Thứ Hai, 28 tháng 5, 2012

TRI ÂN

TRI ÂN
Tri Âm Các đậm đà
Tri kỷ khúc tâm ca
Đàn rung ngân nỗi n hớ
Trăng chiếu rạng sơn hà

Vó ngựa rong ngoài dặm
Thuyền nhô bóng trùng xa
Mây trời ôm cánh gió
Mộng lòng ôi ! thiết tha

Vủ trụ trùm bao la
Mưa nắng vẫn giao hoà
Hồn thơ đầy lắng đọng
Sâu nặng nghĩa tình nhà

Đời thắp sáng trong ta
Vạn nẻo đường ngõ lối
Qua trăm sông ngàn suối
Xuân về đất nở hoa !

Kính tặng Tri Âm Các
Nhà giáo nhân dân : Võ Văn Hoa

Thứ Bảy, 26 tháng 5, 2012

CHIỀU XUÂN

Chiều buông thôn nữ đứng bên sông
Mừng xuân hớn hở má tươi hồng
Mây trời in nước trôi lơ lững
Thuyền xa khuất nẻo khách còn trông.

Thứ Năm, 24 tháng 5, 2012

NGÂY THƠ

Đêm nay trăng lại tròn
Em vừa mười sáu tuổi
Đêm nay trăng vạnh tròn
Anh xấp xỉ đôi mươi.

Đời em như hoa tươi
Yêu anh em chỉ cười
Đời anh tựa trăng vơi
Yêu em đến tuyệt vời.

Tình anh cùng tình em
Cùng trăng lững lờ trôi
Cùng sao vẫn vờ trôi
Như hương đồng gió nội.

Mai này em khôn lớn
Ngày mai anh lớn khôn
Hai lăm, ba chục tuổi
Hết đêm ngắm trăng hờn.

Đêm nay trăng lại tròn
Con thơ đứa ẵm bồng
Anh vừa ba mươi tuổi
Nhớ cô gái Câu thôn.

       Ngày 15/02/1994



CẢNH QUÊ

Gió thổi trong vườn chiếc lá rơi
Ngồi xem cảnh vắng ngắm mây trôi
Hoa vàng áp - đọi* trên cành thắm
Nụ đỏ mù - u nở dưới chồi
Ước cũ mộng đời con sóng bạc
Mơ xưa tỉnh giấc bóng trăng chơi
Ai về cố quận cho ta nhắn
Nước biếc non xanh chẳng đổi dời.

Ghi chú:*  Áp đọi: Hoa móng rồng hay hoa dẻ.

Thứ Hai, 21 tháng 5, 2012

VÔ ĐỀ

Xuân đã qua rồi ta cố quên
Cô em gái nhỏ ở làng bên
Ngây thơ tà áo màu sim tím
Đi lễ đầu năm vái trước đền!

BỈ CỰC

Nhớ lại vần thơ anh tặng tôi
Đường đời như thể cánh bèo trôi
Xuôi dòng Lộc Tấn vô cùng cực
Ngược nước Lâm Đồng quá khúc nôi!
             
             *.

những ngày đi kinh tế mới 20 .6 .1980.

Chủ Nhật, 20 tháng 5, 2012

TỰ THÁN!

Năm mươi tư tuổi vẫn yêu đời
Dị thảo hoa kỳ vui thú chơi
Ngày hóng gió về ru trước cửa
Đêm nhìn hoa nở dạ càng tươi
Cháu con hiền hiếu ngời danh phận
Chồng vợ hài hòa sống thảnh thơi
Đã lỡ làm người trong cõi tạm
Ngồi xem danh lợi vỗ tay cười.

TẾT NGHÈO

Tết xưa đi chợ có dăm đồng
Mua gạo thì không mua nổi bông
Vốn liếng sau nhà hai gánh củi
Gia tài trước cửa một đôi thùng
Trời mưa nước tụ không người gọi
Nắng hửng mây tan thấp thỏm mừng
Mới biết ngặt nghèo ai cũng thế
Qua ngày giá lạnh sẽ hừng đông

Mùa tết tân dậu 1981.

KHÁNH THÀNH TỪ ĐƯỜNG

Từ đường lộng lẫy khói hương bay
Hơn sáu trăm năm phúc tổ dày
Khai phá giang sơn từ thuở trước
Khẩn thành điền địa đến ngày nay.

Thiên thu nhật nguyệt soi công đức
Vạn cổ cương thường chẳng đổi thay
Con cháu đồng lòng vun nghiệp cũ
Thành tâm báo hiếu ân sâu đầy

     Mừng khánh thành từ đường 
              Họ: Dương Công

Thứ Bảy, 19 tháng 5, 2012

NHỚ BẠN

Năm xưa anh cùng tôi
Rảo khắp xóm làng này
Bây giờ anh ở đâu
Tôi tìm không ra nữa.

Tình bạn cũ năm xưa
Xuân ấy hai mươi vừa
Tôi yêu người xóm Đạo
Giờ người ấy ra sao?

Đêm nhớ bạn dạt dào
Viết vài câu thơ nhỏ
Gửi tình đi đâu đó
Như thuở tuổi còn thơ.

