực diện chung tay xoá bất bằng
Bác :Lê Văn Thanh (Vũng Tàu)
Thứ Sáu, 31 tháng 10, 2014
Thứ Hai, 27 tháng 10, 2014
XƯỚNG HOẠ THƠ ĐƯỜNG
XƯỚNG HOẠ THƠ ĐƯỜNG (thơ mời hoạ)
Xướng hoạ ai mà chẳng muốn đu
Niêm tròn vận vẹn sướng như ru
Câu đầu thông mạch tâm bừng sáng
Đoạn cuối tắt tia dạ túi mù
Cúc mới đơm cành cho đã hạ
Mai vừa hé nụ tưởng đang thu
Mùa sai tiết lộn hoa không nỡ
Đường sá quanh co thiệt rối bù
Trần Ngộ
ĐU VỚI HOẠ THƠ
Hoạ mời chi khác mấy chơi đu
Tung hứng luật niêm tựa tiếng ru
Đối chỉnh bên tai cơn gió thoảng
Vần vênh trước mặt vạt sương mù
Còn xuân nhún tạc đôi tình núi
Hết tết vươn choàng một ý thu
Thi hữu người ơi ta ngóng đợi
Đu say thơ khướt rượu lu bù
Phan Tự Trí (Biên Hoà Đồng Nai )
QUÊN BE RƯỢU
Hai kết hai đề bốn cột đu
Chùm tư thực luận ấp ôm ru
Khi chào hoạ chậm chao chao nhẹ
Lúc nhún dồn nhanh tít tít mù
Khéo khéo tuột niêm mờ nắng hạ
Hay hay vững đối sáng trăng thu
Ơi chàng lãng tử quên be rượu
Hẹn hội thơ xuân nhớ góp bù
Trần Như Tùng (Phú Thọ)
Xướng hoạ ai mà chẳng muốn đu
Niêm tròn vận vẹn sướng như ru
Câu đầu thông mạch tâm bừng sáng
Đoạn cuối tắt tia dạ túi mù
Cúc mới đơm cành cho đã hạ
Mai vừa hé nụ tưởng đang thu
Mùa sai tiết lộn hoa không nỡ
Đường sá quanh co thiệt rối bù
Trần Ngộ
ĐU VỚI HOẠ THƠ
Hoạ mời chi khác mấy chơi đu
Tung hứng luật niêm tựa tiếng ru
Đối chỉnh bên tai cơn gió thoảng
Vần vênh trước mặt vạt sương mù
Còn xuân nhún tạc đôi tình núi
Hết tết vươn choàng một ý thu
Thi hữu người ơi ta ngóng đợi
Đu say thơ khướt rượu lu bù
Phan Tự Trí (Biên Hoà Đồng Nai )
QUÊN BE RƯỢU
Hai kết hai đề bốn cột đu
Chùm tư thực luận ấp ôm ru
Khi chào hoạ chậm chao chao nhẹ
Lúc nhún dồn nhanh tít tít mù
Khéo khéo tuột niêm mờ nắng hạ
Hay hay vững đối sáng trăng thu
Ơi chàng lãng tử quên be rượu
Hẹn hội thơ xuân nhớ góp bù
Trần Như Tùng (Phú Thọ)
Thứ Bảy, 25 tháng 10, 2014
BẠN TÔI
BẠN TÔI
Suốt mấy năm rồi bạn với tôi
Nghĩa tình say đắm mãi không thôi
Nào khi bóng ngã còn trông đứng
Những lúc trăng lên vẫn ngóng ngồi
Gặp cảnh ngọt bủi cùng xẻ nửa
Lâm cơn hoạn nạn cũng chia đôi
Bây chừ răng lại đành quay mặt
Để ở phương này lạnh lẽo tôi... !
