Thứ Sáu, 26 tháng 12, 2014

ĐÀ LẠT MÙA ĐÔNG

ĐÀ LẠT MÙA ĐÔNG (Thơ mời hoạ)

Đông về Đà Lạt tuyết đầy rơi
Gió thổi thông reo lạnh quá trời
Sương nhuộm tháp đền trông tịch mịch
Mưa phùn phố núi đứng chơi vơi
Đôi chòm mây mỏi trôi lơ lững
Vài bóng chim chiều liệng lả lơi
Liễu đỏ ru hồn bên thác bạc
Chuông chùa ngân vọng khắp nơi nơi

Trần Ngộ 

MÙA ĐÔNG PHỐ NÚI (Bài hoạ 1)

Phố núi đông rồi lạnh tuyết rơi
Hàng thông chẳng giữ cánh chim trời
Núi Bà mây phủ còn cô quạnh
Thác Cậu sương chằng hết lý lơi
Bên dáng người đi nào nhớ hết
Giữa đường phố lết để buồn vơi
Rượu cần chếnh choáng đêm tàn vội
Rung tiếng chuông lòng ấm mọi nơi

Cụ:Phan Tự Trí ( Biên Hoà Đồng Nai)

ĐÀ LẠT CHIỀU TÍM (bài hoạ 2 )

Cao nguyên hiu hắt gió sương rơi
Đà Lạt chiều buông tím mịt trời
Khu chợ lô nhô người thấp thoáng
Bờ hồ vắng vẻ bóng chim vơi
Chuông ngân lắng đổ buồn tầng thẳm
Nhạc đệm vang dồn rộn ý lơi
Lữ khách nôn nao tình mỏi đợi
Quê nhà phố núi vẫn là nơi

Bác :Hải Rừng (Thành Phố: Hồ Chí Minh)
MỘT NGÀY ĐÔNG (bài hoạ 3 )
Đêm qua đầu xóm lá bàng rơi
Bấc dẫn đầy mây kéo thấp trời
Con trẻ đi đường khăn áo kín
Người già giữ bếp ấm trà vơi
Mưa thi rả rích chơi tung bụi
Gió cứ lách luồn rúc tận nơi
Bảo hộ sức đời giờ đã sẳn
Trên đồng vun xới vẫn không lơi

Cụ :Trần Như Tùng (Phú Thọ)

ĐÀ LẠT (Bài hoạ 4)

Năm này đông đến tuyết không rơi
Chỉ có sương giăng ngập đất trời
Buổi sáng bình minh chào chậm chạp
Xế chiều tia nắng lặn dần vơi
Cỏ hoa trễ nãi như hoài mộng
Tung bách lao xao mãi chẳng lơi
Từng vạt dã quỳ bên dốc vắng
Suối khe ẩn hiên một vài nơi

Cụ :Sông Thu (Thành Phố: Hồ Chí Minh )


Thứ Năm, 25 tháng 12, 2014

MỪNG GIÁNG SINH

MỪNG GIÁNG SINH

No en anh lại đón em về
Đêm lễ giáo đường rét tái tê
Nghe tiếng kinh cầu lòng mãn nguyện
Lắng hồi chuông vọng dạ say mê
Máng Lừa thương Chúa không chăn ấm
Hang lạnh Hài Đồng chẳng gối kê
Môi nở nụ cười đầy thánh thiện
Thân Ngài sáng rực tựa sao khuê

Trần Ngộ

Thứ Tư, 17 tháng 12, 2014

LIỄU RỦ ĐÀO PHAI

LIỄU RỦ ĐÀO PHAI (Thơ thỉnh hoạ)
Đêm đã khuya rồi thôi ngủ đi
Em ngồi than thở mãi mà chi
Bến xưa lỡ bước còn đâu nữa
Thuyền mộng sang sông hỏi được gì
Trộm nhớ chỉ sầu thêm mối hận
Trách thầm càng khổ cuộc tình si
Tơ duyên chừ phủ đầy ngang trái
Liễu rủ đào phai chán kẻ vì

Trần Ngộ

CỨ BỞI VÌ (Bài hoạ 1 )
Đã lỡ chia đường ai nấy đi
Aí  ân gởi trọn có còn chi
Sầu giăng bát ngát là bao mấy
Tủi gội đa đoan một chút gì
Tham hám đành trao giây hệ luỵ
Mê lầm đánh đổi phút cuồng si
Về đâu thân gái mười hai bến
Khi trái tim đau cứ bởi vì

Cụ :Phan Tự Trí (Đồng Nai)

MAI ÚA ĐÀO PHAI (bài hoạ 2 )