Giờ tôi vẫn còn mơ
Trở về tuổi mộng mơ
Đi tìm khắp ngõ hẽm
Cùng bạn chơi từng giờ.

Chiều nay tôi sực nhớ
Cô gái nhỏ ngây thơ
Đi bên bờ sông vắng
Một mình tôi ngẩn ngơ.

Tình bạn đẹp như mơ
Tình yêu của ngày xưa
Ba mươi xuân biết mấy
Tình rộng không bến bờ.

                   11/6/1985

THẦY TÔI

Tóc thầy đã đốm bạc
Vì gội nước thời gian
Năm ngoái dạy trường làng
Tóc thầy còn xanh lắm.

Công ơn thầy vô hạn
Theo tháng ngày đi qua
Thầy trồng những vườn hoa
Cho đời sau hái quả.

Thầy đã vì tất cả
Cho sự nghiệp trồng người
Cho đất nước xinh tươi
Và loài người tiến bộ.

Hoa lòng thầy nở rộ
Trước mạch đời sinh sôi
Tôi yêu quý thầy tôi
Những lới xưa dạy dỗ.

Lòng tôi hằng mong nhớ
Học giỏi làm việc chăm
Mỗi lớp một nấc thang
Mà đường đời dành sẵn.




NHỚ QUÊ

Ai về Quảng Trị quê tôi
Cho xin nhắn gửi mấy lời yêu thương
Cách xa muôn dặm nẻo đường
Tình sâu nghĩa nặng vấn vương trong lòng
Thương dòng sông bên bồi, bên lở
Thương thế tình kẻ ở người đi
Thương người mang nỗi biệt ly
100 năm hỏi có duyên gì hay không?
Con đò bến nước dòng sông
Bờ tre, lũy chuối hàng bông trước nhà
Phía sau xanh một hàng cà
Con trâu, đàn vịt, đàn gà quanh nương
Nhớ nồi canh hến quê hương
Măng tươi kho cá, ớt tương thêm đường
Sinh ra giữa cuộc đời thường
Nắng mưa bươn chải, đau thương đủ điều
Quê nhà biết mấy thương yêu
Người đi bỏ lại quạnh hiu xóm làng
Trưa trưa một ngọn nắng vàng
Chiều chiều khói trắng lần ngang mái nhà
Qua rồi một trận phong ba
Trời quang mây tạnh lại ta với mình
Trăng thu mát rượi hòa bình
Cho tôi xin hát khúc tình ly quê
Người ơi! Có nhớ ngày về
Xa xa một mãnh trăng thề đầu thôn.

                                   Kỷ niệm mùa bảo năm 1989

Thứ Sáu, 18 tháng 5, 2012

NHỚ NGUỒN

Cây có gốc mới sinh chồi nảy lộc
Sông không nguồn, nước đã cạn từ lâu
Kiếp luân hồi người nối tiếp theo nhau
Trên đường về quá khứ mai sau
Và hiện tại những vườn hoa thơm nhụy
Đêm nằm nghe từ đáy lòng thủ thỉ
Nghĩa cưu mang trời biển rộng vô bờ
Ta lớn lên từ tuổi ấu thơ
Trên lưng mẹ những ngày đi lẫm chẫm
Ba mươi năm nửa đời người lận đận
Lớn lên rồi làm kiếp sống tha phương
Hai mươi năm thăm thẳm một chặng đường
Hiếu chưa trả, nghĩa chưa thường
Nỗi lòng ta ngày đêm canh cánh
Mẹ có nghe chăng dưới chốn cửu tuyền
Lời thơ con đầu cúi lạy cầu xin
Hai mươi năm nhớ ngày mẹ quy tiên
"Cỏi trần tục con làm người tội lỗi"
Muôn thuở nhớ nước nguồn cây cội
Trăm măm lo đất nghĩa trời công
Vườn hoa xuân! Ai chăm chút vun trồng
Cho tươi tốt muôn đời xanh lộc biếc
Mẹ là nguồn của đời con thắm thiết
Ánh dương hồng xin tạc ít lòng son.
Còn trời...
Còn nước...
Còn non...

    15/4/2001 - Nhân ngày Phật Đản


MỘNG ĐỜI

Ngồi nghĩ đời sao lắm chuyện buồn
Đôi người vì của tội tình tuôn
Thiên phương xảo trá không từ bỏ
Bách kế gian tà chẳng chịu buông
Phú quý Thạch Sùng dù bạc khối
Công danh Vương Khải đến vàng muôn
Ngàn sau lá sẻ rơi về cội
Nước chảy trăm sông đổ lại nguồn!

Thứ Hai, 14 tháng 5, 2012

XƯỚNG - HỌA 07


Xướng

 THƠ LÂU VỀ

                    Lê Chí Thiết (Câu Nhi)

Lâu rồi bạn vắng gửi thơ về
Thầm lặng trong lòng thấy tái tê
Có lẽ đầu xuân còn bận rộn
Hay là buôn bán lãi mà mê
Mừng cho tác giả vương tài lộc
Con cháu gia đình khoái hả hê
Thiết, Duận quê nhà luôn nhớ Nghệ
Một lòng chung niệm giữ tương tề.