Trần Ngộ
Suốt mấy năm rồi bạn với tôi
Nghĩa tình say đắm mãi không thôi
Nào khi bóng ngã còn trông đứng
Những lúc trăng lên vẫn ngóng ngồi
Gặp cảnh ngọt bủi cùng xẻ nửa
Lâm cơn hoạn nạn cũng chia đôi
Bây chừ răng lại đành quay mặt
Để ở phương này lạnh lẽo tôi... !
Trần Ngộ
Thứ Sáu, 24 tháng 10, 2014
CŨNG ĐÀNH
CŨNG ĐÀNH (Thơ mời hoạ)
Chiều hắt hiu cầm chút nắng hanh
Ngu chi đứng mãi giữa chòng chành
Thu vô tình nhuộm màu vàng vọt
Nắng bất ý cài sắc biếc xanh
Cõi tục không an vì vọng động
Thiên đường chẳng ổn phải loanh quanh
Khổ đau phước lạc đều do nghiệp
Trần trụi đến đây trụ cũng đành
LÊ ĐĂNG MÀNH
ĐÃ ĐÀNH
Vô phước nên ngồi giữa gió hanh
Bao năm trả nghiệp đã lòi chành
Mua gian ổi ngọt lừa cam héo
Bán dối xoài chua gạt bưởi xanh
Những tưởng dễ giàu mừng quấn quýt
Ai ngờ khó khốn tủi bao quanh
Mới hay phú quý giai do mạng
Nhân quả vai mang chuyện đã đành
Trần Ngộ
Chiều hắt hiu cầm chút nắng hanh
Ngu chi đứng mãi giữa chòng chành
Thu vô tình nhuộm màu vàng vọt
Nắng bất ý cài sắc biếc xanh
Cõi tục không an vì vọng động
Thiên đường chẳng ổn phải loanh quanh
Khổ đau phước lạc đều do nghiệp
Trần trụi đến đây trụ cũng đành
LÊ ĐĂNG MÀNH
ĐÃ ĐÀNH
Vô phước nên ngồi giữa gió hanh
Bao năm trả nghiệp đã lòi chành
Mua gian ổi ngọt lừa cam héo
Bán dối xoài chua gạt bưởi xanh
Những tưởng dễ giàu mừng quấn quýt
Ai ngờ khó khốn tủi bao quanh
Mới hay phú quý giai do mạng
Nhân quả vai mang chuyện đã đành
Trần Ngộ
Thứ Hai, 20 tháng 10, 2014
KÝ ỨC VÀ THỜI GIAN
KÝ ỨC VÀ THỜI GIAN (thơ mời hoạ)
Tình yêu sống mãi với thời gian
Ký ức trong tim cứ ngập tràn
Thuở ấy lơ là không gắn kết
Bây chừ hối tiếc đã tiêu tan
Người xưa lặng lẽ trao lời hứa
Nghĩa cũ rung lên dội tiếng đàn
Thươn g nhớ triền miên lòng thắt lại
Cuộc đời chìm nổi đã sang trang
Nguyễn Hồng Trân
Cựu GVĐH HUẾ
CHỐN ĐÀI TRANG
Làn mây lơ lững giữa không gian
Tiếng gió vi vu vẫn lộng tràn
Man mác trời khuya sầu gối lẻ
Âm thầm cảnh vắng mộng mơ tan
Đôi hàng lệ ngấn theo hồi sáo
Một khúc tương tư mấy nhịp đàn
Gác cũ trăng thề vươn vấn nhớ
Lòng nào quên được chốn đài trang
Trần Ngộ
Tình yêu sống mãi với thời gian
Ký ức trong tim cứ ngập tràn
Thuở ấy lơ là không gắn kết
Bây chừ hối tiếc đã tiêu tan
Người xưa lặng lẽ trao lời hứa
Nghĩa cũ rung lên dội tiếng đàn
Thươn g nhớ triền miên lòng thắt lại