Cứ khóc thật nhiều khóc mãi đi
Cho trôi buồn hận giữ hay gì
Hoa tàn hoa nỡ cơ trời sắp
Liễu rủ liễu tươi phúc phận chi
Tại ả e rằng đôi mắt lệch
Tại anh thì hẳn cái đầu si
Lệ sầu dốc hết tâm hồn thoáng
Ta hãy là ta bởi nỗi vì
Cụ:TRần Như Tùng (Phú Thọ)

LIỄU RỦ ĐÀO PHAI (bài hoạ 3 )
Sao nỡ giân hờn em bỏ đi
Đã đành như thế nói năng chi
Tình nồng ngày ấy dần phai nhạt
Nghĩa cũ giờ đây chẳng được gì
Nguyện ước xua tan làn gió bụi
Lời thề bội bạc tiếp tình si
Cuộc đời ngang trái bao buồn tủi
Chồng vợ lìa tan cũng bởi vì ...

Bác ;Hồ Hắc Hải (thành phố :Hồ Chí Minh )



Thứ Tư, 10 tháng 12, 2014

BÍ NGÔ

BÍ NGÔ

Bí ngô giống ấy vốn ta ưa
Giàn rộng ba gian khéo cũng vừa
Ong đắm nhuỵ vàng hương gió thoảng
Bướm vờn mật ngọt phấn thơm đưa
Hoa xào béo ngậy ngon như cá
Quả nấu bùi mồm chẳng kém dưa
Bổ khoẻ lại càng thêm hạ hoả
Mỗi năm đôi tấn sợ không thừa

Trần Ngộ

Thứ Bảy, 6 tháng 12, 2014

QUÊ TÔI

QUÊ TÔI
Sông lạnh chiều đông khói phủ mờ
Ông chài ngắm cảnh thả hồn mơ
Lùm lau đúng tiết hoa  tươi thắm
Khóm sậy sang mùa lá sởn sơ
Cuối bãi đôi cô ngồi vá lưới
Bên ghềnh dăm cậu đứng quay tơ
Quê tôi cuôc sống đầy thơ mộng
Trăng nước mênh mông đẹp sững sờ

Trần Ngộ
QUÊ TÔI (bài hoạ)
Gió mơn mỡn núi dải sương mờ
Chút lạnh cao nguyên ủ giấc mơ
Chén rượu hàn huyên hồi khởi nghiệp
Tách trà nhắc nhở thuở ban sơ
Dâu tình bén rễ bền nong kén
Tằm nghĩa vin cành nuột mối tơ
Mai mốt em về quên bến mộng
Sông tương một dải có nông sờ *
* Truyện kiều:
Sông tương một dải nông sờ
Bên trông đầu nọ bên chờ cuối kia

Cụ: Phan Tự Trí ( Biên Hoà Đồng Nai )

Thứ Năm, 4 tháng 12, 2014

MÃI NHỚ THẦY

MÃI NHỚ THẦY
Nghĩ lại năm xưa mãi nhớ thầy
Đứng trên bục giảng gió heo may
Phấn rơi trắng xoá loang đầu bạc
Aó đẫm mồ hôi mắt trũng gầy
Cơ nghiệp nòi Hồng ngày sáng chói
Tiền đồ giống Lạc rạng thơm đây
Ơn cao nghĩa nặng  tâm thề tạc
Đạo trọng tôn sư mãi nhớ thầy

Trần Ngộ (hoạ thơ cụ :Phan Tự Trí ở Đồng Nai)

Thứ Ba, 2 tháng 12, 2014

DẤU XƯA

DẤU  XƯA (Thơ mời hoạ )
Mở cuốn sổ đời thấy dấu xưa
Bóng mờ sơn nữ đứng trong mưa
Bao năm cách biệt thương còn mãi
Nửa kiếp chia lìa nhớ vẫn chưa
Thế thái xoay vần lòng khó đoán
Nhân tình biến đổi dạ khôn ưa
Biết em ở tận phương trời ấy
Cuối nẻo đường người ai tiễn đưa
Nguyễn Huy Vụ (thành phố :Hồ Chí Minh )

DẤU NAY
Ta vẫn thương hoài bạn cũ xưa
Đông về gió lạnh những đêm mưa
Người đi lòng vẫn còn mong mãi
Kẻ ở dạ đang thầm ngóng chưa
Chén rượu Lưu Linh nồng dễ uống
Ván cờ Đế Thích khó càng ưa
Cứ chơi cho phỉ đời quân tử
Chốn ấy lo gì chuyện đón đưa

Trần Ngộ