Họa

       TỰ BẠCH 

                                Trần Ngộ

Sớm muộn rồi răng cũng phải về
Dù không mốt nọ cũng mai tê
Mưu sinh độ nhật trong nguồn ái
Kế sống qua ngày giữa bến mê
Khuya tối Trì Kinh câu niệm Phật
Sáng chiều tụng chú tiếng Ma Hê
Thưa rằng: Cỏi Phật là Tiên Thánh
Ai gắng tu đi sướng lắm tề.

VỊNH CÁI DÙ

Cột thẳng chân cong mái tám kèo
Hình thù bát giác rượng tong teo
Khi cần ôm bụng rất âu yếm
Lúc bỏ cầm chân dốc ngược treo
Hữu sự cương lên nhìn láng lẫy
Vô công hạ xuống thấy nhăn nheo
Nắng mưa già trẻ cùng nương cậy
Chẳng nghĩ thương em phận bọt bèo.

VỀ ĐI THÔI!

Bến cũ thuyền về an nghỉ thôi
Sông xưa khách đợi mấy thu rồi
Trăng quê trời sáng trong vằng vặc
Gió mát mây chiều thong thả trôi
Nâng chén quỳnh tương cùng bạn hữu
Nghiêng bình hoàng tửu cạn ly bôi
Thi thư xướng họa muôn ngàn điệu
Đêm xuống làng bên chuông điểm hồi.

Tranngo

Đôi vận hồi âm
Thà không hay biết đến thì thôi
Duyên bút hồn quê đã bén rồi
Cố xứ nhắc tên càng quyến luyến
Tân hương gửi phận khó buông trôi
Nay vừa tri ngộ trao dăm vận
Đợi buổi tương phùng cạn mấy bôi
Quảng Trị trang văn chờ mặc khách
Được tin nên vội nhắn tin hồi

Cụ:TRương Đình Đăng
Triệu Độ Triệu Phong Quảng Trị .Mến họa .
29 .9 2012





Thứ Bảy, 12 tháng 5, 2012

TRĂNG QUÊ

Trăng vàng rơi đầy thôn
Đường xưa hương bưởi thơm
Lối cũ hoa mai nở
Mắt em vẫn dỗi hờn

Dòng sông trôi êm đềm
Nước ngon mát dịu hiền
Ô Lâu nghìn ý mộng
Chiều quê màu thanh thiên

Ôi! Đất mẹ thần tiên
Chim ca lời thánh thót
Vườn quê đầy trái ngọt
Tình quê in dấu son.

Ta mang mùa thu đi
Mây trời xanh vời vợi
Má hồng em phơi phới
Bướm vờn hoa nhẹ rơi

Lời ru bên tao nôi
Câu hò xưa mẹ hát
Mối tình quê dào dạt
Con ngủ giấc trưa bùi

Đường quê đi trong tôi
Lúa chín vàng mẫy hạt
Trăng rằm trong vằng vặc
Xuân về thắm đôi môi.

Mùa xuân chung quanh tôi
Én chao cánh lưng trời
Xuân qua rồi xuân lại
Quê đẹp lắm người ơi.

NGHĨA NẶNG TÌNH SÂU

Đường về quê mẹ rộng mênh mông
Qua nhịp cầu tre dưới nắng hồng
Sặc sỡ vườn cà hoa nở tím
Nồng nàn hương bưởi nõn nà bông.
               
                  *****
Cù lao chín chữ ân trời thẳm
Cúc dục đôi vần nghĩa biển đông
Hiếu đạo chưa tròn lòng báo đáp
Mưa chiều se lạnh gió ngàn thông.

XƯỚNG - HỌA 06


Xướng

 VỌNG VỀ ÂN NHĨA

                                 Thầy: Lê Chí Phóng
                             (Nhà thơ Thanh Phong)

Nặng lòng thương nhớ chuyện xa xưa
Nối tiếp gia phong dấu kế thừa
Ngõ trúc mơ màng hồn vọng điểm
Đường xuân đỉnh đạc tiếng thơm đưa
Vượt tầm khôn dấu bao thầm lặng
Quyết chí dù cho bấy gió mưa
Cửa rộng nhà cao người mãn nguyện
Thâm ân báo đáp mấy cho vừa.


Họa

VỌNG VỀ ÂN NGHĨA

                                Trần Ngộ

Lòng thường thương tưởng nghĩa ân xưa
Đức cả phúc cao nguyện kế thừa
Bóng trúc la đà trăng gửi mộng
Mai vàng thơm nở gió hương đưa
Vượt ngoài trăn trở bao ngày tháng
Đã quyết làm không sợ nắng mưa
Biển rộng trời cao lòng khó tạc
Ân sâu muôn trượng sánh sao vừa.

CHUYỆN TÌNH 20 NĂM

Hai mươi năm biết bấy nhiêu ngày
Hồn anh là một cuộc đời say
Say gió, say trăng say sông nước
Say chuyến đò đông ở bến này.

Nghĩ chuyện tình ta lắm chua cay
Dẫn dắt nhau đi qua những ngày
Từ trong gian khổ cơ hàn ấy
Một nắm cơm nghèo tay trắng tay.