Cuộc đời chìm nổi đã sang trang
Nguyễn Hồng Trân
Cựu GVĐH HUẾ
CHỐN ĐÀI TRANG
Làn mây lơ lững giữa không gian
Tiếng gió vi vu vẫn lộng tràn
Man mác trời khuya sầu gối lẻ
Âm thầm cảnh vắng mộng mơ tan
Đôi hàng lệ ngấn theo hồi sáo
Một khúc tương tư mấy nhịp đàn
Gác cũ trăng thề vươn vấn nhớ
Lòng nào quên được chốn đài trang
Trần Ngộ
Thứ Tư, 15 tháng 10, 2014
LẼ BẠN
LẼ B ẠN
Mưa lạnh hiên khuya cửa khép rồi
Mây ngàn theo gió lững lờ trôi
Sương ôm cành mận chim quên hót
Tuyết phủ vườn hồng khách nghỉ chơi
Giọng dế ru buồn nghe ảm đạm
Lời quyên giục thảm nhớ bồi hồi
Bạn xưa chừ bỏ đi mô vắng
Để một mình ta đứng dưới trời
Trần Ngộ
Mưa lạnh hiên khuya cửa khép rồi
Mây ngàn theo gió lững lờ trôi
Sương ôm cành mận chim quên hót
Tuyết phủ vườn hồng khách nghỉ chơi
Giọng dế ru buồn nghe ảm đạm
Lời quyên giục thảm nhớ bồi hồi
Bạn xưa chừ bỏ đi mô vắng
Để một mình ta đứng dưới trời
Trần Ngộ
HÀNH THIÊN
HÀNH THIỆN
Một đời hung dữ được chi không
Thôi hãy tắt đi ngọn lữa hồng
Tính kế gây thù thêm tổn phước
Trù mưu chuốt oán lại hao công
Tham thiền học đạo lòng thanh thản
Quán pháp tu tâm trí hạnh thông
Cuộc lữ trăm năm đều huyễn mộng
Thương người làm thiện có vui không
Trần Ngộ
Một đời hung dữ được chi không
Thôi hãy tắt đi ngọn lữa hồng
Tính kế gây thù thêm tổn phước
Trù mưu chuốt oán lại hao công
Tham thiền học đạo lòng thanh thản
Quán pháp tu tâm trí hạnh thông
Cuộc lữ trăm năm đều huyễn mộng
Thương người làm thiện có vui không
Trần Ngộ
Chủ Nhật, 12 tháng 10, 2014
NHƯ CÁNH CHIM CHIỀU
NHƯ CÁNH CHIM CHIỀU
Như bóng chim chiều thấp thoáng bay
Chữ nhân chữ nhập thiệt là hay
Dù không cố ý qua sông cạn
Cũng chẳng lưu tâm tới biển đầy
Xuôi ngược khắp trời vui mộng ước
Tung hoành cùng chốn thoả hồn say
Dù ai mong ngóng miền tiên cảnh
Ta vẫn ngất ngây lạc thú này
Trần Ngộ
Như bóng chim chiều thấp thoáng bay
Chữ nhân chữ nhập thiệt là hay
Dù không cố ý qua sông cạn
Cũng chẳng lưu tâm tới biển đầy
Xuôi ngược khắp trời vui mộng ước
Tung hoành cùng chốn thoả hồn say
Dù ai mong ngóng miền tiên cảnh
Ta vẫn ngất ngây lạc thú này
Trần Ngộ
Thứ Bảy, 11 tháng 10, 2014
HỐI BẤT CẬP
HỐI BẤT CẬP
Bệnh này đâu phải bại do phong
Âm thịnh dương suy khiến cổ cong
Ăn uống vô chừng may táng mạng
Chơi bời quá độ sém tiêu vong
Nhìn tiền muốn ẳm nên xanh mặt
