Người gởi lại ta
Khung trời màu tím
Tự ngày xưa
Cho tới hôm nay
Người tặng cho ta
Đôi mắt mơ huyền
Từ thuở hồng hoang
Cho tận mai sau
Đêm nay ta buồn
Không nói
Vì biết ngày mai
Em sắp sữa đi lấy chồng !
Trần ngộ
Thứ Hai, 30 tháng 9, 2013
Thứ Năm, 19 tháng 9, 2013
VÔ THƯỜNG
Ngày đi chiều cõng nắng về tây
Vũ trụ vô thường cũng đỗi thay
Xuân hạ nõn nà tươi tốt đẹp
Thu đông vàng võ úa hao gầy
Bến xưa bàng bạc làn sương toả
Mái cũ mơ màng dãi khói vây
Ngoãnh lại ta người cầm ảo mộng
Chông chênh cùng giỡn giữa tàn phai
LÊ ĐĂNG MÀNH
Văn Quỹ Hải tân Quảng Trị (mời hoạ)
HỮU HẠN
Bao giờ quay gót cõi trời tây
Phủi sạch bụi hồng sướng lắm thay
Mới hết tình thê ôm bụng thóp
Trả xong nghĩa thiếp níu vai gầy
Đứng đi ngang dọc không người cản
Ngủ nghỉ tung hoàng chẳng kẻ vây
Ngẫm cuộc luân hồi như huyễn mộng
Hoa kia sáng thắm lại chiều phai
TRẦN NGỘ
Vũ trụ vô thường cũng đỗi thay
Xuân hạ nõn nà tươi tốt đẹp
Thu đông vàng võ úa hao gầy
Bến xưa bàng bạc làn sương toả
Mái cũ mơ màng dãi khói vây
Ngoãnh lại ta người cầm ảo mộng
Chông chênh cùng giỡn giữa tàn phai
LÊ ĐĂNG MÀNH
Văn Quỹ Hải tân Quảng Trị (mời hoạ)
HỮU HẠN
Bao giờ quay gót cõi trời tây
Phủi sạch bụi hồng sướng lắm thay
Mới hết tình thê ôm bụng thóp
Trả xong nghĩa thiếp níu vai gầy
Đứng đi ngang dọc không người cản
Ngủ nghỉ tung hoàng chẳng kẻ vây
Ngẫm cuộc luân hồi như huyễn mộng
Hoa kia sáng thắm lại chiều phai
TRẦN NGỘ
Chủ Nhật, 15 tháng 9, 2013
BÀO HIỄM XÃ HỘI
Bảo hiễm con người chính sách chung
An sinh xã hội sẻ chia cùng
Rủi ro tai nạn khi đau ốm
Thất nghiệp thiên tai giữa lạnh lùng
Việc lớn một mình sao gánh nỗi
Tiền nhiều hợp sức đủ nguồn cung
Tinh thần bác ái luôn cao đẹp
Đầy tính nhân văn nhớ lúc dùng
VĨNH HOÀNG (MỜI HOẠ)
CHUNG CỘI
Chồi trỗ trăm cành một cội chung
Khó khăn đùm bọc thương nhau cùng
Người Nam ruột thịt đâu nào khác
Kẻ Bắc anh em chớ lạ lùng
Gặp cảnh thiên tai lương thực cấp
Lâm cơn hoạn nạn của tiền cung
Nhiễu điều phủ lấy cho tròn giá
Nhịn áo nhường cơm san sẻ dùng
TRẦN NGỘ
An sinh xã hội sẻ chia cùng
Rủi ro tai nạn khi đau ốm
Thất nghiệp thiên tai giữa lạnh lùng
Việc lớn một mình sao gánh nỗi
Tiền nhiều hợp sức đủ nguồn cung
Tinh thần bác ái luôn cao đẹp
Đầy tính nhân văn nhớ lúc dùng