Anh viết cho em bài thơ say
Hai mươi năm yêu dấu từng ngày
Như ngọn lửa thiêng âm thầm cháy
Như làn gió thoảng cánh hoa bay.

Và hởi em ơi! Có biết không?
Những khi hờn dỗi nỗi buồn chung
Lòng anh như đã thôi thúc dậy
Dành hết cho em trái tim hồng.

Đạo trọng phu thê! Nghĩa vợ chồng
Trăm năm thề mãi thủy với chung
Dù cho bão táp phong ba lớn
Anh vẫn yêu em đến tận cùng.

Em hãy cùng anh nắm tay nhau
Đường lên hạnh phúc đến mai sau
Vườn hoa nở rộ mùa xuân chín
Ngày tháng đi qua dưới bóng cau.

Anh viết cho em trọn vần thơ
Hạnh phúc trăm năm mãi tôn thờ
Tình em như núi Thiên Thai đó
Vui chốn Tiên Bồng rộn ý thơ.

Em đã vì anh trọn một đời
Hai mươi năm không một tấc rời
Yêu nhau thề quyết không phân rẽ
Đầu bạc răng long vẫn có đôi.

Anh kể em nghe hết những lời
Chân tình thành thật máu tim sôi
Lồng xương thớ thịt lưu trong huyết
Tình nghĩa hai ta chỉ thế thôi!

TÌNH BẰNG HỮU

Ba chục năm rồi thấm thoát qua
Đường dài giục ngựa lướt phong ba
Trông ra bằng hữu còn thân ái
Ngoảnh lại đệ huynh vẫn cảm hòa
Bút đậm tình trao lời mực thắm
Nghiên nồng nghĩa gửi ý son pha
Khi mô trở lại trời Bình Phước
Nhấp chén rượu hồng bạn với ta.



                         30/12/2011
nhớ lại những ngày đi kinh tế mới 1980.

THẤT NGÔN TỨ TUYỆT

              DANH LỢI

Chợ lợi trường danh biết mấy vừa
Thói đời đen bạc lắm người ưa
Quân tử tuy ngheo còn cốt cách
Tiểu nhân phú quý thế còn thua.

            KIẾN VÀ VE

Kiến ve hai đứa ở chung cây
Một đứa làm đêm đứa ngủ ngày
Kiến năng cần kiệm nên liêm chính
Ve siêng đàn hát lại tà say.

CẢM XUÂN

Mậu Thìn xuân vừa sang
Long Thiên đổ mưa vàng
Mát chung muôn sinh vật
Thắm đượm khóm mai vàng

Nước non đầy hứa hẹn
Dân tộc nức tiếng cười
Mậu Thìn tết Nguyên Đán
Ấm lòng dạ bao người.

Trẻ thơ nô đùa giỡn
Thanh nữ mặc lòng khoe
Áo xanh vàng hồng tím
Con chim hót đầu hè.

Xuân mừng thêm một tuổi
Cụ lão bà thêm năm
Em thơ nhiều áo mới
Ba mươi mốt tuổi đời.

 Mùng 1 tết Mậu Thìn 1988

NGUỒN!

Quê nhà cách biệt bấy lâu nay
Nhớ mẹ thương cha bao tháng ngày
Vườn cũ xuân về hoa nỡ thắm
Nhà xưa tết lại rượu mừng say.


Trời cao thăm thẳm vầng hồng rạng
Biển rộng sông dài mây trắng bay
Cá biết tìm nguồn thăm nghĩa cội
Chim dầu xa tổ nhớ ơn cây.

Thứ Sáu, 11 tháng 5, 2012

XƯỚNG - HỌA 05

Xướng

TIẾNG CHUÔNG CHÙA
                      Trương Đăng Sử (Hà Lộc - Hải Sơn)

Đêm khuya văng vẳng tiếng chuông ngân
Thức tĩnh chúng sinh thoát nợ trần
Đến với Thiền môn cầu giải thoát
Nương Thiền Bát Nhã diệt tham sân
Từ bi trí tuệ hằng khai mở
Tà đạo si mê hãy bớt dần
Nhật dạ lục thời tâm tĩnh lặng
Hướng về Bát chánh để tu thân.

Họa

TIẾNG CHUÔNG NGÂN
                          Trần Ngộ

Nghe tiếng chuông chùa văng vẳng ngân
Đêm khuya cảnh tĩnh cuộc hồng trần
Nguồn tâm tịnh lặng lìa tham ái
Gốc Pháp chân như thoát dục sân
Bát Nhã xua tan bao vọng tưởng
Bồ Đề giác ngộ ác xa dần
Rõ cùng lý đạo dương đèn tuệ
Phước Huệ song tu khỏi lụy thân.

NHẠC ĐỜI

Về thăm căn nhà xưa
Bên hiên chuối trổ quả
Nắng hè cau cuốn lá
Ngoài vườn tre gió đưa

Mẹ cha giờ cách biệt
Bè bạn đã đi xa
Cuộc đời như dòng nước
Đời người bóng mây qua

Đêm trăng thanh gió mát
Hồn thơ bước ra đời
Quay cuồng trăm điệu nhạc
Rộn rã ở làng tôi

Rượu say từ cổ độ
Tình say trăng ngàn khơi
Người say đời lữ thứ
Thơ say cả đất trời

Thuyền mơ về bến mộng
Nguồn nước luôn trôi đi
Sao trời không tiếng nói
Ngàn năm gió thầm thì.