Thấy gái ưa ôm chịu đục tròng
Biết trước tiêm ngừa chắc dễ chữa
Bây chừ nhập viện sợ không xong
Trần Ngộ (hoạ bài DÊ CỤ .Của bác Lê văn Thanh Bà Rịa Vũng Tàu)
Bệnh này đâu phải bại do phong
Âm thịnh dương suy khiến cổ cong
Ăn uống vô chừng may táng mạng
Chơi bời quá độ sém tiêu vong
Nhìn tiền muốn ẳm nên xanh mặt
Thấy gái ưa ôm chịu đục tròng
Biết trước tiêm ngừa chắc dễ chữa
Bây chừ nhập viện sợ không xong
Trần Ngộ (hoạ bài DÊ CỤ .Của bác Lê văn Thanh Bà Rịa Vũng Tàu)
Thứ Năm, 9 tháng 10, 2014
ƠN THẦY
ƠN THẦY
Từ buổi theo thiền học nội công
Dồi dào sức khoẻ trí thêm thông
Đông qua gió thổi môi không tái
Lạnh đến mưa rơi má vẫn hồng
Đâu phải tốn tiền mua hổ cốt
Chẳng cần phí của uống kỳ nhông
Chuyên tâm luyện tập rèn thân thể
Bệnh lão chừ đây hết phập phồng
Trần ngộ
Từ buổi theo thiền học nội công
Dồi dào sức khoẻ trí thêm thông
Đông qua gió thổi môi không tái
Lạnh đến mưa rơi má vẫn hồng
Đâu phải tốn tiền mua hổ cốt
Chẳng cần phí của uống kỳ nhông
Chuyên tâm luyện tập rèn thân thể
Bệnh lão chừ đây hết phập phồng
Trần ngộ
Thứ Tư, 8 tháng 10, 2014
THIỀN ĐƯỜNG
THIỀN ĐƯỜNG
Đôi cội bồ đề đứng dưới sương
Gió đâu thổi mát cả thiền đường
Hồi chuông trầm bổng lòng còn tịnh
Tiếng kệ u huyền dạ chẳng vương
Chạng vạng dơi đàn bay trước cổng
Bình minh chim lũ hót quanh vườn
Cửa không lười đóng chờ trăng hạ
Hoa thị đang mùa phảng phất hương
Trần Ngộ
Kính hoạ bài: NHẤT MỘNG SƯƠNG.
Của nhà thơ:Minh Đức
Đôi cội bồ đề đứng dưới sương
Gió đâu thổi mát cả thiền đường
Hồi chuông trầm bổng lòng còn tịnh
Tiếng kệ u huyền dạ chẳng vương
Chạng vạng dơi đàn bay trước cổng
Bình minh chim lũ hót quanh vườn
Cửa không lười đóng chờ trăng hạ
Hoa thị đang mùa phảng phất hương
Trần Ngộ
Kính hoạ bài: NHẤT MỘNG SƯƠNG.
Của nhà thơ:Minh Đức
Thứ Ba, 7 tháng 10, 2014
SIÊNG NHÁC
SIÊNG NHÁC
Siêng siêng nhác nhác một đời người
Hết hết còn còn cũng thế thôi
Ngọ ngọ mùi mùi đang chú đó
Thân thân dậu dậu đã ông rồi
Đen đen đỏ đỏ làn mây nổi
Trắng trắng vàng vàng bọt nước trôi
Ngủ ngủ ăn ăn thanh thản sống
Bè bè bạn bạn hoạ thơ chơi !
Trần ngộ
Siêng siêng nhác nhác một đời người
Hết hết còn còn cũng thế thôi
Ngọ ngọ mùi mùi đang chú đó
Thân thân dậu dậu đã ông rồi
Đen đen đỏ đỏ làn mây nổi
Trắng trắng vàng vàng bọt nước trôi
Ngủ ngủ ăn ăn thanh thản sống
Bè bè bạn bạn hoạ thơ chơi !