VĨNH HOÀNG (MỜI HOẠ)
CHUNG CỘI
Chồi trỗ trăm cành một cội chung
Khó khăn đùm bọc thương nhau cùng
Người Nam ruột thịt đâu nào khác
Kẻ Bắc anh em chớ lạ lùng
Gặp cảnh thiên tai lương thực cấp
Lâm cơn hoạn nạn của tiền cung
Nhiễu điều phủ lấy cho tròn giá
Nhịn áo nhường cơm san sẻ dùng
TRẦN NGỘ
Thứ Bảy, 7 tháng 9, 2013
HOÀNG HOA QUÁN
Hãy về thăm lại quán hoàng hoa
Oanh hót dẫn đường lữ khách xa
Ai hỡi tĩnh xem mây vẫy hoạ
Người ơi lặng ngắm nước ngâm ca
Giao văn tha thiết tình Chung Tử
Hoà nhạc chứa chan nghĩa Bá Nha
Ong bướm dập dìu về hội ngộ
An nhiên một cõi chúc hoàng hoa
LÊ ĐĂNG MÀNH (MỜI HOẠ)
Văn Quỹ Hải Tân Quảng Trị
(CHÚC MỪNG QUÁN HOÀNG HOA CỦA HOẠ SỸ:NGUYỄN BÁ VĂN)
Quê Văn Quỹ Hải Tân QuảngTrị nay ở Châu Đức Bà Rịa Vũng Tàu
CHÚC HOÀNG HOA QUÁN
Trăng vàng lồng cảnh quán hoàng hoa
Níu gót văn nhân muôn nẽo xa
Khí dịu trời quang đàn vẫy gọi
Hương nồng gió thoảng giọng chim ca
Vào đây ôn lại tình xưa nhé
Ghé đó nhớ về nghĩa cũ nha
Lắng đọng vần thơ hoà điệu nhạc
Cho đời tươi thắm mãi như hoa
Trần Ngộ (kính hoạ)
Oanh hót dẫn đường lữ khách xa
Ai hỡi tĩnh xem mây vẫy hoạ
Người ơi lặng ngắm nước ngâm ca
Giao văn tha thiết tình Chung Tử
Hoà nhạc chứa chan nghĩa Bá Nha
Ong bướm dập dìu về hội ngộ
An nhiên một cõi chúc hoàng hoa
LÊ ĐĂNG MÀNH (MỜI HOẠ)
Văn Quỹ Hải Tân Quảng Trị
(CHÚC MỪNG QUÁN HOÀNG HOA CỦA HOẠ SỸ:NGUYỄN BÁ VĂN)
Quê Văn Quỹ Hải Tân QuảngTrị nay ở Châu Đức Bà Rịa Vũng Tàu
CHÚC HOÀNG HOA QUÁN
Trăng vàng lồng cảnh quán hoàng hoa
Níu gót văn nhân muôn nẽo xa
Khí dịu trời quang đàn vẫy gọi
Hương nồng gió thoảng giọng chim ca
Vào đây ôn lại tình xưa nhé
Ghé đó nhớ về nghĩa cũ nha
Lắng đọng vần thơ hoà điệu nhạc
Cho đời tươi thắm mãi như hoa
Trần Ngộ (kính hoạ)
Thứ Tư, 4 tháng 9, 2013
TỰ TÁNH
Yên tĩnh hành thâm sẽ thảnh thơi
Bổn lai thường trụ ở đây thôi
Nuôi tâm phải xả đừng tham luyến
Dưỡng tuệ nên buông chớ vọng mời
Vắng bặt so đo khi ngủ nghỉ
Lặng im tính đếm lúc nằm ngồi
Mây tan vằng vặc vầng trăng chiếu
Tự tánh DI ĐÀ hiển hiện soi
LÊ ĐĂNG MÀNH
(Văn quỹ Hải tân Quảng Trị mời hoạ)
BẤT BIẾN
Tâm vô quái ngại sẽ nhàn thơi
Bất biến tuỳ duyên đắc quả thôi
Ngũ giới tu tròn dù quỹ dụ
Tam quy hạnh mãn mặc ma mời
Công phu khuya tối không ngừng nghỉ