VÔ NGÃ

Tuổi già an phận chốn thiền môn
Kệ tụng kinh trì sắc thị không
Rũ sạch não phiền thanh thản sống
Quét không cố chấp hết gai chông
Xả thân tứ đại say mùi đạo
Niệm Phật nhất tâm mến áo sồng
Đã biết luân hồi là bể khổ
Pháp thường vô ngã chớ hoài trông.

Thứ Năm, 10 tháng 5, 2012

MAI VỀ

Mai về Quê!
Lòng háo hức trăm nỗi
Gặp người thân gặp lại bạn bè
Mai về Quê!
Lòng sướng vui không tả
Như trẻ thơ mừng mạ chợ về
Mai đã về nguồn cội của tôi;
Bên dòng nước trong xanh;
Bên gành kè thời gian rêu phủ;
Đêm nằm nghe thì thầm sóng vỗ;
Sông Ô Lâu ai tạo dựng bao giờ?
Đây An Hồ, Câu Lãm ngàn xưa;
Đất văn vật nghìn đời không thay đổi
Đây bút thánh Cồn thiêng
Đây đá rùa vang dội
Địa linh nhân kiệt lúa dẹp ba bồ.
Mai về Quê!
Để lắng nghe điệu hát câu hò;
Có trăng treo đầu núi;
Gió chiều bên sông.

kỷ niệm ngày về thăm quê hương
15.6 .2011





TIỄN ĐƯA

Anh đưa em sang sông
Tặng em một bông hồng
Tình anh chỉ chừng đó
Khi em đi lấy chồng.

Gửi em một tấm lòng
Trăm năm thủy với chung
Em đi anh thương mãi
Một nỗi lòng bâng khuâng.

Năm xưa chưa có chồng
Lòng anh cứ hằng mong
Năm này hai ba trẻ
Chuyện đời có vui không.

Con thơ tay ẵm bồng
Đàn bướm và khóm bông
Tình anh còn nhớ mong
Ngày mai gió vào đông.

               05/12/1994




GỬI LẠI

GỬI LẠI


Tôi về tuổi chẳng còn trai
Nợ duyên thuở ấy chia hai ngã đường
Quê nhà đổ hạt mưa thương
Mưa bao nhiêu hạt vấn vương trong lòng
Biết là thuyền đã sang sông
Mà sao tôi cứ đem lòng nhớ nhung
Em ơi! Quả đất xoay tròn
Để rồi hai đứa vẫn còn gặp nhau
Thuận Nhơn qua mấy nhịp cầu
Nước sông Vĩnh Định đượm màu quê hương
Từ đây hai đứa hai đường
Người về kẻ ở xin đừng nhớ nhau
Thôi thì hẹn lại kiếp sau.

                       01/9/2001

Thứ Tư, 9 tháng 5, 2012

XUÂN LƯU LẠC

Nơi ta đón xuân
Một phương trời xa lạ
Lời hát ấm lòng qua kẽ lá
Điệu nhạc buồn rỉ rả hạt mưa rơi
Nỗi buồn đất khách quê ngươi!
Ngày ấy qua rồi
Thôi! Nhớ về chi nữa
Tình là khói lửa
Cuộc đời như giữa dòng trôi
Nguồn về biển khơi
Ác dữ qua bao thác ghềnh
Và hiền hòa
Như chiếc thuyền con trẻ thả
Mạch đời hối hả
Khua mái chèo giữa vô tận mênh mông
Buổi đầu gặp em
Sóng trào lên dữ dội
Rồi lặng yên
Bỏ lại bên bờ
Một dải phù sa
Ký ức đi qua.
Cái kiếp tha phương
Ta say sưa với chén rượu đời thường
Vần thơ như ai bẻ nửa.
Thương cuộc đời bao nỗi trắng đen
Vẫn là em,
Như dòng sông quê êm đềm
Chỉ xao sóng
Và ru lời ru muôn thuở.
Cái ngày gặp em, chỉ để nhớ
Như giọt lệ sầu, kẻ ở người đi
Rồi một ngày kia,
Nếu kiếp luôn hồi tái ngộ
Chợt thấy em hiện về đâu đó
Vẫn mặn mà ngây thơ bé nhỏ
Em bên ta hai đứa dẫn nhau đi
Bỏ lại bên trời khối hận biệt ly
Em ơi! Buồn mà chi, có nhớ cội nguồn
Thì về quê ăn tết
Đất mẹ dẫu còn nghèo
Vẫn thơm lừng trái ngọt quê hương
Vẫn vòng tay dang rộng yêu thương
Ôm chùm lấy đứa con đời lưu lạc.

              Xuân 2002 - Nhâm Ngọ


XƯỚNG - HỌA 04


Xướng

         ĐA TẠ

                                 Trần Ngộ

Đa tạ tình anh tặng quyển thơ
Đường chiều mây trắng đẹp như mơ
Năm tư lá nguyệt còn lai láng
Thất thập hoa niên ngọc chửa mờ

Vạn tuế cuộc đời qua kẽ tóc
Trăm năm thế sự rõ chân tơ
Đêm qua chùa trước chuông còn gióng
Thức tỉnh hồn ai lạy Phật thờ.