Trần ngộ
Chủ Nhật, 5 tháng 10, 2014
MỪNG THỌ
MỪNG THỌ
(Cụ Trương Đăng Sử )
Cảm tác bài thơ tặng cụ Trương
Chân như trụ vững nguyện chay trường
Giao lưu hát vịnh cùng thi hữu
Xướng hoạ ca ngâm với bạn đường
Đón tết hân hoan mừng thượng thọ
Nghênh xuân vui vẻ chúc minh khương
Quanh năm bận rộn ít khi gặp
Âp ủ trong lòng mãi vấn vương
Dương Công Duận (Hà Lỗ .Quảng Trị)
NHỚ LÃO TRƯƠNG
Nghe tiếng chuông chùa nhớ lão Trương
Quy y hơn bảy chục năm trường
Sống theo chánh pháp thông ba cõi
Quán thấu chân như rõ sáu đường
Đoạn diệt căn trần tâm tĩnh lặng
Tiêu trừ nghiệp cũ dạ an khương
Ngày đêm kinh kệ tôn thờ Phật
Chẳng chút mong cầu cảnh đế vương
Trần Ngộ
(Cụ Trương Đăng Sử )
Cảm tác bài thơ tặng cụ Trương
Chân như trụ vững nguyện chay trường
Giao lưu hát vịnh cùng thi hữu
Xướng hoạ ca ngâm với bạn đường
Đón tết hân hoan mừng thượng thọ
Nghênh xuân vui vẻ chúc minh khương
Quanh năm bận rộn ít khi gặp
Âp ủ trong lòng mãi vấn vương
Dương Công Duận (Hà Lỗ .Quảng Trị)
NHỚ LÃO TRƯƠNG
Nghe tiếng chuông chùa nhớ lão Trương
Quy y hơn bảy chục năm trường
Sống theo chánh pháp thông ba cõi
Quán thấu chân như rõ sáu đường
Đoạn diệt căn trần tâm tĩnh lặng
Tiêu trừ nghiệp cũ dạ an khương
Ngày đêm kinh kệ tôn thờ Phật
Chẳng chút mong cầu cảnh đế vương
Trần Ngộ
Thứ Sáu, 3 tháng 10, 2014
NHỚ CỤ MẶC YÊN
NHỚ CỤ MẶC YÊN
Lâu rồi không thấy bóng ông Yên
Lạc bước đi mô bỏ bạn hiền
Có phải tham quan vùng Rạch Gíá
Hay về dạo cảnh miệt Hà Tiên
Người thì lưu luyến hâm tình cũ
Kẻ đã nguôi lòng lạnh nghĩa riêng
Dẫu nửa mái chèo chung cuộc lữ
Trầu không chuyện nhạt cũng là duyên
Trần Ngộ
GỞI CỤ MẶC YÊN
Lâu lắm thi đàn vắng Mặc Yên
Đi mô bỏ bạn rứa huynh hiền
Phải theo chàng Nguyễn chơi vườn uyển
Hay bám anh Từ dạo suối tiên
Đất Đứng chơ ai ai đứng lẻ
Góc đường đợi khách khách đường riêng
Người vô thi địa dừng cho nhắn
Đây vẫn nguyên tình buổi bén duyên
Trương Đinh Đăng (Đà Nẵng)
Lâu rồi không thấy bóng ông Yên
Lạc bước đi mô bỏ bạn hiền
Có phải tham quan vùng Rạch Gíá
Hay về dạo cảnh miệt Hà Tiên
Người thì lưu luyến hâm tình cũ
Kẻ đã nguôi lòng lạnh nghĩa riêng
Dẫu nửa mái chèo chung cuộc lữ
Trầu không chuyện nhạt cũng là duyên
Trần Ngộ
GỞI CỤ MẶC YÊN
Lâu lắm thi đàn vắng Mặc Yên
Đi mô bỏ bạn rứa huynh hiền
Phải theo chàng Nguyễn chơi vườn uyển
Hay bám anh Từ dạo suối tiên
Đất Đứng chơ ai ai đứng lẻ
Góc đường đợi khách khách đường riêng
Người vô thi địa dừng cho nhắn
Đây vẫn nguyên tình buổi bén duyên
Trương Đinh Đăng (Đà Nẵng)
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)