Niệm chuổi ngày đêm tinh tấn ngồi
Đảnh lễ mười phương tam thế Phật
Hào quang pháp giới rạng ngời soi
trần ngộ (hoạ)
Bổn lai thường trụ ở đây thôi
Nuôi tâm phải xả đừng tham luyến
Dưỡng tuệ nên buông chớ vọng mời
Vắng bặt so đo khi ngủ nghỉ
Lặng im tính đếm lúc nằm ngồi
Mây tan vằng vặc vầng trăng chiếu
Tự tánh DI ĐÀ hiển hiện soi
LÊ ĐĂNG MÀNH
(Văn quỹ Hải tân Quảng Trị mời hoạ)
BẤT BIẾN
Tâm vô quái ngại sẽ nhàn thơi
Bất biến tuỳ duyên đắc quả thôi
Ngũ giới tu tròn dù quỹ dụ
Tam quy hạnh mãn mặc ma mời
Công phu khuya tối không ngừng nghỉ
Niệm chuổi ngày đêm tinh tấn ngồi
Đảnh lễ mười phương tam thế Phật
Hào quang pháp giới rạng ngời soi
trần ngộ (hoạ)
Thứ Ba, 3 tháng 9, 2013
THẦM LẶNG
Em vội vã sau những chiều tan học
Để kịp về cùng một chuyến đò hôm
Đàn chim non gọi bạn ở bên cồn
Hơi nước lạnh trên mạng thuyền độc mộc
Mưa chiều đổ đếm muôn trăm ngàn hột
Em soi mình dưới làn nước lăn tăn
Tuổi thư sinh trong trẻo tựa trăng rằm
Hồn trinh bạch thơm tho như màu tuyết
Nhớ thuở nào ta yêu em da diết
Mối tình câm đem chôn chặt đáy lòng
Dấu thẹn thùng sau những cánh mưa giăng
Dâng nông nỗi cho mây bay về biển
Rời bến cũ lòng ta bao xao xuyến
Buổi tương phùng sáo lỗi hẹn sang sông
Giọt lệ nhoà làm nhạt chữ thuỷ chung
Ta lảo đảo bước dưới chiều cô quạnh
Thu sắp qua gió giao mùa lành lạnh
Đêm một mình nằm nhớ chuyện xa xưa
Trời tương tư ta gieo mộng bao giờ
Chừ xa vắng lòng nghe buồn thầm lặng
Viết tặng người ta!
trần ngộ
Để kịp về cùng một chuyến đò hôm
Đàn chim non gọi bạn ở bên cồn
Hơi nước lạnh trên mạng thuyền độc mộc
Mưa chiều đổ đếm muôn trăm ngàn hột
Em soi mình dưới làn nước lăn tăn
Tuổi thư sinh trong trẻo tựa trăng rằm
Hồn trinh bạch thơm tho như màu tuyết
Nhớ thuở nào ta yêu em da diết
Mối tình câm đem chôn chặt đáy lòng
Dấu thẹn thùng sau những cánh mưa giăng
Dâng nông nỗi cho mây bay về biển
Rời bến cũ lòng ta bao xao xuyến
Buổi tương phùng sáo lỗi hẹn sang sông
Giọt lệ nhoà làm nhạt chữ thuỷ chung
Ta lảo đảo bước dưới chiều cô quạnh
Thu sắp qua gió giao mùa lành lạnh
Đêm một mình nằm nhớ chuyện xa xưa
Trời tương tư ta gieo mộng bao giờ
Chừ xa vắng lòng nghe buồn thầm lặng
Viết tặng người ta!
trần ngộ
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)