Họa

   HƯỚNG THIỆN

              Thầy: Lê Chí Phóng
           (Nhà thơ Thanh Phong)

Đời người hướng thiện đến tình thơ
Lắng đọng tâm hồn những ước mơ
Ngọc dũa thân tu luôn sáng tỏ
Tình đan nghĩa thắm khó phai mờ

Qua sông thuyền chủ vươn lèo lái
Tròn phận con tằm phải nhả tơ
Ý chí vươn cao tùy mức độ
Thật chân thánh thiện mãi tôn thờ.

LỮ KHÁCH

Thuyền đã xa rồi bến cũ ơi!
Buồm ai căng gió vượt trùng khơi
Mênh mông sóng bạc ngoài vô tận
Bát ngát mây xanh giữa biển đời
Chiều xuống nắng vàng sắc nhạt phai
Hoàng hôn giăng lối phủ nơi nơi
Sao trời in nước phơi từng chiếc
Chạnh nhớ sông quê nguyệt tỏ vời.

Trần Ngộ

Thứ Ba, 8 tháng 5, 2012

TÌNH XUÂN

Tân niên khai bút thả hồn thơ
Non nước mừng xuân khó hững hờ
Chậu trúc bên thềm xanh lá ngọc
Mai vàng trước cửa nụ non tơ.

Bồi hồi lặng ngắm mây trời thẳm
Chạnh nhớ Ô Giang sóng vỗ bờ
Năm mới tình người thêm thắm mãi
Rồng về xây mộng đẹp như mơ.

        Mùng 1 Tết Nhâm Thìn

LỜI QUÊ

Ngày về thăm cha
Màu hoàng hôn ngả bóng
Căn nhà xưa
Ngát hương thơm
Hoa bưởi trắng sau vườn
Đêm nằm bên cha
Ngoài vườn nghe gió thổi
Ánh trăng khuya
Chấp chới rụng đầy thềm
Lặng nhìn trong ta
Đêm, mùa hè ngắn ngủi
Thương đời cha
Gian khổ, nhọc nhằn
Đêm lần qua
Những phần đời
Còn đau thương nghiệt ngã
Dòng sông nghe
Mưa nắng chảy hai mùa
Rộn ràng trong mơ
Buổi chợ quê
Gặp em chiều nào cũng vội
Những cô thôn
Nhỏ to
Rạo rực chuyện lấy chồng
Về bến quê!
Ta no say vốc uống gió nội hương đồng
Con đường xưa nơi tập ta đi...
Những bước phong trần
Đã xa rồi xóm nhỏ quen thân .
Là đất tổ quê cha
Không phải nơi nào có được

                    10/4/2009

TÌNH QUÊ

TÌNH QUÊ

Mình về thăm lại người thân
Cách xa muôn dặm bước chân vẫn gần
Ba mươi năm kiếp phong trần
Ba mươi năm ấy đã từng dọc ngang
Ngày vui nhớ buổi cơ hàn
Áo không mặc ấm chăn màn lạnh đông
Ta về mình có nhớ không?
Mình đây ta đó cùng chung cuộc đời
Xa nhau nhớ mặt nhớ lời
Nhớ ngày trôi dạt cuộc đời đắng cay
Mình nghèo tay trắng hai tay
Với cơm nhạt muối nặng vai nợ nhà
Nhớ ngày bảo táp phong ba
Quyết tâm dựng lại cửa nhà thân yêu
Ra đi chắc cũng nhớ nhiều
Nhớ con đò nhỏ sớm chiều buông câu
Giữa dòng nước biếc Ô Lâu
Có người thiếu phụ hát câu ân tình
Trời cho ta gặp lại mình
Nước non, non nước chạnh tình quê hương.

kỷ niệm ngày về thăm bà con ở lộc tấn huyện lộc ninh tỉnh Bnh Phước.
20.6 .2002

XƯỚNG - HỌA 03


Xướng

 TÔI ĐẾN THĂM ANH

                                 Thầy: Lê Chí Phóng
                             (Nhà thơ Thanh Phong)

Tôi đến thăm anh buổi sớm hồng
Gió đưa mây ngõ bóng trời trong
Năm quen bảy nhớ vun lời hẹn
Mỗi sáng bao chiều thỏa đợi trông
Khơi dậy tình thân ròng tháng hạ
Châm ngòi lửa ấm giữa trời đông
Vấn vương ngày mỗi dày thêm nữa
Nụ thắm xinh tươi tận cõi lòng.


Họa

TÔI ĐẾN THĂM ANH

                                Trần Ngộ

Tôi đến thăm anh nắng ửng hồng
Mây vàng đưa lối mối tình trong
Tâm tư giục bước bao hò hen
Cá nước bên trời ngơ ngẩn trông
Ròng rã ve kêu ngày nóng hạ
Canh trường cuốc gọi lạnh đêm đông
Khơi nguồn bằng hữu nồng thêm nữa
Thắm gợi trong nhau tận nỗi lòng.


Thứ Hai, 7 tháng 5, 2012

XƯỚNG - HỌA 02


Xướng

 ANH ĐẾN THĂM TÔI

                                 Thầy: Lê Chí Phóng
                             (Nhà thơ Thanh Phong)

Anh đến thăm tôi đã mấy lần
Lòng tôi mang nặng mối tình thân
Bước chân ngoài ngõ vừa nâng nhẹ
Nhịp thở trong tôi lại ấm dần 
Rượu chẳng có chè xanh đạm bạc
Thơ ươm đầy túi bỗng lâng lâng
Làm sao giải nghĩa câu lưu luyến
Đường dẫu xa xôi cũng thấy gần


Họa

ANH ĐẾN THĂM TÔI

                                Trần Ngộ

Anh đến thăm tôi mới một lần
Đôi lời tâm sự đã thành thân
Bên thềm lá khẽ rơi nhè nhẹ
Đơn điệu lòng tôi đã bớt dần
Thuốc chẳng hay ưa chè lại chuộng
Say tình mến nghĩa dạ lâng lâng
Ra về để lại bao lưu luyến
Vạn dặm đường xa thấy cũng gần. 

XƯỚNG - HỌA 01

Xướng

         TỰ TÌNH

                                 Trần Ngộ

Qua chuyến đò Eo buổi sáng nào
Thầy trò dan díu nắm tay nhau
Vi vu gió thổi thuyền chênh mạn
Bàng bạc mây trời sóng nước xao
Lên thác hay ơn người đứng mũi
Xuống ghềnh nhớ nghĩa kẻ cầm sào
Lấy ai kể nỗi niềm tâm sự
Bến cũ sông xưa mãi dạt dào.


Họa

       TÌNH QUÊ

              Thầy: Lê Chí Phóng
           (Nhà thơ Thanh Phong)

Tình quê lai láng biết nhường nào
Nghĩa nặng tình sâu vương vấn nhau
Tay bắt mặt mừng vui hội ngộ
Gió ru thuyền sóng vỗ lao xao
Tìm đường mở nước nhờ đưa lối
Đứng mũi qua sông nhớ chịu sào
Cơ hội trăm năm còn phía trước
Trời cho sức lực mãi dồi dào.

XƯỚNG - HỌA

XƯỚNG

NGUYỆN CẦU

                      Trần Ngộ

Thầy trò muôn thuở vẫn thương nhau
Đạo trọng tôn sư tự thuở nào
Cổ học Tam cương còn khắc cốt
Ngũ thường thánh dạy đã in sâu.

Gắn bó bên thầy chung mối đạo
Văn chương xướng họa được thầy trao
Tình cũ nghĩa xưa bao lưu luyến
Tạc dạ thiên thu mãi nguyện cầu!

                 Ngày 21/02/1997   
            Kính tặng thầy giáo cũ
                   Lê Chí Phóng nhà thơ .Thanh Phong

HỌA

TRĂNG NƯỚC TÌNH TRAO

                        Lê Chí Phóng .nhà thơ .Thanh Phong

Cung đàn hòa nhịp gọi tên nhau
Từ ấy đến nay có khác nào
Gió thổi muôn chiều ru nghỉa thắm
Thuyền về vạn dặm đạt tình sâu
Trăng nghiêng chênh chếch thu còn mộng
Nước đổ vơi đầy xuân mến trao
Có phải nàng thơ ươm lá biếc
Người đem ước nguyện thỏa mong cầu.

            

NGỘ TỊNH

Phòng không một bóng một mình thôi
Bút nghiên mặc chỉ tháng ngày trôi
Đạo trời bể Thánh mênh mông học
Chữ Nghĩa chữ Nhân lẫn chữ Đời.

                                 30/7/1986

ĐẠO HIẾU

Mây chiều lơ lững giữa trời trong
Trên áng mộ phần hương nến chong
Bể rộng sinh thành tâm nguyện tạc
Trời cao dưỡng dục nhớ ghi lòng
Non xa vời vợi khó cân đong
Hải khoát trùng trùng sao trả xong?
Hiếu đạo làm người lo báo đáp
Núi cao muôn trượng nước muôn dòng.

                                       Tranngo






MƠ XANH

Ta làm áng mây xanh
Bỏ lại em một đời hóa đá
Cánh chim trời bay đi nghìn ngã
Biển cồn cào vỗ sóng vượt trùng khơi.


VÔ TRI

Ta không từ đâu đến
Chẳng về từ nơi đâu
Thương dòng sông đứng đợi
Nghìn năm sóng bạc đầu
Không quá khứ vị lai
Trời sinh ra giữa đời
Ta làm thân cát bụi
Lăn lóc dưới chân người.

             Ngày 30/12/1983

KÝ ỨC

Dĩ vãng là bài thơ viết dở
Bỏ quên trong ngăn vở hai mươi năm
Nay tìm lại đọc
Bỗng dưng thấy lạ lùng
Quá khứ hằn vết thương lòng
Day dứt một thời xưa cũ
Ngồi buồn đọc câu thơ .
Thấy mình trẻ lại
Tuổi hai mươi, mười bảy
Của em, của tôi
Của một đời người
Dù ở hay đi
Ký ức là mảnh trăng quê
Có trẻ nô đùa;
Có dòng sông bên bồi  lở
Như ngõ xóm thân quen
Xuân về mai vàng nở
Quê ta ngàn thương nhớ
Biết bao đợi chờ!

QUÊ EM

Có dòng nước trong xanh
Có cánh đồng cò bay thẳng cánh
Chiều nắng vàng gió thổi bờ đê
Sau lũy tre làng lũ trẻ mãi mê
Thèm những chú cò ngây thơ đứng ngó
Dưới tán ngô đồng;
Cô thiếu nữ che nón làm duyên.
Sóng nắng hòa dòng nước chảy bình yên
Đôi trai gái nhìn nhau không tiếng nói
Trong thâm tâm rộn ràng bao tiếng gọi
Ôi! chân tình tha thiết làm sao!
Từ dạo ấy họ nói chuyện yêu nhau
Mùa lúa chín tức là mùa xuân tới.

                     Ngày 20/7/1987

QUÊ HƯƠNG VÀ EM

Một chiều tôi ra đi
Sau lũy tre xanh ngắt
Bên hàng ổi xanh rì
Lòng tôi sao não nề.

Ngày đi còn trở lại
Thăm xóm cũ làng xưa.
Có chiếc cầu đong đưa
Dẫn tôi về viếng xứ.

Lòng tôi còn hằng nhớ
Bến nước con đò làng
Hồi kẻng giục rền vang
Gọi người dân hợp tác

Xuân này qua xuân khác
Quê hương thay đổi nhiều
Xóm làng bao thân yêu
Những ngày tôi nhớ mãi.

Dòng sông quanh ưu ái
Nước trong mát  bốn mùa
Tưới xanh rờn đồng lúa
Đẹp tốt những vườn rau.

Rồi mùa thu qua mau
Mà người về còn chậm
Thời gian trôi bất tận
Thơ dệt tạm mấy vần.

Đời vẫn còn như mơ
Tình vẫn vô bến bờ
Nhớ thương ngàn vạn dặm
Thu quê cảnh trăng mờ.

Nào ai biết chữ ngờ
Sinh ly và đoàn tụ
Những cuộc đời hợp tan
Những cuộc tình trái ngang.

Lẽ nào xuân đã sang
Quên mất người tình cũ
Lẽ nào thu đã tàn
Thôi nhớ nữa mà chi.

Xuân đến rồi xuân đi
Qua rồi cuộc vu quy
Tôi và em nhớ mãi
Ước mộng để làm gì?

Bây chừ tôi viễn xứ
Em thì đã sang ngang
Nhớ chi cái mộng vàng
Cùng thề non biển hẹn.

Nhớ ngày vu quy ấy
Em say cảnh lạ người
Rượu hồng thơm áo em
Pháo hồng thơm áo em.

        Ngày 25/10/1983


NHỚ

Ta nhớ về nơi "cắt rốn vùi nhao"
Nơi mẹ cha đoàn viên dưới nấm cỏ
Đời tha phương nghĩ gì về quê cũ
Bát cơm rau nuôi ta lớn từng ngày!
  

TA VỀ

Ta về với bến sông
Đêm nằm nghe sóng vỗ
Nguồn trôi êm muôn thuở
Buồn vui ai hiểu lòng

Ký ức bồi hồi nhớ
Trăng vàng xa mấy đông
Trời quê xanh vời vợi
Bên non dãi mây hồng.

Ta về ngắm bến sông
Đò em chiều xuôi ngược
Câu hò nghe não nuột
Nước trời xanh mênh mông

Gió ru ông chài ngủ
Ánh dương sưởi giấc nồng
Vầng mây trôi lơ lững
Ai hát bài :Diêu bông !


               Trần Ngộ

BAO GIỜ?

Anh không về nơi hẹn ước nữa sao?
Nơi đồng lúa đang xanh và ráng chiều vẫn đỏ
Mây vẫn bay trên trời quê lộng gió
Trăng vẫn tròn vành vạnh giữa dòng sông
Ta đã về với đồng ruộng mênh mông
Với giọng hát đò đưa;
Với ngã đường quen lối
Ta đã về với đồng xanh gió nội
Dòng sông trôi êm ã chở nắng chiều.

                     Ngày 30/12/1982

XUÂN NHỚ MẸ

Xuân đã đến gửi hồn theo dĩ vãng
Nhớ mẹ hiền con cố tạo vần thơ
Mẹ thân yêu con vẫn mãi tôn thờ
Ngày đoàn tụ dưới mái nhà yêu dấu
Hỡi thiêng liêng đấng sinh thành từ mẫu

Mẹ ra đi bỏ con lại cỏi đời
Mẹ ra về con làm kẻ mồ côi
Mỗi xuân về con nhớ lắm mẹ ơi!
Mùa tết đến mẹ may con áo mới
Mẹ là mùa xuân của lòng chờ đợi
Biết nói gì khi xuân tới ngày mai
Biết nhắn gì và gửi gắm cho ai?
Mùa xuân tới là lòng con nhớ mẹ.

              Bảo Lộc, ngày 28/12/1982